Hiệp tiếp theo bắt đầu diễn ra, mặc dù kém lợi thế hơn, nhưng trên khuôn mặt họ vẫn hiện rõ sự tự tin, mà thành viên đội của họ không hề bất đồng khi đang bị kém lợi thế.
- Lạc Lạc, em giữ bên trái đi, anh Quân anh giữ bên phải nha…_ Di cười tươi giao nhiệm vụ, chợt khuôn mặt trở nên mất tự nhiên khi nhìn Hạo…_ Còn anh, cao nhất trong nhóm, ánh giữ nhiệm vụ đập bóng…
- Okay…_ Hạo gật nhẹ đầu, cười khẽ nhìn Di…
- Được, bắt đầu nào!!!_ Di ở vị trí phát bóng, khuôn mặt ánh lên sự tự tin, nhưng vẫn còn ở đâu đó nét thánh thiện…
Các cú đập bóng đẹp mắt liên tục diễn ra khiến người xem phải xuýt xoa, nhưng MS nãy giờ vẫn chưa ghi được điểm nào, khiến mọi người căng to mắt, tình thế là đảo ngược hay kỳ tích đang diễn ra, sao lại vi diệu như thế??
Lúc này, bỗng một tiếng hét to vang lên…
- Anh hai, cố lên!!_ Tiếng hét nổi trội nhất trong đám đông, giọng nói mang theo ý vui đùa, là giọng của một cô gái…
Thiên Hạo giật mình, nhìn về phía cô gái, ngạc nhiên đến mức đánh trượt quả bóng. Hạc Di giật thót tim, chạy nhanh đến, liều mạng đỡ quả bóng, trận đấu hoàn hảo của cô, không thể bị tên này phá hoại. Còn hắn, vì một cô gái cỗ vũ mà đã như vậy, đồ hám gái…
- A…_ Vì cố đỡ quả bóng, cô bị một vết xước ở tay, máu rươm rướm, may mà hiệp hai kết thúc.
- Hai đội hòa, nên chúng ta sẽ đấu hiệp …_ Tiếng trọng tài nói…
- Chị hai, có sao không, sao lại cố đỡ làm gì??_ Gia Lạc nói khẽ, mày nhíu lại, trách cứ…
- Lại đây, anh khử trùng cho nào!!_ Quân nhẹ ngoắc tay, cười dịu dàng…
Hạc Di không nói lời nào, im lặng bước đến, ngoan ngoãn cho Quân xử lí vết thương…
- A ui, hức, đau quá đi…!!_ Hạc Di nhăn nhó, viền mắt đã đọng nước…
- Không sao, anh sẽ cố nhẹ hơn!!_ Thật ra thì Quân đã rất nhẹ rồi, nhưng cô bé này rất sợ đau, từ nhỏ giờ cứ như quả trứng vàng, ấp ủ như vậy, có bao giờ bị thương đâu…
- Có sao không??_ Thiên Hạo lo lắng chạy đến, nhìn chầm chầm vào vết thương của Hạc Di, trong lòng có cảm giác kì lạ khẽ len lỏi…
Di nhăn mặt nhìn bên cạnh Thiên Hạo có một cô gái xinh đẹp, đáng yêu, đang cười rất tươi nhìn cô, không hiểu sao, cô lại cảm thấy muốn giận dỗi, tên đáng ghét, hắn bơ cô nãy giờ sao…??
- Hi, cậu là Hạc Di sao?? Xin chào, mình là Dương Thiên Ân, rất vui được làm quen!!_ Thiên Ân chìa tay ra, nở nụ cười thật tươi, có vẻ cô rất thích Hạc Di…
Hạc Di nhìn chầm chầm Thiên Ân, ánh mắt ngạc nhiên nhưng lại xen lẫn vui mừng, có người muốn làm bạn với cô, cô lại có một cảm giác, rằng cô rất thích cô gái này…
- Hi, chào, rất vui được làm quen, mình tên Huỳnh Hạc Di…_ Di mỉm cười, khuôn mặt sáng lên…_ Mà hình như tớ chưa gặp cậu, cậu là học sinh trường nào sao??
