Tiếng piano phát ra trong màn đên tăm tối. Cùng với tiếng gió rít thổi tốc từ phía cửa sổ khiến cho những người nghe được bản nhạc phải rùng mình. Một bản nhạc mạnh mẽ, hùng hồn, được đánh lên từng nhịp nhanh như những hơi thở gấp gáp, các nốt phím như muốn nổ tung vì phải chịu áp lực quá mạnh. Người đánh bản nhạc đó là Sawada Shin cùng với sự kết hợp violin của Nhật Nam.
- Đánh khá lắm! Giọng nói trầm thấp của Nhật Nam vang lên khi bản nhạc kết thúc.Đã lâu rồi anh không đụng đến violin, cũng may vẫn theo kịp tốc độ của hắn.
Hắn không nói gì chỉ vớ lấy cốc nước gần đó, tu một hơi cạn sạch.[/font]
Nhật Nam nhún vai, anh cứ nghĩ hắn đang sẽ điên lên thế nào không ngờ ngoài việc mời anh cùng đánh một bản nhạc xả stress hắn chẳng làm gì.[/font][/size][/size]
- Mong được chiêm ngưỡng vẻ mặt thất bại của em à? Hắn cười nhạt
- Rốt cuộc, em đang suy nghĩ những gì đây?
- Nếu để anh đoán được sẽ mất vui.
Nhật Nam nhíu mày, đúng là Sawada! Làm việc gì cũng đầy bí ẩn.
-Tuy vậy chỉ có một điều em không thể hiểu nổi, tại sao…..Linh lại không tin tưởng em?
- “…………” Nhật Nam thở dài.
Chống tay lên bàn, hắn cười khổ. Giọng nói có chút oán trách, đau lòng cùng với một sự run rẩy người ngoài không thể cảm nhận:
-Em biết là cô ấy nói dối nhưng lại không thể tìm ra lí do! Vô dụng thật!
…………
—————————–
Nhật Nam bước về phòng trong niềm suy tư. Đúng là khó khăn thật, muốn hai chị em nó bỏ chấp nhận hắn và chính bản thân anh có thể không khó, nhưng đối với hai người sinh thành ra anh và hắn thì lại là chuyện khác. Hai chị em nó phải chịu đựng tất cả đềi quy về trách nhiệm của bố mẹ anh. Thử hỏi làm sao họ có thể nói cười, dễ dàng tha thứ cho những kẻ đã phá nát gia đình họ, khiến họ không thể sống được với chính mình.
Nhưng điều khiến anh lo nhất bây giờ chính là Black Shamans world. Nếu chẳng may chúng biết được Linh và Ngọc My khó giữ mạng sống.
Hôm trước anh cố thâm nhập để moi móc thông tin, kết quả không thu được nhiều lại còn để lại chút dấu vết. Có lẽ anh không nên coi thường việc này.
——————–
-Nhật Nam, anh có nghĩ con bé sẽ mạnh mẽ vượt qua chuyện này không? Ngọc My xoa đầu cô em gái đang sốt cao rồi hỏi nhẹ
-Không! Vì vốn dĩ con bé chưa từng mạnh mẽ. Chỉ là giả vờ thôi.
-”……………” Ngọc My thở dài.
-Thiên Thiên, nếu như…..anh đang giấu em một chuyện…em có giận anh không? Nhật Nam lo lắng.
Ngọc My nhìn sâu vào đôi mắt Nhật Nam, trở lời tự tin:
-Có lẽ là…..không!
-Có lẽ?
-Bởi vì anh đã giấu chứng tỏ là việc không hay. Nhưng nênú việc đó liên quan đến chuyện năm xưa, em sẽ giận đấy!
Nhật Nam thở hắt, có lẽ anh nên ích kỉ một chút:
-Anh đã nói hết mọi chuyện cho Sawada rồi.
-Tai sao? Cô sửng sốt. Việc anh thân thiết với hắn đã khiến cô ngạc nhiên rồi, thêm việc anh có thể tin tưởng mà nói mọi chuyện cho hắn nghe đúng là khiến cô lo lắng hơn
-Vì ban nãy……..Anh nhớ lại cuộc đối thoại với hắn
-Em biết là cô ấy nói dối nhưng lại không thể tìm ra lí do! Vô dụng thật!
- Nếu thế thì cố làm gì. Tình cảm giữa em và Linh không có kết thúc tốt đẹp đấu
Hắn cười, cười to. Rồi nhìn anh tinh quái:
- Đương nhiện tỉnh cảm chân thành của em với Linh sẽ không có kết thúc tốt đẹp bởi vì đã là tình cảm chân thật thì sẽ không………có kết thúc.
Ngọc My nhíu mày. Nếu vậy có lẽ cô nên cho cậu ta có dịp thể hiện. Như vậy sau này sự thật có thể được vạch rõ một đường hoàng.