Một ngày mới lại bắt đầu, ánh nắng vàng nhạt xuyên qua từng kẽ lá chiếu xuống mặt đất. Trên những tán cây vài giọt sương đêm đang còn đọng lại. Khung cảnh đang thật yên bình thì.....
- Á....á....á, má ơi, muộn hok con rồi! - Huyền My hét toáng lên khi nhìn chiếu đồng hồ chỉ .. Rồi lại nhìn sang con bạn đang sắp sách vở bên bàn hok bằng đôi mắt nảy lửa - Sao mày ko gọi tao dậy.
- Tao đâu phải cái đồng hồ báo thức của mày. Thôi nhanh lên cô nương phút nữa là xe buýt chạy rồi đấy. Mày mà còn ngồi đấy là tao đi trước.
-....... - Mặc dù tức con bạn lắm nhưng Huyền My cũng đành nuốt cục tức vào lòng để còn ba chân bốn cẳng chạy vào làm vscn.
Rất nhanh, phút sau, Huyền My đã chạy ra vs bộ quần áo tươm tất và đầu tóc gọn gàng. Chạy đến bên bàn hok định sắp sách vở thì......
- Tao sắp hộ mày rồi, đi thôi.
- Ui, cảm ơn mày.
Cũng may là bến xe buýt gần nhà trọ nên chỉ mất khoảng , phút đi bộ là đến nơi. Hai cô gái vừa ra đến bến thì xe cũng vừa đến nơi. Quỳnh An và Huyền My vừa bước chân vào cổng trường thì đã nghe thấy những tiếng xì xầm to nhỏ rồi còn chỉ chỉ chỏ chỏ nữa chứ. Hình như là có liên quan đến Quỳnh An:
- Là chị ấy đấy, chị ấy hôm qua được anh Kevil ns chuyện, mà còn cười nữa chứ. Ôi nụ cười của anh ấy mới đẹp làm sao. - Một cô bé tầm kém Quỳnh An một khóa vừa chỉ vào Quỳnh An vừa ns, đôi mắt long lanh trái tim.
- Á thật hả? Ôi chị ấy sướng thật đấy được anh ấy ns chuyện. Gato vs chị ấy qúa. - Cô bạn đi bên cạnh cũng hưởng ứng theo.
Rồi cứ thế những tiếng nói to nhỏ, ngưỡng mộ, ganh tị cứ lần lượt phát ra, rồi còn liên tục chỉ chỏ về phía Quỳnh An làm cho cô bé cứ đờ mặt ra. Đành phải quay sang hỏi nhỏ bn:
- Này My, m.n đang nói cái j đấy? Hình như có liên quan đến tao hay sao á?
- Chứ còn j nữa, nhân vật chính là mày đấy!
- Sao lại là tao, tao có làm j đâu?
- Không phải là làm j hay không, mà là chuyện hôm qua mày được anh Kevil nói chuyện á!
- Là sao nói rõ xem, chỉ là nói chuyện thôi mà, bộ trước giờ hắn ta chưa bh nói chuyện vs ai hết hả?
- Ừ, đúng đấy. Trước tới giờ anh ấy không hề nói bất cứ câu nào với fan hết, ngay cả trên facebook cũng chỉ được theo dõi anh ấy thôi. Vậy mà hôm qua anh ấy lại nói chuyện rồi còn cười với mày nữa, m.n không ganh tỵ sao được.
- Cái gì mà chưa bh nói chuyện với fan, có phải hắn chảnh quá rồi không. Anh Chi Dân của tao á, thân thiện với fan lắm nha.
- Vâng em biết anh Chi Dân của chị tốt rồi. Mà cái này không thể chảnh được,mà phải gọi là lạnh lùng, mày hiểu không.
- Ừ, thì cứ cho là lạnh lùng đi mà sao mày và những người khác nữa tại sao cứ chạy theo mà hâm mộ hắn hả?
- Ờ...bởi vì anh ý có cái tốt của riêng mk.
- Thôi được rồi, đi thôi cô nương.
Thế là hai cô nàng tung tăng dắt nhau đi lên lớp bỏ lại sau lưng những lời bàn tán, những ánh nhìn ngưỡng mộ, ghen tị.
GIỜ GIẢI LAO
- Chiều nay tao phải đi xin việc làm rồi! - Quỳnh An vừa cầm ổ bánh mỳ lên vừa nói với Huyền My ngồi bên cạnh.
- Sao??? Mày xin việc á? Mày không cần phải làm thế đâu.
- Không được, lần trước bị mất việc chưa tìm được việc nào thích hợp nên tao mới phải để một mk mày chi về việc sinh hoạt, nhưng cũng không thể bắt mày làm thế mãi được, tao cũng phải có trách nhiệm chứ. - Quỳnh An dùng nét mặt cương nghị để nói với Huyền My.
- Thôi được rồi nếu mày muốn thế thì tao cũng không cản nữa. Thế mày định xin việc ở đâu? - Huyền My biết là không thể thuyết phục được cái con cứng đầu này nên đành thôi. Nhưng thực sự, Huyền My qkhông muốn bạn mk phải khổ một chút nào cả.
- Chiều nay tao định đi xin việc ở những shop thời trang hay shop quần áo gì đấy xem sao.
- Thế để tao đi cùng mày. - Huyền My đưa ý kiến.
- Thôi không cần đâu, mày cứ ở nhà nấu cơm là được rồi. He...he....
- Con quỷ, biết tao không biết nấu mà còn.... Nhưng thôi, vì sự nghiệp lớn, tao sẽ hi sinh một bữa vẫy. - Hứ...hi sinh gì chứ, chỉ là.....
" Reng....reng....reng...."
Vừa lúc đó, tiếng chuông báo hiệu giờ ra giải lao đãvang lên, hai người tạm gác lại câu chuyện của mk rồi đi về lớp.