Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình

chương 55

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bách Lý Thần suy nghĩ bậy bạ về cô cô mấy nghìn lần, thế nhưng không hề có cảnh tượng chính mình nằm trong lòng Bách Lý Thương Mặc, để cho nàng sờ tới sờ lui như thế này

Được Thú ca giáo dục, Bách Lý Thần vẫn luôn tự cho mình là công quân. Tuy rằng cũng có lúc Thú ca không lưu tình chút nào đả kích, đời này nàng phỏng chừng vô vọng là công quân. Thế nhưng Bách Lý Thần vẫn là chết sống cũng không chịu thừa nhận. Ta là công, ta chỉ bất quá bị vợ quản nghiêm mà thôi. Thế nào có thể là thụ?

Bách Lý Thần có đúng hay không là công, Bách Lý Thương Mặc không biết. Bất quá hiện tại Bách Lý Thần chính là chỉ có thể làm thụ, bởi vì nàng không có năng lực để công người ta

Vì vậy, bi ai cho Bách Lý Thần, tới cơ hội phản công cũng không có

Tay của Bách Lý Thương Mặc y như có một ma lực, lưu luyến ở trên da thịt của Bách Lý Thần, cảm xúc nhu thuận mềm mại đều khiến cả hai trong lòng đều hơi sợ run lên

Chết tiệt, trấn định, Bách Lý Thần ngươi nhất định phải trấn định!

Bách Lý Thần khuôn mặt đỏ bừng, cắn môi cố gắng ức chế suy nghĩ muốn rên lên. Còn đôi mắt, nhắm lại cũng không tốt, mà mở ra cũng không được chỉ có thể hé ra

Nhắm lại mà nói, chẳng phải biểu thị ta đang hưởng thụ?! Nếu như mở ra mà nói, lẽ nào là nhìn cô cô ở trên người mình sờ tới sờ lui sao?!

"Cô, cô cô, người rốt cuộc muốn sờ gì vậy?!" Bách Lý Thần bị Bách Lý Thương Mặc 'Dằn vặt' đều nhanh sắp khóc rồi, thương cảm hề hề nhìn cô cô đại nhân, "Cứ sờ tới sờ lui, nam nữ thụ thụ bất tương thân a!"

"Ta cũng không phải là nam tử." Bách Lý Thương Mặc kỳ thực cũng không bình tĩnh như biểu hiện của mình. Tuy rằng nói, tất cả đều nữ nhân, nhưng vấn đề là ở chỗ cả hai nữ nhân này đều không đi theo bình thường lộ tuyến. Hết lần này đến lần khác lại đối với nữ nhân có hảo cảm, cái này rất nguy hiểm nha. Thậm chí có thể nói như vầy, bởi vì cùng là nữ nhân nên lại càng nguy hiểm hơn a!!!

" Đây … Đây… nữ nhân càng không thể thân cận nha!!” Bách Lý Thần bị Bách Lý Thương Mặc nói nên hới ngớ ra một chút “ Cô cô, chúng ta như vậy có đúng hay không là không tốt lắm?"

"Cô cô, đây cũng là quá nhanh rồi. Tuy rằng nói là chữa thương, nhưng… nhưng là không được nha!! Không thể bởi vì ta đối với người biểu hiện quá đáng mà người đối với ta muốn làm gì thì làm tới như vậy. Dù thế nào người cũng phải đáp lại ta một chút chứ, bằng không ta chẳng phải là quá rụt rè sao?!”

Bách Lý Thần nói rất là cẩn cẩn dực dực, e sợ làm cho Bách Lý Thương Mặc tức giận. Dù sao Cô cô nhà mình cũng là vì muốn tới cứu nàng. Đây là kế tạm thích ứng, là vì muốn tốt cho nàng. Cho nên, trong lòng cũng chỉ có uất ức, nhưng cũng không có gan cự tuyệt. Bằng không, ta chẳng phải là lấy dạ tiểu nhân đi đo lòng quân tử sao?! Bách Lý Thần cũng chỉ có thể một lần lại một lần ở trong lòng tự thôi miên chính mình, cô cô là không phải phi lễ ta, cô cô không phải đang phi lễ với ta!!

