Rồi chuyện Trình Phong đề nghị Hải Nhi làm bạn gái cũng đến tai cả lớp. Mọi người ai cũng bất ngờ trước thông tin đó. Nói chung là đa số đều thấy vui mừng cho Hải Nhi, bởi sau hơn một năm đơn phương thí giờ đã có thể sánh vai cùng với Trình Phong.
Mọi chuyện vẫn cứ trôi qua lặng lẽ... Thỉnh thoảng Trình Phong lại hẹn Hải Nhi ra ngoài uống nước. Những lúc đó Hải Nhi cứ lôi kéo Thảo Nam đi cùng, bởi cô bạn không đủ tự tin đi một mình đến chỗ hẹn với Trình Phong.... Ngày - đã sắp gần kề, mọi người ai cũng rối rít lên để chuẩn bị các tiết mục cho hội diễn văn nghệ. Do vướng phải scandan đánh nhau nên năm nay lớp B phải nhượng bộ, tình nguyện không tham gia hội thao, võ thuật. Bởi thể thao mới là thế mạnh của B. Có lẽ chính vì thế nên A mới ra điều kiện đó..
. Còn một tuần nữa là hội diễn văn nghệ bắt đầu. Hôm nay Trình Phong hẹn Hải Nhi đi công viên chơi. Lần này Thảo Nam không đi cùng bởi theo yêu cầu của Trình Phong. Từ sáng sớm Hải Nhi đã thức dậy chuẩn bị sẵn sàng... Nhưng một cảm giác bất an cứ dâng lên trong lòng... Có lẽ do quá hồi hộp đây mà... - Hải Nhi tự nhủ với lòng mình như vậy...
hp:
Đã quá giờ hẹn phút rồi mà vẫn chưa thấy Trình Phong đến... Lúc đầu Hải Nhi nghĩ bụng chắc do cậu ấy nhớ nhầm giờ hẹn... Nhưng sau thời gian một tiếng đồng hồ thì dần trở nên lo lắng, bất an....
- ' chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì rồi sao?' - Hải Nhi cứ thấy lo sợ... Cảm giác bất an cứ lớn dần lên.... Một mình đứng ở cửa sau công viên vắng vẻ càng làm cho nỗi sợ hãi trong lòng Hải Nhi gia tăng.... Điện thoại của Trình Phong thì lại không liên lạc được... Vừa muốn đi tìm Trình Phong lại vừa lo nếu mình rời khỏi chỗ hẹn mà cậu ấy đến thì không biết làm sao... Hải Nhi cứ rối bời, tay cầm điện thoại đi lòng vòng quanh một chỗ....
Ở một chỗ khác cách đó không xa, Trình Phong đang ngồi quan sát Hải Nhi cùng với một đám con trai của A.
- Phong ca! Giờ tính sao tiếp đây a? - Hải hưng phấn hỏi bước kếtiếp của kế hoạch.
- Đợi một lúc thì kêu hội Hải ' cồ ' ra. Trêu đùa cô ta rồi chụp ảnh post lên Facebook. Đến lúc đó thì B sẽ ' thân bại danh liệt ', bọn chúng từ nay sẽ không còn ngóc đầu lên được nữa... Hahaha
- Phong ca thật thông minh... nghĩ ra thượng sách...
- Được rồi không cần khen anh đây nữa.... hahaha anh chính là huyền thoại rồi... Bọn Hải ' cồ ' sắp đến rồi... Chuẩn bị ngồi xem trò hay đi...
Trong khi Hải Nhi ở cổng sau đang sốt ruột chờ Trình Phong đến thì tình cờ làm sao, hôm nay Tú Nhi lại cùng với Ngọc híp cũng đang chơi đùa trong công viên. Xin đừng hỏi tại sao hai người này hôm nay lại rảnh rỗi đến công viên chơi. Anh chàng Ngọc vì ông anh trai quý hóa tự dưng bận việc đột xuất nên đàn phải thế chỗ bồi bà chị dâu tương lai kiêm bạn tốt đi công viên chơi... Thật là coi mình như cu ly mà!- Ngọc thầm bực bội trong lòng, mà ngoài miệng vẫn phải mỉm cười rút ví mua đồ ăn cho cô nàng Tú Nhi ăn trút giận...
Tú Nhi vừa đi vừa ăn qùa vặt, chốc chốc lại kéo tay Ngọc đòi mua cái nọ cái kia. Hôm nay cô nàng quyết ăn sạch hầu bao của Ngọc, ai bảo anh của cậu ta đắc tội với cô. Chợt mắt cô nàng sáng lên, một tay cầm kem, một tay kéo Ngọc đi nhanh về phía ngôi nhà ma...
