Chuyến Xe Bus Số 14

chương 68: đèn lồng đỏ trong hũ tro cốt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hắn móc thuốc lá trong túi tôi ra, nhìn chăm chú .

Sau đó cúi đầu nhặt đầu thuốc trên đất lên, như thế so sánh với nhau, bàn tay run lên, đầu thuốc một lần nữa rơi trên mặt đất.

"Xong đời, chúng ta tiến vào cầu thang tuần hoàn."

Tôi nghĩ tới lần trước lúc gặp phải trạm tuần hoàn, chính là chú com lê xuất hiện giúp tôi giải quyết vấn đề, mà lần này. Hắn vậy mà cùng tôi đồng thời rơi vào trong tuần hoàn vô hạn.

Hai chúng tôi đều trầm mặc, mà tiếng bước chân kia còn đang truy đuổi lên, chỉ lát nữa là phải đuổi kịp chúng tôi .

Chú com lê nói: Là phúc không phải họa, là họa tránh không khỏi, liền đứng ở chỗ này , đợi!

"Chờ cái gì?"

"Đợi con quỷ này hiện thân!"

Tôi nói: Nếu như vậy, chúng ta lâm vào bị động, chẳng phải là càng không dễ làm?

Chú com lê trầm mặc, tôi tiến lại gần bên tai hắn. Nhỏ giọng nói: Như vậy, tiếng bước chân từ dưới cầu thang truyền đến, nghe thanh âm này như là từ dưới đi lên, chúng ta chạy lâu như vậy, thanh âm này vĩnh viễn ở cầu thang phía dưới chúng ta, vừa không có đuổi theo, cũng không có bị bỏ rơi. Hay là đây là cố ý dọa chúng ta?

Chú com lê suy nghĩ một chút, nói: Ý của cậu là, chúng ta không bằng đi về phía ngược lại, vẫn hướng phía dưới đi?

Tôi gật đầu, nói: Đúng, chính là ý tứ như vậy, nếu đều đi đến một bước này. Ai cũng không cần để ý ai, gặp mặt chính là xong.

"Được, liền làm như thế!"

Chú com lê hai chúng tôi , đi ngược lại phía dưới cầu thang, từ nơi tối tăm ở bên dưới cầu thang truyền đến tiếng bước chân, vậy mà cũng đang nhanh chóng đi xuống.

Bởi vì âm thanh càng ngày càng xa, càng ngày càng nhỏ. Tôi nói: Chẳng lẽ, thằng cha vẫn theo dõi chúng ta này , đợi khi chúng ta truy ngược lại hắn, hắn lại muốn chạy?

Bên trong tuần hoàn vô hạn, nhất định phải giữ lại thể lực, lại như lúc tôi lần thứ nhất lái xe buýt, gặp gỡ chú com lê, cũng sắp muốn tinh thần hỏng mất, ghi nhớ kỹ không thể hoảng.

"Ngồi ở chỗ này đợi đi! Xem cái tên này muốn giở trò quỷ gì." Nói xong. Tôi trực tiếp đặt mông ngồi ở trên cầu thang , đồng thời đưa cho chú com lê một điếu thuốc, nói: Ngồi đây đợi thôi, người chết chim hướng lên trời.

Chú com lê nở nụ cười, sau khi nhận lấy thuốc lá, ngồi ở tại chỗ, hút lên.

Nhắc tới cũng kỳ, tiếng bước chân kia cách chúng tôi càng ngày càng xa, chậm rãi biến mất không còn thấy, chính khi chúng tôi nghĩ tuần hoàn vô hạn biến mất, tiếng bước chân kia, dĩ nhiên từ cầu thang trên đỉnh đầu chúng tôi truyền đến!

Dưới tình huống vẫn luôn đi xuống, người kia là làm sao lên đến mái nhà?

Tôi cùng chú com lê liếc mắt nhìn nhau, không khỏi một trận rét lạnh, trên người tôi càng là nổi lên một lớp da gà, một suy đoán lớn mật xuất hiện ở trong đầu của tôi .

Bên trong cầu thang, có một quỷ, giống như chúng tôi đều là bị vây ở bên trong tuần hoàn vô hạn này, chỉ có điều hắn không dám thấy chúng tôi , chỉ có thể xa xa nhìn chúng tôi .

"Anh bạn, nếu như ngươi muốn động thủ hại chúng tôi , vậy ngươi có thể đi ra." Chú com lê hờ hững nói với bóng tối .