Không tốt lắm sao? Ngươi biết không tốt lắm còn dám nói thích ta?! hiện tại ngươi còn dám nói với ta không thích hợp lắm?!

Bách Lý Thương Mặc hận không thể một cái tát quánh chết Bách Lý Thần. Nếu như ta không phải đối với ngươi có chút ý tứ, ta sẽ như thế này với ngươi sao?! Ta là người tùy tiện như vậy sao?!

Tuy rằng Bách Lý Thương Mặc không muốn thừa nhận, thế nhưng sự thực là Bách Lý Thần đã trở thành kiếp của nàng, từ lúc nàng đột phá lên Đại Thành kỳ là đã định trước. Cho dù có lúc nàng muốn ức chế không cho quan hệ của hai người cải biến, nhưng tới cuối cùng vẫn là không cách nào chống lại. Vấn đề lớn nhất cũng không còn là vấn đề nữa

Ai có thể nghĩ tới, người khoác trên vai thân phận chất nữ, thật ra lại không phải là cháu gái thật của nàng?!

"Thế nào, lẽ nào ngươi muốn cả đời nằm ở trên giường làm một kẻ tàn phế?"

Bách Lý Thương Mặc mà đã có lúc nói ra lời độc ác, đó là tuyệt đối sẽ không nhu nhược. Trước đây đem Bách Lý Thần coi như vãn bối cho nên nàng còn có thể nghiêm khắc cùng đôi lúc tính tình ôn nhu, bởi vì nàng là trưởng bối mà. Nhưng mà hiện tại quan hệ hai người đã thay đổi, Bách Lý Thương Mặc đối với Bách Lý Thần cảm tình cũng không thể nào tiếp tục thờ ơ nữa. Cho nên bản tính của nàng cũng chậm rãi bộc phát ra ngoài

Sau khi mất đi, mới biết được giá trị thực sự

Bách Lý Thần tại trong lòng nàng cũng không còn là một người vãn bối vô cùng đơn giản nữa

"Thế nhưng, sờ tới sờ lui như vậy cũng không có khả năng làm cho ta tốt lên được!!” Bách Lý Thần thực sự là khóc không ra nước mắt, cô cô thật xấu quá!! Tại sao trước đây mình lại không hề biết nàng độc như vậy?! tại sao sau khi mình hôn mê, cô cô lại thay đổi nhiều như vậy?!

"Ngươi thì biết cái gì?" Bách Lý Thương Mặc quay người liếc mắt một cái “ Trong ôn tuyền dược tính là thiên về Hàn, mà nội đan yêu thú ngươi nuốt vào là thiên về Nhiệt. Ta dùng linh khí làm vật dẫn, khiến cho ngươi cốt cánh nhanh chóng liền lại. Bằng không, ngươi cả đời cũng đừng mong đứng dậy!!”

Giúp cho Bách Lý Thần đứng lên cũng không phải việc khó. Thế nhưng muốn một lần giữa giúp nàng tu luyện chính là hết sức khó khăn. Nhớ tới điểm ấy, Bách Lý Thương Mặc không khỏi nhíu mày. Chỉ cần nghĩ đến, sau này Bách Lý Thần sẽ biến lại thành người thường, nhận những khắc nghiệt của nhân sinh như sinh lão bệnh tử, chuyển thế luân hồi, trong lòng nàng lại từng đợt đau lòng

Bách Lý Thần cảm thụ được động tác của Bách Lý Thương Mặc đột nhiên đình chỉ, trong lòng thở dài một hơi. Quay đầu lại liền thấy Bách Lý Thương Mặc đang nhíu mày suy nghĩ “ Cô cô?!” muốn đưa tay lên vuốt mi tâm của nàng, nhưng bất đắc dĩ lại không động đậy được chút nào

"Thần nhi, nếu như…ta là nói nếu như, ngươi sau này trở thành người thường, ngươi sẽ thế nào?"

Bách Lý Thần sửng sốt một chút, sắc mặt thoáng cái biến trắng bệch. Nói không cảm giác gì là giả, vốn thích ứng sống tháng ngày cao cao tại thượng, thoáng cái bị đạp xuống trở thành người thường. Đây chính là như mực nước biển so với lòng sông có thể hình dung. Như trời với đất

Bất quá đây cũng chưa phải là việc quan trọng nhất. Mà quan trọng nhất chính là, sau này, nàng chẳng phải không thể nào vĩnh viễn ở bên cô cô sao?!

"Cô cô sẽ quên ta sao? Nếu như ta chết, cô cô cũng sẽ giống như Mộc Tử Khê đối với ta sao?!” Bách Lý Thần buồn bã nhắm mắt lại: “ Ta chỉ là sợ sau này không có ai ở cùng người. Như vậy, cô cô của ta, Thương Mặc của ta chẳng phải là sẽ một mình đơn độc sao?! Nếu như vậy, ta sẽ rất đau lòng. Người biết, ta thích người. Vì vậy, ta nguyện ý cùng người. Nếu như ta chết, thì còn có ai cùng với người đây?! Ta thích cô cô ở hiện tại, ta không hề thích cái lãnh đạm cô cô trước kia. Người là biết, ta trước đây trong lòng thực mắng người rất nhiều lần..”

Kỳ thực, Bách Lý Thần cũng không muốn nói nhiều chuyện tình như vậy. Thế nhưng nàng là không nhịn được. Người thường quá lắm cũng chỉ trăm năm, nhưng người tu chân tu vi càng cao thì lại sống càng lâu. Bách Lý Thương Mặc là người sắp sửa tu thành tiên nhân, chỉ cần nàng đắc đạo, đó chính là so với thiên địa đồng thọ. Mà bản thân mình bất quá cũng chỉ là con người ở nhân gian. Cô cô như thế nào lại nhớ kỹ nàng?!

Có đúng hay không cũng giống như Mộc Tử Khê, ẩn cư gian hồ nhưng lại niệm niệm không quên?!

Bởi vì cả hai đều không phải là người cùng một thế giới, vì vậy nên cũng không cần quấy rối lẫn nhau?!

Bách Lý Thương Mặc nghĩ muốn nói gì đó, thế nhưng nàng cái gì cũng nói không nên lời.

Bách Lý Thần nói tất cả chữ đều là vì nàng. Bất diệc nhạc hồ trở thành người thường, chỉ là sợ không thể cùng nàng mà thôi

(Không quan tâm tới việc trở thành người thường….).

Giờ khắc này, Bách Lý Thương Mặc thực sự bị Bách Lý Thần cảm động.

Nàng cũng không phải một người vô tâm, nàng chỉ là muốn đặc biệt độc hành mà thôi. Không muốn cải biến chính mình, cũng không muốn thay đổi thói quen sống của bản thân

Thế nhưng bởi vì Bách Lý Thần, nàng toàn bộ đều bị cải biến, tới phòng tuyến cuối cùng thủ vững trái tim cũng bởi vì….. bởi vì một câu nói này mà triệt để vỡ tan

Có một người như vậy, toàn tâm toàn ý nghĩ cho ngươi, vì ngươi, ngươi còn cái gì phải lo lắng?!

Nếu đã động tâm, ngươi còn phân vân quấn quýt cái gì?

Nếu đã nghĩ thông suốt, ngươi còn muốn do dự cái gì?

Nếu như đã giải được tình cảm lưu luyến cùng cấm kỵ Mộc Tử Khê, như vậy cảm tình cùng Bách Lý Thần không thể nghi ngờ là càng hơn cả cấm kỵ. Thế nhưng vậy thì thế nào?! Làm một lần cũng tốt, làm hai lần cũng tốt. Hiện tại thì cũng chả có gì khác nhau

Bách Lý Thương Mặc, ngươi còn đang khiếp đảm cái gì nữa?!

"Thần nhi, ngươi sẽ không trở thành người thường, nhất định."

Coi như là thiên nan vạn hiểm, ta cũng sẽ tìm tất cả mọi biện pháp giúp người một lần nữa tu tiên

Bách Lý Thần tuy rằng không có từ trong miệng Bách Lý Thương Mặc nghe được cái lời tâm tình gì. Bất quá có thể nghe được cô cô nói như vậy đã vui vẻ hết cả lên. Đây có đúng hay không ý nghĩa là cô cô kỳ thực đã cam chịu cùng ta?! cô cô đã sớm không thể ly khai ta?!