Hai người sượt qua một tốp con trai, Tú Nhi cũng chẳng để ý, đi nhanh qua. Nhưng bất chợt một giọng nói làm cô chú ý.
- Kế hoạch sẽ thành công mỹ mãn, quả này B chết chắc rồi.,Nghe đến đó, bước chân Tú Nhi chậm dần lại...
- Con nhỏ bí thư kia sau vụ này chắc không dám ở lại Lý Thường Kiệt nữa rồi, hahaha...
- Nhanh ra cổng sau xem kịch hay thôi anh em...
Từng câu từng chữ làm Tú Nhi chân tay rụng rời... Xâu chuỗi tất cả mọi chuyện lại, rồi chợt nhớ lại lời Thảo Nam nói lúc sáng” hôm nay Hải Nhi đi hẹn hò ở công viên “. Cộng thêm những gì mấy tên con trai kia nói, Tú Nhi đã nhận ra đó là học sinh lớp A. Giờ đây Hải Nhi đang gặp rắc rối... Trong đầu Tú Nhi hiện lên hình ảnh cô bạn Hải Nhi mọt truyện... Phải đến chỗ Hải Nhi gấp.
Ngọc thấy tự nhiên cô nàng này cầm tay mình đi nhanh về phía ngôi nhà ma, nhưng tự nhiên lại đi chậm lại rùi những móng tay dài kia đâm sâu vào cổ tay anh chàng. Chưa kịp lên giọng quở trách thì Tú Nhi nhét ngay cái kem ốc quế đang ăn dở vào tay anh chàng rùi chạy vụt đi về phía cổng sau công viên...
- Cầm giúp tôi...
Tú Nhi chạy nhanh bỏ lại anh chàng Ngọc đang ngẩn người ra không hiểu tại sao... Một lúc sau mới giật mình hét lên với cái bóng lưng giờ đã chạy xa của Tú Nhi:
- Rút cuộc có chuyện gì mà bỏ tôi lại vậy trời.Nói rồi cũng đi nhang về hướng Tú Nhivừa biến mất.
Vừa chạy Tú Nhi vừa lo lắng cho cô bạn bí thư của mình. Giờ đây thì Tú Nhi đã hiểu vì sao tự dưng Trình Phong lớp A lại mún Hải Nhi làm bạn gái! Bạn gái cái con khỉ gì chứ? Đây rõ ràng là một cái bẫy mà! Nghĩ rồi bước chân lại càng muốn chạy nhanh hơn.
Thoáng cái đã gần đến cổng sau công viên. Tú Nhí vội vàng tìm kiếm bóng dáng của Hải Nhi. Chợt một bóng dáng nhỏ bé đang ở trong vòng vây của một toán con trai lọt vào mắt Tú Nhi...
Hải Nhi lúc này đang rất lo cho Trình Phong. Cô bạn cứ đi qua đi lại một cách lo lắng. Bất ngờ một giọng nói lỗ mãng cất lên làm gián đoạn tâm trạng đang hỗn loạn của Hải Nhi:
- Cô em xinh tươi đang chờ ai đấy, muốn đi chơi cùng tụi anh không nào?Hải Nhi giật mình ngẩng đầu lên. Đó là một tên con trai đầu nhuộm tóc vàng hoe, vuốt keo dựng ngược lên, cái áo hoa lá cành mặc trên người kết hợp với cái quần rách te tua... Cộng thêm một bọn con trai đằng sau lưng, Hải Nhi kết luận mình gặp lưu manh thứ thiệt rồi... Dù mình có giỏi võ đến đâu nhưng cũng không thể đánh lại năm sáu tên con trai to khoẻ này được!Suy nghĩ trong chốc lát, Hải Nhi thốt ra câu nói kinh điển khi gặp lưu manh mà cô bạn hay đọc trong truyện:
- Các anh là ai? Muốn làm gì?
Rồi thầm nghĩ phải làm sao để chạy thoát đây.
- Bọn anh muốn mời cô em đi chơi cùng thôi mà.- Đi nào!- Đi với bọn anh vui lắm.Trước lạ sau quen mà cưng?
.... Bláp... Bláp...
Mỗi tên một câu kèm theo những điệu cười man rợ. Chúng làm Hải Nhi thấy rùng mình. Có quỷ mới tin lời bọn mi. Nghĩ thế nhưng Hải Nhi vẫn nhỏ nhẹ trả lời:
- Thực xin lỗi, tôi có hẹn với bạn rồi. Bạn tôi sẽ đến ngay bây giờ.
