Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Song ngư hôm sau lơ đãng làm việc,cả ngày cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn.Song ngư đang bê chồng tài liệu đi về phía thang máy thì đột nhiên bị ôm lại từ đằng sau.Cô hoảng hốt quay ngay ra.Hóa ra là thiên yết.
"Sao sao vậy yết?"Ngư ngượng đỏ cả mặt.Ôm nhau ở trong phòng thì không sao nhưng ở đây là hành lang,vẫn còn rất nhiều người nha.Mà quan trọng họ đang nhìn lại với ánh mắt tò mò và háo hức.Thật ngượng chết đi được.
Một cái kiss ngay trước mặt bàn dân thiên hạ.
Đầu óc ngư nghe tiếng đùng cái.Ngư đơ luôn người.
Hôn xong,yết quỳ xuống cười tươi
"Ngư yêu quý,em đồng ý làm vợ anh nhé"
Ngư há hốc mồm quá đỗi ngạc nhiên không kịp nói gì thì yết nhanh chóng cầm lấy tay cô mở chiếc hộp nhưng bọc đỏ lấy ra chiếc nhận kim cương lấp lánh đeo vào ngón áp út của cô cười rạng rỡ.
"Em không nói gì vậy là đồng ý rồi nhé"
Cả đại sảnh đột nhiên ầm lên,hỗn loạn như vừa có khủng bố quét qua.Tất cả mọi người đều hướng ánh mắt ghen tị lẫn ngưỡng mộ đến ngư và yết.
Ngư quá đỗi xấu hổ nên câm khẩu không nói được câu nào.Cô đứng như trời trồng ở đó mặc yết.
Vậy là đến khi cô nàng tỉnh lại thì mọi chuyện đã xong xuôi đâu vào đấy rồi.Mọi người vỗ tay rào rào chúc ừng vị đại thiếu gia si tình đã thành công cầu hôn cô nàng người yêu bé nhỏ kiêu kì.
Ngư thật muốn khóc mà.Cô giờ còn có thể hối hận sao?Làm chuyện cầu hôn có một không hai như vậy đều được bàn dân thiên hạ chứng giám nào có thể đổi mọt thành hai???
GIờ cô "hối hận" đã là quá "muộn màng".Còn yết không phải bàn cãi.Anh cười toe toét như đứa trẻ lấy được kẽo,cả người sướng rơn cười cười nhìn ngư.Hóa ra cô nàng kim ngưu bày cho yết cái kiểu cầu hôn này.Cô nàng vừa đọc một cuốn tiểu thuyết và thấy cách làm này vô cùng hay nha(nói luôn là "bạn gái của thiếu gia",mik tham khảo ở đấy đó ^^).
Vậy nha,cô nàng song ngư vậy là đã trở thành vị hôn thê của đại thiếu gia thiên yết.
Mọi người ai cũng mừng cho cặp đôi này.
________________________________________________________________________________
Tan giờ làm,yết đến lái xe đón ngư.Ngư lên xe mặt phụng phà phụng phịu.Yết thì cười toe toét.
Không phải là song ngư không thích lấy yết,trong tiềm thức của cô cũng chưa hề có ai ngoài anh thế nhưng có phải cái cách tỏ tình này hơi...hừm thiếu lãng mạn.Đứng là đáng ghét.Chắc ảnh đứt giây thần kinh lãng mạn rồi.Nhưng không sao,đó chỉ là cái thủ tục thôi mà,tỏ tình vậy cô đỡ phải trả lời,nếu không cũng chẳng biết ra sao,ngượng bỏ xừ.
"Anh đưa em đi đâu vậy???"ngư nhìn cảnh vạt xung quanh hỏi.
"À....bí mật!!!"yết cười rạng rỡ như hoa.Không biết đây đã là lần thứ bao nhiêu trong ngày anh cười rồi.Thật đúng là rất hạnh phúc..
Yết đua ngư ra biển,cô rất thích biển và yết biết điều đó,anh đa cố gắng chuẩn bị một bất ngờ dành cho cô,chỉ anh và cô thôi.
Xuống xe,yết liền bế thốc ngư lên,ấn đầu cô vào ngực mình,không cho cô nhìn thấy mọi thứ bên ngoài.Ngư la oai oái nhưng yết chỉ cười bảo
"Tí cho biết"
Đi được một lúc,yết mới thả ngư xuống,tay cũng từ từ mở đôi mắt ngư ra.
Ngư vô cũng ngạc nhiên.Cảnh vật xung quanh vô cùng đẹp.
Trên biển rải đầy nhưng cánh hoa hồng đỏ rực rỡ lộng lẫy.Còn cô đang ở trong một cái vòng trái tim rải đầy hoa thật to,ở đó có chữ
"I U"
Yết cầm cây đàn ghi ta đã chuẩn bị sẵn ngồi xuống cạnh ngư,anh bắt đầu cất tiếng hát.Tiếng hát anh vang xa,nó trầm đục,ấm áp lại chứa đầy sự quyến rũ,dễ đi vào lòng người.Đây là bài hát mà anh viết riêng tặng ngư,nó kể vắn tắt về những kỉ niệm giữa anh và cô.Ngư mắt đỏ hoe nhìn yết chăm chú.
Yết kết thúc bài bằng một câu"Anh mãi mãi yêu em"
Buông đàn,yết dịu dàng ôm lấy ngư hỏi
"Thích không???"
Ngư gật đâu không nói
Yết hôn nhẹ vào môi ngư rồi cười nìn ngư.Cô nàng mắt đỏ hoa,long lanh như sắp khóc,im lặng một lúc rồi nói
"Làm sao đây?Anh làm em xúc đông muốn khóc rồi..."
"Vậy khóc đi" Yết hôn lên tóc ngư "ở bên anh em muốn làm gì cũng được..."anh sẽ che chở cho em suốt đời để em có thể tự do làm điều mình thích.
- -HẾT--