(T/g có nhạc đệm nha, các bạn gõ Google “My Sunshine” Nghe đi cảm giác truyện rất hay luôn các bạn có thề mở đầu truyện vừa đọc vừa nghe hoặc mở vào cuối, cảm ơn đã đọc chú thích)
_ “Tôi xin lỗi “.
Minh Luân ngồi dậy nghiêng mặt sang bên phải nheo nheo chân mài lại.Tiểu Vy ngồi dậy lấy cái điện thoại bật lên nghe.
_”Mẹ điện con có gì ko ạ! “.
_ “Con lấy chìa khoá trên tủ khoá của đi vô siêu thị mua thức ăn đi tối nay mẹ không về, tối nay mẹ còn phải ở lại nhà bà để chăm sóc ông con “.
_ “Dạ con biết rồi ạ! “.
Mẹ cô cúp máy, cô quay đi lấy đồ lát sau thì quay ra.
_ “Cô đi đâu đó? “.
Cô không trả lời đi ra cổng anh cũng đi theo cô kéo tay anh ra hỏi nhà rồi khoá cửa lại, cô sãi chân đi trên vỉa hè.
_ “NÀY CÓ NGHE TÔI NÓI GÌ KHÔNG ĐÓ?“.
Minh Luân chạy đến kéo tay cô lại.
_ “Này...có nghe gì không? “.
_ “Giận tôi à...tôi xin lỗi...tại tôi “.
_ “Anh im đi “.
_ “Được..tôi im“.
Anh và cô cứ như vậy đi dọc đến siêu thị cô mua thứ đồ Minh Luân thì đứng ngoài cửa sỏ tay vào quần ở ngoài cửa.
_ “Mua xong rồi à? “.
Cô không nói gì cứ đi cô vừa đi đến vỉa hè thì Minh Luân nắm lấy tay cô.
_ “Sao không trả lời tôi hả? “.
_ “Trả lời gì? “.
_ “Cô đang thờ thật hay giả vờ “.
_ “Anh muốn tôi nói gì nữa đây..anh về đi “.
_ “Tôi không không về được vì tôi chưa nói với em câu này “.
Minh Luân thở một hơi dài ôm cô và lòng, Tiểu Vy bị hành động này làm cho bất động cô không dãy dụa gì cả mà đứng im Mắt chữ O mồm chử A.
_ “Haizz...Anh yêu em “.
_ “Thật ra từ trước đến giờ chưa có cô gái nào không quan tâm đến anh và làm cho anh uỷ lại nhưng đến khi anh gặp em người con gái chẳng ngó ngàng gì đến anh mà còn rất ghét anh, anh chảng hiểu tại sao mình lại thích..cô bé ngốc như em “.
Minh Luân ôm cô vào lòng cô định đưa tay ôm lấy anh nhưng không thể cô đẩy anh ra và quát vào mặt anh.
_ “TÔI KHÔNG YÊU ANH, ANH ĐỪNG Ở ĐÓ CHỜ TÔI LÀM GÌ “.
_ “Em nói dối em có tình cảm với anh nếu không sao em lại rơi nước mắt, là do Bảo Hân đúng không anh không yêu cô ta anh chỉ yêu em “.
_ “Không tôi chỉ là không yêu anh chứ không phải tại ai “.
_ “Em nói dối “.
Minh Luân nắm lấy tay cô nhưng cô kéo ra rồi chạy về nhà đóng cửa lại Minh Luân thì vẫn đứng ở đó chờ cô.
_ “ANH VẪN CHỜ EM ĐẾN KHI NÀO EM RA ĐÂY “.
_ “ANH VỀ ĐI “.
_ “ANH KHÔNG ĐI “.
Cô tất đèn ngồi cạnh góc tường kề ban công cô cảm thấy tim mình rất đau cô không biết tại sao lại như vậy không lẽ cô đã yêu anh.
(T/g người ta nói đánh là yêu...haizz...)
Một cơn mưa trút xuống giống như nỗi lòng của cô, cô đứng dậy nhìn khẻ qua kính cửa vẫn thấy anh ta đứng đó.Cô quay vào đi vào giường lấy chăn đắp lên đầu khoảng tiếng sao thì nghe âm thanh lớn.
RẦM...
Thì ra đó là tiếng tai nạn giao thông cô sợ đó chính là anh liền chạy xuống không thấy anh đâu ngước qua bên trái rồi qua bên phải thì thấy anh đang đi dễ dải trên vỉa hè đầy nước cô chạy đến ôm anh.
_ “Anh không sao rồi“.
Minh Luân bỗng dựt mình xoay sang ôm cô vào lòng.
(T/g có nhạc đệm nha, các bạn gõ Google “My Sunshine” Nghe đi cảm giác truyện rất hay luôn các bạn có thề mở đầu truyện vừa đọc vừa nghe hoặc mở vào cuối, cảm ơn đã đọc chú thích)