Nghe Hải Nhi nói thế làm Hải 'cồ' tên đại ca bèn cười khẩy:
- Cô em đừng rượu mời không uống mà muốn uống rượu phát, ngoan ngoãn đi theo thì tụi anh sẽ nhẹ nhàng, không đừng có trách...
- Tôi không quen biết gì các người, hà cớ gì gây sự với tôi?Hải Nhi nghe xong mà cũng tức giận hỏi vặn lại. Thầm nghĩ sao hôm nay lại xui xẻo thế chứ.
- Cô em chỉ cần đi theo tụi anh thôi.
- Đi theo? Các anh nghĩ tôi là đồ ngốc chắc? - Hải Nhi hừ lạnh,nói giọng đầy khinh thường.
- Vậy thì đừng có trách... Tụi bay, lên, bắt lấy cô ta rồi chụp ảnh.” Chụp ảnh “? Hải Nhi nghe xong liền nhíu mày, tay cũng vừa thủ thế vừa lùi lại. Cùng lắm không đánh lại thì ta chạy,lo gì.
Năm sáu tên con trai dần dần tiến về phía Hải Nhi.
Bỗng:
- Dừng tay!
Một tiếng hô vang làm cả bọn giật mình quay lại. Nghe giọng nói quen thuộc Hải Nhi ngẩng đầu lên, quả đúng là Tú Nhi. Thấy thế Hải Nhi mừng lắm, trong lòng đang phất cờ hò reo to ' - A ha, đồng minh đây rồi. 'Trái ngược lại với Hải Nhi, giờ đây bọn Hải ' cồ' đang ngơ ngác nhìn nhau, cố trợn mắt nhìn xem để xác định phải chăng mình nghe nhầm,...?
- Tụi bay, là tao nghe nhầm đúng không? - Hải ' cồ ' run run hỏi, không dám quay đầu nhìn lại. Lần trước được k nhưng tiền thuốc men xong thì còn lỗ hẳn k. Kèm theo quà tặng là cái lưng cứ thỉnh thoảng lại nhói đau... -” Không, sẽ không phải là sát tinh kia đâu, mình thần hồn nát thần tính rồi.” Nhưng câu trả lời lại đập tan ảo tưởng vừa hiện ra xong.
- Đại ca, chính là cô ta...
- Là nữ vô địch karate lần trước...Có lẽ ba người Tú Nhi đã để lại ấn tượng sâu sắc khó quên với bọn Hải ' cồ ', giờ đây tên nào tên đấy đều run hết cả người. Lần đó bị đáng xong mãi về sau cả bọn chưa nhận phi vụ làm ăn nào... Sẽ không trùng hợp vậy chứ? Lần trở lại này tưởng ngon ăn mà lại gặp ngay sát tinh này...Tú Nhi chạy đến nơi vừa kịp lúc. Giờ mới có thời gian nhìn kĩ mặt tụi con trai kia. Thật là quen nha! Lại gặp nhau rồi! Lần trước khi “ từ biệt “ đã nói gì nhỉ?...
Nhìn bọn Hải ' cồ ' tự dưng lại dạt ra để một đứa con gái đi đến gần Hải Nhi làm Trình Phong rất ngạc nhiên.
- Cô ta là ai? Sao bọn Hải ' cồ ' có vẻ sợ cô ta thế?
- Phong ca, cô ta là Tú Nhi, là người B.
- Ừ, không sao,thêm một người càng tốt, tiếc là hơi xa nên không nghe được họ nói cái gì, tại sao...
Trình Phong chưa kịp nói hết câu thì một giọng nói hốt hoảng vang lên ngắt lời.
- Phong... Phong ca... Mọi người... Nhìn... nhìn kia...
Theo giọng nói và cánh tay run run của Hiệp, tất cả mọi người đều nhìn theo phướng tay đã chỉ... Thấy một cảnh tượng hiện ra, làm cả bọn tán nhợt mặt mày...
Hết~
Cả nhà thân mến. Trong mấy chương đầu này có một số chi tiết mà tớ chỉ thoảng qua. Nên có lẽ mọi người chưa kịp hiểu. Mọi người tìm đọc tác phẩm “ Nhớ mãi b “ của tớ để rõ ràng hơn nhé. Cám ơn mọi người đã ủng hộ tớ. Tớ sẽ theo truyện này đến cuối chứ không bỏ cuộc giữa chừng như một số truyện tớ viết lúc trước. Ủng hộ tớ với nha