- Ưm!! Lúc đầu mình là học sinh Ocean Sky, mình là hội phó, nhưng mà mình vừa chuyển qua trường này, vì biết anh hai tớ vừa đăng ký học ở đây!!_ Hai cô gái nhanh chóng trở nên thân thiết, tám chuyện vui vẻ cùng nhau…
- Anh hai?? Là ai cơ, cậu xinh như vậy, chắc anh hai là một hotboy rồi!!_ Hạc Di vui đùa giả thành bộ dáng hám trai, nhưng thật ra, cô nhìn đến chán rồi…
- Anh mình có tham gia thi mà, cậu nghĩ xem là ai!?_ Ân cười nhẹ nhàng nhưng lại rất tinh nghịch, nhìn vào ai mà nghĩ cô là… hộ vệ của King chứ!!
- Đừng nói với tớ, là tên Thiên Hạo kia nhá?!_ Hạc Di tỏ ra nghi hoặc, theo suy luận logic, chỉ có thể là tên đó…
- Bingo, quá hiển nhiên mà…_ Thiên Ân nhún vai, tên cũng tương tự như vậy, khuôn mặt thì tựa nhau, còn không quá rõ ràng sao??
- Trời ạ, cậu và hắn khác nhau một trời một vực…_ Hạc Di cảm thán, nhưng cũng vui vẻ nói chuyện…_ À, thi tiếp rồi, tớ vào đây, tí gặp nhé…!
- Oki, tí gặp, cố nhé…_ Thiên Ân hớn hở, đợi khi bóng Hạc Di khuất dần, khuôn mặt lại trở về vẻ trầm tĩnh, lạnh lùng vốn có, cô thật sự trân trọng tình bạn này, cô cảm thấy nét chân thật cùng cảm giác an toàn tỏa ra từ Di, cô cũng rất cô đơn, cũng muốn có bạn tốt, vì vậy mà sau này, trọng trách của cô sẽ lớn hơn, cô sẽ cố gắng, bảo vệ Hạc Di…
Trận đấu này rồi đến trận đấu khác. Kết quả trận đấu khiến cho mọi người sững sờ cùng bất ngờ, họ không ngờ Blue Time lại có đột phá lớn như vậy…
- Chắc mọi người cũng đã biết ngôi vị quán quân sẽ thuộc về trường nào rồi… Chúc mừng BLUE TIME là trường quán quân năm nay…_ MC hét lên vui mừng cho họ…
Trên mặt những học viên Blue Time hiện lên vui mừng, năm ngoái trường họ giải nên danh tiếng giảm xuống ít nhiều, giờ tốt rồi…
- Phần thưởng cho thành viên chiến thắng là một chuyến du lịch ngày đêm ở Sapa, mỗi người nhận được chiếc Ipad apple loại mới…_ Mc mỉm cười công bố phần thưởng, rồi quay qua nói với người…_ Mời đại diện một người lên nhận phần thưởng….
- Di, em lên đi…!!_ Quân cười cười, nháy mắt với cô…
- Ơ, sao lại là em, anh lên đi…??_ Di chớp mắt ngây thơ, nhẹ cười…
- Vì đây chỉ có mình chị là con gái thôi, lên đi, để mọi người chờ kìa…!!_ Lạc đẩy nhẹ chị mình lên, nhưng trong mắt lộ rõ ý cười, vui vì đây là lần đầu tiên anh tham gia cuộc thi lớn như vậy cùng với chị mình, thắng vẻ vang như vậy…
- Mời ca sĩ Minh Hà đại diện ban tổ chức lên trao phần thưởng…._ MC lại lên tiếng, lúc này, tiếng nhạc đệm vang lên, làm tăng bầu không khí…
- Chúc mừng em, cô bé, em mà vào shombiz đảm bảo sẽ có lượng fan hơn chị nữa, đàn và hát điêu luyện quá nhe…_ Ca sĩ mỉm cười, vừa trao thưởng vừa trò chuyện với cô, nhưng chỉ nói đủ hai người nghe…
- Hihi, cảm ơn chị…_ Cô nhận phần thưởng cúi đầu chào mọi người, rồi bước nhẹ xuống, không quên nói lại…_ Nhưng đó không phải con đường em mơ ước…
Minh Hà nhìn theo cô bé, nhún vai một cái, cô bé đó là một nhân tài, nhưng lại có nét gì đó không hợp vào shombiz, đối mặt với thế giới đầy tâm tối cùng cạm bẫy kia…