Khó có lời nào để diễn tả sự xấu hổ tràn lan trong phòng lúc này.
Úc Thiến đột nhiên đứng dậy chạy vào buồng vệ sinh, sau đó truyền ra tiếng nôn mửa dữ dội.
Chu Tử Tri nghe thôi cũng đủ biết là Úc Thiến đang rất khó chịu, cô âm thầm nhìn Tạ Sở tìm kiếm chút biến đổi tinh tế nhưng đối phương hạ mi mắt, khiến cô không tìm thấy bất cứ điều gì.
Tiếng súc miệng vang lên, Úc Thiến sắc mặt nhợt nhạt bước ra, khóe mắt ẩm ướt, trên người toát ra vẻ mềm yếu.
Cô ấy nhìn Chu Tử Tri,"Em lấy dùm chị ly nước trên bàn với."
Chu Tử Tri đến lấy nước, chạm ly nước thấy nhiệt độ bên ngoài đã nguội lạnh, cô châm thêm chút nước nóng vào.
Bốn người một phòng, phân thành hai đôi, một đôi ngọt ngào thắm thiết, một đôi tràn ngập hận mới nợ cũ.
Úc Trạch gõ mặt bàn,"Chị cả, chị gọi tụi em đến có gì không?"
Úc Thiến uống một ngụm nước, cô đưa tay chỉ chỉ đầu tủ,"Dương Phàm gửi thiệp mời đám cưới cho hai đứa ."
Không khí chợt trầm xuống.
Úc Trạch lạnh giọng mở miệng,"Chị bảo tụi em đến chỉ vì cái này?"
"Dương Phàm đến tận công ty tìm chị." Úc Thiến nói,"Đi hay không tùy hai đứa chứ."
Chu Tử Tri không lên tiếng, nói gì bây giờ .
Tầm nhìn bị một chiếc bóng che khuất, theo sau là một bàn tay giơ đến, kéo cô rời khỏi chiếc ghế.
"Mang thiệp theo nè."
Úc Thiến cầm thiệp đưa qua, không phải đưa cho Úc Trạch, mà là cho Chu Tử Tri, cô nói,"Không chỉ có hai đứa, chị cũng được mời , ngay ngày mười sáu đãi tiệc tại khách sạn Uy Nhi Đặc."
Vừa rồi thủy chung bất động như chiếc móc treo áo, có rắm không thể thả Tạ Sở thở một hơi, nản lòng cào tóc.
Hôm nay hắn vốn phải tham gia một buổi tuyên truyền bộ phim mới, lúc nhận được điện thoại bệnh viện cả người mê mang , cũng không biết tại sao, đầu óc tự nhiên trống rỗng, mặc kệ báo chí chờ đợi, trong cảm xúc hỗn độn bước chân loạn xạ chạy đến bệnh viện, biết tin Úc Thiến bị tuột huyết áp, té xỉu bên cạnh xe, được người qua đường đưa đi cấp cứu.
Bệnh viện nói lại là do họ không xác định được danh tính của người bệnh nên không thể liên lạc với người nhà, chỉ có thể kiểm tra danh bạ điện thoại tìm người liên hệ, anh là cái tên xếp thứ nhất trong danh sách người thân.
Đi cũng không được, không đi cũng không xong, Tạ Sở ở bệnh viện đợi Úc Thiến làm kiểm tra, rồi đưa cô về nhà .
Việc phát triển sau đó y như phim truyền hình cẩu huyết, còn liên tục nữa chứ, hắn căn bản không nghĩ lúc còn sống sẽ bước chân vào Úc Gia, sẽ chẳng có tí ti quan hệ gì với người kia nữa, kết quả hắn chẳng những vào, mà còn bị Khâu Dung châm chọc, đối mặt với sự dò xét của Úc Thành Đức.
Hiện tại hắn vẫn ở đây, hơn nữa đã lâu lắm rồi.
Tạ Sở nhếch khóe miệng, lộ ra một độ cong như cười như không, người lớn đứa nhỏ đều không sao, chỉ có hắn là có sao, tâm trạng rất tệ.