"Cô cô, ta tự nhiên là tin tưởng người!" Bách Lý Thần một bộ dáng dấp giống như tiểu nữ nhi nhà người ta. Nói nàng không phải thụ, ai tin nha?!

Ôi, bộ dạng cô cô nói lên lời thề son sắt thực sự là hảo Manly, hảo xấu xa, hảo suất nha!!! Bách Lý Thần nhịn không được đối với Bách Lý Thương Mặc bắt đầu mê gái. Cô cô thực sự là thế nào.. thế nào đẹp vậy. Ngươi nói trên thế giới này còn có ai nhìn thuận mắt như vậy được nữa sao?!

Giờ này khắc này Bách Lý Thần hai mắt không ngừng bùng phát sao nhỏ, còn có các loại ái tâm. Bách Lý Thương Mặc chỉ cảm thấy phía sau lưng tóc gáy muốn dựng lên, giống như là bị ái mộ cùng sùng bái của nàng làm cho hết hồn vậy

" Ân….không nói những chuyện….này nữa, chuyên chú chút…." Bách Lý Thương Mặc làm một người chủ nghĩa hành động, cảm xúc dĩ nhiên không dễ bị người tác động nhiều. Vì vậy bỏ qua một chút mất tự nhiên trong lòng, xoay người liền chìm đắm trong việc chữa thương cho Bách Lý Thần

Thế nhưng Bách Lý Thần bi kịch, vốn đang muốn dùng ngôn ngữ dời đi lực chú ý của hai người, làm cho phân tâm. Không nghĩ tới, cô cô câu nói đầu tiên đã đem mọi chuyện trở lại như cũ

Làm một người tàn phế, không thể động đậy như người thực vật, ngươi nghĩ ngươi có năng lực làm cái gì?!

Cho dù hiện tại Bách Lý Thương Mặc cỡi hết tất cả ôm chính mình, nàng cũng là có tâm nhưng bất lực, chỉ có thể trái lại cho cô cô sờ tới sờ lui trên người.

Loại này cơ hội tốt ngàn năm khó gặp như vậy, lúc này bỏ qua, Bách Lý Thần thực sự là muốn tự sát đi cho rồi

Nàng mặc dù có sắc tâm, thế nhưng không sắc đảm. Sau đó nếu còn muốn cô cô thoát y phục, còn khó khăn hơn vạn lần. Nói chi đến việc cả hai người cùng nhau xích lõa

Bách Lý Thần trong lòng ngũ vị tạp trần, thân thể ở trong lòng bàn tay của Bách Lý Thương Mặc như có một luồng điện xẹt qua, tùy ý nàng chà xát xoa nắn bóp

Cái loại này tư vị, đừng nói nữa.

Tiểu Thần cũng không phải là thánh nhân, vì vậy có phản ứng là nàng cũng phải có

Bất quá nàng có liều chết cũng sẽ không thừa nhận là được.

Bách Lý Thương Mặc sống bao nhiêu năm xa hơn Bách Lý Thần gần mấy vạn dặm. Tuy rằng nhân gia là người tu tiên, thế nhưng loại chuyện này nàng cũng không phải không biết. Dù sao cũng không phải là bị bắt đi tu tiên hết đời, cũng không phải búp bê thuần khiết không hiểu chuyện. Huống hồ, nhân gia trước đây cùng Mộc Tử Khê bỏ trốn, cũng đã có qua thân thiết da thịt. Chỉ bất quá vai diễn lúc đó của Bách Lý Thương Mặc hiện tại đã thuộc về Bách Lý Thần. Vì vậy nhân gia chính là tràn đầy kinh nghiệm. Nói như thế nào cũng là tự mình trải qua, cho dù nó cũng chưa có hoàn thành hết

Bách Lý Thần xấu hổ, sau đó liền thẳng thắn nhắm lại mắt, nhất tâm ở trong lòng Niệm kim cương kinh.

Bách Lý Thần xấu hổ, lẽ nào Bách Lý Thương Mặc sẽ không xấu hổ sao?

Cũng không phải, kỳ thực cô cô đại nhân cũng rất xấu hổ. Chỉ bất quá cho dù có xấu hổ thêm nữa nàng vẫn tiếp tục, cũng không thể vì xấu hổ mà không quan tâm đến Bách Lý Thần được!?

Hơn nữa, nàng cũng không phải lần đầu tiên sờ soạng. Trước lạ sau quen, bốn tiếp tục năm tiếp tục cứ vậy mà làm theo. Cho dù Bách Lý Thần tỉnh thì thế nào? Cũng không phải vì nàng ta tỉnh mà có nhiều thêm một miếng thịt nha!! Ý niệm trong đầu của cô cô đại nhân là rất thuần khiết, nàng cũng không có tìm cách ăn chút tiện nghi nào của Tiểu Thần cả a

Đương nhiên, thỉnh thoảng cũng sẽ có chút cảm thán, da thịt người trẻ tuổi thật sự là quá mềm mại nha

Về phần cái ý nghĩ xấu xa gì khác, đó là… um… cũng không phải là do Bách Lý Thần ảnh hưởng sao?!

Bách Lý Thương Mặc tay từ trên cổ Bách Lý Thần chậm rãi đi xuống. Linh khí trong tay một điểm lại một điểm rót vào da thịt, tinh tế sắn sóc ân cần đến cốt cách của Bách Lý Thần. Khí tức này không chỉ chữa bệnh cho, song song cũng là trêu chọc Bách Lý Thần, khiến cho nàng nhịn không được khẽ ngâm ra tiếng

“Ân…..”

Bách Lý Thương Mặc tay run lên, linh khí thiếu chút nữa chạy hỗn loạn, cũng may là nàng định lực kinh người, người bình thường không thể sánh bằng

Ngay cả như vậy, cả khuôn mặt nàng cũng hồng thấu, trong tim lần thứ hai loạn cả lên

Bách Lý Thương Mặc còn như vậy, huống chi là kẻ khởi xướng Bách Lý Thần? Nàng hiện tại hận không thể một đao tự sát, thật là quá mất mặt!! ta lẽ nào lại có thể hưởng thụ như vậy đây?!

"Cô cô ——" Bách Lý Thần thật nghĩ kế tiếp mình thật khó sống qua khỏi, tay chưa chạm vào chỗ trọng yếu mà còn đã như vậy, nếu là xuống phía dưới, ta còn có thể sống được sao?!

“ Người đánh ngất ta đi?!” Loại Diễm - phúc này, ta là không phúc khí hưởng thụ rồi.

Bách Lý Thần thích nghe cô cô ‘nói’, nàng là không muốn ‘nói’ cho cô cô nghe nha. Phương diện này khác nhau rất lớn

Huống hồ hai người cũng không phải là đang quan hệ, mình đây là muốn rên cái gì đây, sau này còn mặt mũi nào mà gặp Bách Lý Thương Mặc?

Bách Lý Thương Mặc không nghĩ tới Bách Lý Thần sẽ có yêu cầu như vậy, trong lòng cũng buông lỏng một chút. Nàng cũng không nghĩ tới ngất xỉu và tỉnh giấc cư nhiên lại có khác biệt lớn như vậy!! Rõ ràng lúc Bách Lý Thần tỉnh, chính mình tâm như nước chảy. Tuy rằng lúc đầu cũng có chút điểm loạn nhưng mà ngay lập tức đều có thể điều chỉnh tốt. Còn dáng vẻ hiện tại chính là ốc cũng không mang nổi mình ốc!!

Vì vậy, Bách Lý Thương Mặc cũng không thương hoa tiếc ngọc, trực tiếp đánh Bách Lý Thần hôn mê.

Haz, chính mình ngàn năm đạo hạnh, thiếu chút nữa bị hủy trong chốc lát

Bách Lý Thần hiện tại thế nhưng tàn phế, tàn phế nha!

Nương theo một cảm xúc tiêu thất và thưa giản, Bách Lý Thương Mặc nhìn thoáng qua Bách Lý Thần té xỉu nằm trong lòng mình, lộ ra một nụ cười tuyệt mỹ

Da thịt chạm nhau một khắc, khắp nơi khí tức lưu động, thời khắc này, hai người giống như hợp lại thành một!!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio