- Sáng hôm sau trên đường tới trường, em có đi qua hiệu thuốc mua bả chuột và giấu ở trong cặp để tránh xa tầm tay của trẻ em, không thằng ngu nào biết nó lôi ra nếm thử, em an dưỡng tuổi già trong nhà đá thì nhục lắm.
Đến trường với tâm trạng hưng phấn như vừa hít cocaine, sau khi suy nghĩ kĩ, em quyết định tâm sự với mấy thằng bạn, mong bọn nó giúp sức và cho một số ý kiến về cuộc hẹn chiều nay với nàng. Em hỏi ý kiến thằng Thành đầu tiên, vì xét một cách toàn diện, mọi tâm tư tình cảm em đều tâm sự với nó đầu tiên, hơn nữa hai đứa đều có hoàn cảnh gia đình giống nhau. Bố Mẹ đều li dị từ bé, nên cũng thấu hiểu nhau như lòng lợn với dồi chó.
- Theo tớ cậu nên rủ Lan đi câu cá, cậu cứ ngồi trên bờ cầm túi muối, để cho nàng cầm cần, chờ lúc nào cá cắn câu, cậu tiến sát tới gần Lan cầm cần giật giật. Lợi dụng lúc đó cậu sẽ được chạm vào tay nàng, và nó cũng rất ý nghĩa như một thành quả đầu tiên mà hai người đã cùng nhau tạo dựng. Và nhớ cho cá vào túi để ướp không nó ươn.
Ý kiến đầu tiên của Thành cũng không tồi. Vì gia đình nó cũng không khá giả cho lắm, nên thằng này nó hay lo xa, đúng như Mẹ nói cá phải cho vào muối không nó ươn. Tiếp tục em hỏi đến ý kiến thằng Công, trong đám bạn thì thằng này láu cá nhất, nên hỏi ý kiến nó thì không khác gì gọi hồn Gia Cát Lượng về xin quẻ.
- Về việc này thì tao rút gọn được mấy ý chính sau đây:
Nó rất xinh còn mày thì không xấu.
Nó rất ngoan còn mày thì cũng không hư lắm.
Nó học giỏi còn mày ngu như bò.
Nên theo tao mày phải dẫn nó đi đến vùng nào ít văn hoá mà lại hoang sơ, thì mày mới phát huy được bản chất. Dẫn nó ra mấy trang trại nuôi bò với gà, chuẩn bị một hộp dây chun nịt, thi bắn chuồn chuồn với nó, đói thì bắt con gà nào gần đấy đắp bùn nướng mà ăn. Ngày xưa tao trộm gà suốt nên bị bắt, xong mới quen con gái lão chủ nhà mà bây giờ là bồ tao đấy.
- Ý kiến của mày thực ra cũng được, nhưng nhỡ lúc trộm gà bị bắt thì ngại lắm.
- Mày cứ đắp bùn vào con gà cho tao, chủ nó mà hỏi thì mày cứ bảo “ông tả cho tôi mặt con gà xem nào ”.
- Uhm thì để xem xét.
Cuối cùng là thằng Tiến, thằng này thì có thể về món tình trường nó là vô địch trong nhóm. Cứ hai ngày nó lại ra hiệu thuốc...một lần, tuy không đẹp trai như em, nhưng được cái mặt nó lấy banh xà lam cào tiếng cũng không thấy máu. Nhớ có lần nó tán đứa trên phố Hai Bà Trưng, mua một con voi bông tặng con bé, thấy nàng không nhận, nó cầm cả can xăng dọa đốt.
Thấy thế con bé gọi cả nhà ra để đuổi nó về. Năm phút sau không biết nó kiếm ra đâu cái kéo, cắt hết chân tay với đầu và vòi con voi ra đốt trước cửa nhà. Sợ hãi quá gia đình đành khuyên nhủ con bé ra đầu thú mà nhận lời yêu nó. Về sau có hỏi mới biết nhà con bé bán giấy photocopy, đến là khổ.
Đầu tiên em hỏi thì mặt nó lì không nói đâu, sau bảo “hôm nào tao mua cho mày con khủng long bông, đi tán con Nga nhà làm hàng mã nhé”, nó mới chịu mở miệng:
- Nhà Bác con Lan thì đéo buôn bán gì cả, có đúng con chó, hôm nào mày cứ ra chợ mua cân giềng với hai túi mắm tôm mà quảng vào sân mà cảnh cáo.
- Ui không được, giờ nó đồng ý hẹn hò cùng tao rồi cần gì phải làm thế.
- Thế thì tốt nhất là dẫn lên đồi, cứ lên đồi cho tao. Lên đồi nhìn các đôi khác… là lên hết.
Sau khi suy nghĩ một hồi, ba cách của bọn nó thực ra cách nào cũng có cái hay riêng. Thôi thì dù gì cũng bắt bọn nó vắt chất xám ra để bày cách cho mình, để làm đẹp lòng cả ba, buổi chiều hôm đấy trước khi lớp nàng tan. Em ra chợ mua bốn túi mắm tôm đi qua nhà ông Nghĩa quẳng vào sân. Rồi đợi và đưa nàng ra gần trang trại nuôi gà gần quả đồi “ tình yêu” có một hồ nước.
Lúc đầu mới đến thì bọn em rụt rè lắm, đứa nào cũng ngại chả ai giám nói ai câu nào. Một lúc sau em bắt đầu câu chuyện bằng cách kể cho Lan về ngày bạn Tiến tỏ tình ở chính hồ nước này.
- Em nhớ thằng Tiến bạn cùng lớp với anh không.
- Dạ có, cái anh hôm đi vào quán nét cùng anh phải không ạ.
- Uhm đấy nó đấy, ngày xưa nó cũng cùng bạn gái nó đi ra đây tỏ tình đấy.
- Ơ Ơ, ý anh là gì, em chỉ đồng ý đi chơi với anh thôi đấy nhé.
- Em này hay thật, thế em không phải là bạn gái, em là bạn trai anh à.
- À à hì, vâng… đúng rồi ạ. Thế trước anh Tiến tỏ tình như thế nào ạ.
- Uhm nó hỏi con Trang có yêu nó không.
- Thế chị ý bảo sao ạ.
- Uhm thì Trang đầu tiên bảo không, thế là chả hiểu thế nào thằng bé lôi đâu ra con thỏ bông, đặt xuống cái bãi đất này này, nó cầm con dao gọt hoa quả, cứ thế nó đâm, nó chém tới tấp vào con thỏ nát be nát bét, rồi dọa sẽ vứt vào nhà Trang.
- Ôi khiếp anh Tiến kinh quá, thế sau đó chị Trang bảo thế nào ạ.
- Con Trang vẫn kiên quyết không đồng ý, thế là sau nó lôi tiếp ra con gấu bông, nó cầm bật lửa nó đốt cháy khét lẹt rồi nó dọa…thế là con Trang đồng ý.
- Ôi sao lại thế ạ.
- Nhà trang có cây xăng em ạ.
- Ôi sợ thật, hẳn nào mà bọn anh cứ gọi anh ý là “ Tiến gấu bông”.
Sau đó em lôi ra một cái móc chìa khoá có con chó bông đưa nàng và nói:
- Em đồng ý làm bạn gái anh nhé hì hì.
- Thì em chả là con gái còn gì.
- Em biết ý anh là khác mà… là bạn gái… ý.
Mặt nàng lúc này ửng đỏ, gượng ngùng quay mặt đi chỗ khác nói vọng lại:
- Em không đồng ý, anh có làm như anh Tiến không?
- Không, anh không thích kiểu ép buộc đó, anh sẽ chờ em … Anh biết bây giờ anh hỏi em điều đó là hơi sớm. Nhưng anh sợ một người con trai nào đó sẽ … sẽ…
- Em hiểu, em xin lỗi vì giờ em sẽ không đồng ý đâu, nhưng anh biết tại sao giữa bao người trong trường, em lại chọn anh để kết bạn không. Tuy anh rất là láu cá nhớ, nhưng em cảm thấy anh rất thật thà, hơn nữa cạnh anh em vui lắm.
Lúc này em buồn lắm, em không biết phải làm sao, mặt em cúi gằm xuống nhìn đất, tự dưng đang vui vẻ sao Lan lại từ chối em như vậy chứ, em đã làm Lan cười nhiều mà, đáng nhẽ Lan phải đồng ý chứ, ngẩn ngơ một lúc, Lan thấy em buồn mới bảo:
- Anh!
- Sao em.
- Anh đang nghĩ gì thế.
- Anh không nghĩ gì cả.
- Anh này, đừng buồn như thế chứ, vậy em đồng ý làm bạn gái anh một tuần nhé hì.
Nghe xong câu nói đó, mặt trời bỗng bừng sáng chân lý, tim đập rộn ràng, mặt hớn hở không kìm nén được sung sướng:
- Cám ơn em, tối nay anh sẽ vứt xương cho con chó nhà hàng xóm ăn.
- Hì hì vâng.
Tưởng nhớ míc sữa
Hai đứa cười nói một lúc, rồi em đèo Lan trên chiếc xe đạp tình yêu, mùi hương nồng nàn từ những cây hoa sữa tỏa ra. Vừa đi em vừa hát cho Lan nghe, Lan khen em hát hay. Nhưng em tự biết giọng mình như vịt đực ý, chắc Lan khen cho em vui. Sau khi đưa Lan về đến gần cổng:
- Mai anh mang cho em miếng đùi chó nhé.
- Anh này em nói đùa thôi.
- Không anh hứa mà, anh về đây.
Tung tăng trên đường hát líu lo chú chim chích chòe lúc sáng sớm. Vui mừng không tả xiết, về nhà em khoe Mẹ:
- Mẹ ơi con có bạn gái rồi đấy.
- Ơ thôi chết, con nhà ai, có ngoan không.
- Ngoan mà Mẹ, bạn ý tên là Lan cháu chú Nghĩa chồng cô Trang bán vòng hoa gần trường mầm non ý.
- À hai vợ chồng nhà nó ghê gớm đấy, yêu đương nhưng cũng phải cố mà học đấy nhé. Mà cấm không được đưa nhau lên đồi đâu đấy.
- Vâng con biết rồi.
Mặt hoa ra phấn, hớn hở như thị nở, ngay lập tức em lôi gói thuốc chuột ra trộn với tỉ lệ:
- Nửa bát cơm, một miếng đậu, và cả gói thuốc chuột, để tạo hương vị em đổ thêm một chút nước mắm. Đi ra định vứt cho con míc ăn, bỗng trong lòng em cảm thấy thật xấu hổ với bản thân, nhìn con míc mắt lim dim như chết đói thế kia làm sao em có thể nỡ lòng làm như vậy chứ. Thôi thì vòng đời mày sống chẳng được bao nhiêu năm... nhớ có miếng thịt gà lúc trưa ăn vẫn còn, mang cho mày coi như an ủi được phần nào. Sống bấy nhiêu năm lại còn được ăn thịt gia cầm là tốt rồi. Em cậy hết thịt ra khỏi xương tránh để lại hung khí ở hiện trường. Đi ra khỏi nhà từng bước từng bước như vết cứa vào tim em đau nhói.
Rình lúc không thấy ai qua lại, em đi sang nhà ông Lợi, thấy con míc đang xích ngoài sân, em vứt gói cơm vào đứng ngây ngô và nói chuyện những phút cuối đời của nó:
- Míc ơi ăn đi, tao thương mày lắm lắm, mong mày tha thứ cho tao. Tao không muốn làm như thế này đâu. Nhưng Lan bảo thèm thịt chó, nên có trách tao, thì hãy tự hỏi bản thân tại sao mày lại là chó nhé. Nên từ giờ trở đi tao sẽ không còn chơi với mày nữa đâu vì tao có Lan rồi. Lan sẽ thay thế mày làm bạn với tao.
- Gâu gâu gâu gâu gâu.
- Tao xin lỗi míc ơi, sẽ không còn buổi sáng ngày nào tao mua sữa cho mày uống nữa. Từ giờ tao sẽ uống sữa của Lan, à chết tao mua sữa cho Lan hixx.
- Ẳng ẳng … gâu … gâu…. ẳng ẳng ẳng…
- Míc ơi huhuhu míc đừng chết...
- Ẳng.
Đến tối ông Lợi đi làm về thấy con míc nằm quay đơ ra trên sân, bãi đất nơi con míc nằm để lại những vết cào xới… như nỗ lực dành giật sự sống những phút cuối đời nó. Tức tối ông Lợi phi ra đầu nhà mà lên tiếng chửi thề:
- Ối giời đất ơi, thằng chó chết nào đánh bả chuột con chó nhà ông thế này. Chúng mày ghét ông, sao không đánh bả chuột ông đây này, hay chúng mày thèm thịt nó. Con laika ngày xưa ông đã không thèm nói rồi. Đồ khốn nạn, ông đi chôn nó nhé chứ ông không mổ thịt nó chó chúng mày ăn đâu.
Nghe xong câu chốt của ông Lợi, ruột gan em như tuôn trào, đau đớn. Thật quá cay đắng cho con míc, chả nhẽ Lợi không hiểu thịt chó ngon đến nhường nào ư hả Lợi. Bao ngày tháng, tốn bao tiền của lẫn thời gian em chăm bẵm cho míc, giờ thịt nó lại đi nuôi đất mới đau, thật là phản khoa học quá đi. Và nhất là lời hứa với Lan trước khi ra về “ Mai anh sẽ mang miếng đùi chó cho em” Giờ em phải làm sao đây.
.....................
- Tại sao đến con chó nhà ông lợi lại bị em thả bả chuột?.Lợi có thù oán gì với em?
- Em sẽ thực hiện lời hứa với Lan như thế nào đây?.
- Câu chuyện tình yêu của em và Lan sẽ diễn biến ra sao?.
Ngoài ra một số tên nhân vật trong câu truyện là bí mật của cuộc sống em hiện tại... hẹn các bác cháp sau.