Khi Mạc Dĩ Trạch ôm Âu Y Tuyết đang bất tỉnh trở lại bờ cát, tất cả mọi người đều kinh hãi. Dĩ nhiên, đối tượng khiến họ khiếp sợ không phải là Âu Y Tuyết, mà là Mạc Dĩ Trạch.
"Trời, đó không phải là hot boy của Y Tư Lai Đốn sao?"
"Mình nghe nói hắn mới từ Mĩ về".
"Nhưng tại sao hắn lại ở chỗ này?"
Bởi vì diện mạo xuất sắc của Mạc Dĩ Trạch mà tất cả nữ sinh đều không để mắt đến Âu Y Tuyết trong ngực hắn. Mạc Dĩ Trạch không quan tâm đến ánh mắt ái mộ của những nữ sinh kia, trực tiếp thoát khỏi đám người, ôm Âu Y Tuyết nhanh chóng rời đi.
Đợi đến khi bóng dáng mê người của hắn biến mất khỏi tầm mắt thì bọn họ mới nhớ tới Âu Y Tuyết thiếu chút nữa chết chìm.
Mạc Dĩ Trạch vội vàng ôm Âu Y Tuyết trở lại phòng của hắn, không kịp thở, vội lôi bác sĩ trong phòng cứu thương đi qua.
"Cô ấy sao rồi?".
Trong phòng ngủ trang hoàng hạng nhất, thiết bị đầy đủ, Mạc Dĩ Trạch không nháy mắt một cái, chau mày nhìn Âu Y Tuyết đang nhắm chặt lại hai mắt, nằm trên giường hắn, lo lắng hỏi.
"Cũng may, chỉ bị kinh sợ ngất đi thôi". Sau khi kiểm tra cho Âu Y Tuyết, nữ bác sĩ trẻ tuổi cho ra kết luận như vậy.
"Vậy tại sao toàn thân cô ấy lại lạnh như vậy?". Vẫn còn nhớ, khi hắn ôm cô thì cái lạnh như băng của thân thể cô truyền sang khiến hắn không dám tưởng tượng, nếu mất cô hắn sẽ ra sao.
"Đó là do. . .". Nữ bác sĩ nữ chau mày, ngay sau đó, quay đầu lại nhìn Mạc Dĩ Trạch nói: "Chẳng phải vừa rồi cậu nói cô ấy rơi xuống nước sao? Vì vậy nên người cô ấy mới lạnh như vậy. Trước tiên đem đồ ướt trên người cô ấy đổi đi, sau đó tắm lại, tự nhiên sẽ tốt lên thôi”.
Lúc bác sĩ nói chuyện vẫn không thấy vẻ mặt Mạc Dĩ Trạch thay đổi.
"Đề nghị cậu đi ra ngoài để tôi tắm giúp cô ấy. . . Cậu làm gì vậy?". Một câu nói còn chưa nói hết, bác sĩ đã bị Mạc Dĩ Trạch kéo lên.
Không nói lời nào đẩy cô ra ngoài cửa, “rầm” một tiếng, cửa đã bị đóng.
Lưu lại bác sĩ với vẻ mặt mờ mịt.
Ngay sau khi đuổi bác sĩ đi, Mạc Dĩ Trạch nhanh chóng chạy đến phòng tắm, mở vòi hoa sen.
Nước ấm áp chảy xuống, Mạc Dĩ Trạch thử nhiệt độ một chút. Trở lại phòng ngủ, hắn nhanh chóng thay quần áo ướt sũng trên người mình.
Đợi đến khi nước tràn ra ngoài bồn tắm, Mạc Dĩ Trạch mới ôm Âu Y Tuyết đang hôn mê đến phòng tắm.
Bên trong phòng tắm, sương mù mờ mịt, độ ấm từ từ lên cao.
Nhìn vóc người của cô hoàn mỹ, mặc một bộ đồ tắm mỏng manh, Mạc Dĩ Trạch không hề suy tư cởi đồ tắm của cô ra, đặt cô vào trong nước.
Hơi nước tràn ngập khiến khuôn mặt tinh xảo của cô đẹp như thiên tiên, đường cong lung linh, da thịt trắng nõn, cùng với sắc đẹp mê người kích thích thần kinh Mạc Dĩ Trạch. Rốt cuộc, hắn không nhịn được cảm thấy hít thở có chút khó khăn.
Hắn không phải là thiếu niên thuần khiết. Cũng không phải Liễu Hạ Huệ.
Ở Mĩ, hắn có qua vô số mỹ nữ, nhưng thân thể cô lại kích thích được dục vọng sâu nhất trong cơ thể hắn, đây là lần đầu tiên.