"Anh bạn, nếu như ngươi cũng là bị nhốt ở đây, vậy ngươi cũng có thể đi ra." Tôi ném xuống tàn thuốc, dùng chân dập tắt.

Trên cầu thang lại lần nữa truyền đến tiếng bước chân.

Tôi cùng chú com lê liếc mắt nhìn nhau, nghĩ có hi vọng!

Tiếng bước chân phía trên cầu thang, càng ngày càng gần, càng lúc càng nhanh, âm thanh cũng càng ngày càng rõ ràng.

Tôi cùng chú com lê bật ánh đèn điện thoại, chiếu về phía cầu thang, một lát sau, không khỏi run sợ kinh hãi!

Cái gọi là tiếng bước chân, cũng không phải có người đang bước đi, mà là một viên quả cầu pha lê bình thường, cũng chính là viên bi cỡ bằng đầu ngón tay.

Khi còn bé tôi thường thường cùng bạn cùng lứa cùng nhau chơi bắn bi, giả làm Hoàng Đế, đánh golf, mạt chược, rất nhiều kiểu chơi.

Nhưng hết thảy tiếng bước chân quỷ dị này, đều đang là một viên ngọc truyền tới?

Đây cũng quá làm người lúng túng đi?

"Đừng coi khinh nó, đây không phải thứ thông thường."Lúc chú com lê nói chuyện, ra hiệu cho tôi , khiến tôi nhìn kỹ viên ngọc kia.

Tôi giơ ánh đèn điện thoại, chiếu rọi lên phía trên cầu thang, viên ngọc kia sau khi từ trên một đoạn trên thang lầu lăn xuống, cũng sẽ không nảy lên, thật giống như rơi xuống liền dính vào sàn gỗ của cầu thang, sau đó tiếp tục lăn về trước.

Lúc viên ngọc pha lê lăn tới dưới chân chúng tôi , tôi thò tay nhặt lên.

Mới vừa chiếu ánh đèn điện thoại để nhìn, chú com lê hai chúng tôi , đồng thời lùi về sau nửa bước, tôi càng là tay run lên, suýt chút nữa ném viên ngọc này rồi!

Bên trong viên ngọc này , dĩ nhiên có một viên con ngươi rất nhỏ !

Hơn nữa lúc tôi giơ ánh đèn chiếu tới, viên con ngươi kia vậy mà quỷ dị nhắm mắt lại, lại như là tia sáng kích thích đến nó!

Cánh tay của tôi bắt đầu run rẩy, viên con ngươi pha lê này cầm trong tay, thật như khoai lang bỏng tay.

Tôi chưa từng móc mắt người, không biết người mắt trông ra sao, lúc này con ngươi pha lê trong tay , cầm vào trong tay thật sự có một loại cảm giác cầm một viên con ngươi , khiến tôi đột nhiên phát buồn nôn.

Tôi điều chỉnh ánh đèn điện thoại đến trạng thái yếu nhất , lúc này mới nhìn thấy viên con ngươi trong quả cầu pha lê kia một lại lần nữa mở con ngươi.

"Mịa nó, này.....này đây là cái gì?" Trong bóng tối, tôi chỉ cảm thấy xương sống lạnh đi, cả người lông tơ dựng thẳng.

Dù là chú com lê loại người hiểu biết sâu rộng này , cũng không dám kết luận bừa, hắn nói: Tôi cũng chưa từng thấy, đứng trên góc độ khoa học mà nói, con ngươi móc ra, phóng tới trong pha lê chế ra hổ phách, nên có thể làm được. Nhưng sau khi hoàn thành chế tạo , con ngươi trăm phần trăm sẽ không động, dù sao làm thành tiêu bản.

Tôi nhỏ giọng hỏi: Cái kia nếu như đứng trên góc độ quỷ thần đây? Nên giải thích thế nào?

Trong lúc hoảng hốt, tôi tựa hồ cảm thấy bóng người của chú com lê , tỏa ra từng tia từng tia khói đen, không biết là tia sáng quá tối, vẫn là trên người chú com lê quá đen.

Hắn thăm thẳm nói: Đứng trên góc độ quỷ thần mà nói, bên trong viên cầu pha lê này, nhất định phong ấn(giam bên trong) một quỷ!

Tôi cúi đầu, lại lần nữa nhìn vào trong quả cầu pha lê, viên con ngươi sáng ngời kia, lại như con mắt của một cô gái , nhấp nháy nhấp nháy, chớp mấy lần, xem ra trong veo sáng ngời, cũng không có cỡ nào hung ác .

Tôi nói: Viên con ngươi này tôi trước cầm lấy đi.

Chú com lê nói: Vẫn là tôi trước cầm lấy đi.

Tôi vừa thấy vẻ mặt của hắn , trong lòng cười gằn, nhưng bên ngoài vẫn là rất ngu dốt nói: Tôi cầm lấy đi, chú cầm điện thoại soi sáng đi.

Quả nhiên, cầm viên con mắt này , chúng tôi đi đến cuối cầu thang , trực tiếp liền lên tới tầng thứ hai của ngôi nhà !

Xem ra then chốt của tuần hoàn vô hạn này , ngay ở viên con mắt này.

Tôi đem con mắt thả ở trong túi, đều có thể rõ ràng cảm giác mát mẻ. Chỉ là trong nháy mắt thả con mắt vào trong túi , tôi liếc mắt một cái, tựa hồ cảm thấy viên con mắt này có chút quen thuộc.

Nói như thế nào đây, chính là loại ánh mắt này, ánh mắt rất đặc biệt , tôi cảm thấy hình như ở nơi nào từng thấy, trong thời gian ngắn không nhớ ra được.

Tiến vào tầng hai, mới vừa đập vào tầm mắt, chính là thứ đồ một vài bình bình lọ lọ, cách trang trí gần giống tầmg một , chỉ là hướng chính bắc gian nhà , vậy mà đặt một hũ tro cốt, trên vách tường phía sau hũ tro cốt , treo bức ảnh của một cụ già.

"Chú, chờ chút đã." Lúc nói chuyện, tôi ra hiệu một ánh mắt cho chú com lê .

Hắn đương nhiên hiểu, hai chúng tôi cẩn thận từng li từng tí một đi về bức tranh kia và hũ tro cốt , tầng hai này đã kết đầy mạng nhện,con nhện nhỏ to bằng nắm tay nằm trên mái hiên, mắt nhìn chằm chằm nhìn hai chúng tôi .

Đi tới trước vách tường , tôi nhỏ giọng nói:Chú, thế gian này vẫn có hũ tro cốt dáng dấp như thế ?

Tạo hình của hũ tro cốt này , vậy mà chính là nhà cổ Minh Thanh . Chế tác cực kỳ tinh xảo, liền ngay cả cây đào trong sân, giếng cổ, cùng với nền nhà trong sân nhà đều chế đi ra, chi tiết nhỏ tỉ mỉ, quả thực xảo đoạt thiên công(vô cùng khéo léo).

Chú com lê liếc mắt nhìn hũ tro cốt, hờ hững nói : Người trên tấm hình này , nên chính là thời kì Dân quốc , người mời quỷ đến giúp mình đổi vận .

"Cũng chính là trong công ty vận tải Đông Phong , ông cụ quản lí cấp cao kia?"

"Đúng, chính là lão ta."

Tôi nói chú xác định như vậy?

Chú com lê cười lạnh một tiếng, chỉ vào hũ tro cốt nói: Cậu nhìn kỹ một chút, trong hủ tro cốt này đến tột cùng có cái gì không giống.

Tôi từ nhỏ sinh ở nông thôn, hũ tro cốt rất ít thấy, quan tài đúng là thấy nhiều vô số kể. Tôi nói:Chú, có gì cứ nói thẳng đi, tôi không hứng thú nghiên cứu sâu thêm về hũ tro cốt .

Hắn gật đầu, chỉ vào sân bên trong hũ tro cốt nói: Nhìn kỹ một chút, trên cây đào trong sân này treo cái gì.

Mịa nó, hũ tro cốt kia cũng là cỡ như hộp đựng giày, cây đào giả trong sân kia, nhiều nhất liền cao một gang tay, thứ treo bên trên hắn đều có thể nhìn thấy? Ánh mắt tinh như vậy?

Tôi cúi người xuống, lại gần trước mặt hũ tro cốt , giơ ánh đèn điện thoại lên nhìn, nhìn rõ mới phát hiện, trên cây đào giả kia, vậy mà ngồi một cô gái mặc quần áo màu đỏ, trên nhánh cây bên cạnh nàng , còn treo một đèn lồng đỏ.

Lần này, tôi cả người một cái giật mình, nhớ tới truyền thuyết đèn lồng kẹp tay. Mới vừa ngẩng đầu lên, lúc khóe mắt dư quang liếc nhìn bức di ảnh đen trắng kia , tôi càng là rầm một tiếng, ngồi xổm dưới đất, chỉ vào di ảnh sợ hãi nói: Chú ........mau nhìn,vẻ mặt ông lão kia , không giống với vừa nãy !

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio