Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình

chương 70

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hai bi kịch bị gài bẫy ở trong lòng Bách Lý Thương Mặc cùng Thanh Long cuối cùng cũng xuất quan.

Sau đó, các bi kịch về nhà tìm các 'Mẹ'.

Thú Ca hiện tại là người có vợ, tự nhiên không thể tiếp tục cùng Bách Lý Thần trộn lẫn, cho dù Thú Ca muốn thì Bách Lý Thần có Cô Cô cũng sẽ đem hắn đuổi đi. Là một người có Cô Cô thì không có huynh đệ, loại chuyện này Bách Lý Thần làm mà trong tròng không có một chút áy náy.

Bách Lý Thần không ngại làm bóng đèn cho người khác, nhưng để ý người khác làm bóng đèn của mình, đối với loại bóng đèn này đuổi xa được bao nhiêu thì đuổi.

Hai người yêu nhau, hận không thể dán lấy đối phương bất cứ lúc nào, làm sao có thể để cho người khác ngáng chân?

Vì ổn định quan hệ cùng Bách Lý Thương Mặc, Bách Lý Thần phải bắt được Cô Cô không buông tay.

Hiện tại cùng Cô Cô ở chung một sân, một gian phòng, một giường, ngươi nói mặc kệ chẳng phải là rất có lỗi với mình?

Nằm bên cạnh là một tuyệt thế mỹ nhân thiên kiều bá mị, không bàn luận chuyện nhân sinh sao được?

Về phần bàn luận như thế nào, Bách Lý Thần từng có một lần kinh nghiệm cảm thấy nàng có thể làm rất tốt.

Đương nhiên, nếu Bách Lý Thần biết mấy ngày nay Cô Cô đều khổ tâm nghiên cứu các loại 'Bí quyết', thì nàng sẽ không nghĩ như vậy.

Bách Lý Thần muốn làm gì trong lòng Cô Cô đại nhân tự nhiên sáng tỏ, nàng sẽ để Bách Lý Thần thực hiện được sao? Tự nhiên là không có khả năng, Bách Lý Thương Mặc cảm thấy mình có thể bị áp, nhưng không thể liên tiếp bị áp, trước kia tuy rằng nàng bị áp nhưng vể sau cũng không có khả năng.

Bất quá, Cô cô đại nhân là loại người đã làm thì sẽ làm tốt nhất, nàng chắc chắn về sau, Bách Lý Thần chỉ có thể ngửi thấy mùi thịt mà không thể nếm được vị thịt.

"Thần Nhi, ngươi xem xem, đây là cái gì?" Bách Lý Thương Mặc cầm giấy viết thư trong tay, cười như không cười nhìn Bách Lý Thần.

Bách Lý Thần cảm thấy không hiểu, ta gần đây vẫn ngoan ngoãn, biểu tình của Cô Cô là sao?

Chỉ cần nghĩ đến gần đây cũng không có gây sự gì, trong lòng cảm thấy rất tò mò.

Mở phong thư ra nhìn chữ bên trong, sắc mặt Bách Lý Thần chậm rãi quýnh lên, trách không được Ngư Tuyết đến bây giờ cũng chưa trở về, muốn đi Thiên Đạo Tông! Tần Y thật kiêu ngạo, còn viết thư cho mình nói giúp mình chăm sóc muội muội, nếu rảnh có thể đi Thiên Đạo Tông gặp nàng, dù sao ý tứ giữa những hàng chữ chính là, người ta đang giam giữ, muốn đem nàng trở về thì kêu Bách Lý Thần đến!

"Ạch, Cô Cô, chuyện này cũng không quan đến ta, ngươi biết lòng ta chỉ có ngươi thôi mà!" Bách Lý Thần thức thời biểu lộ thái độ của mình, đây cũng là một loại thổ lộ sao!

Bách Lý Thương Mặc cười cười không nói gì, dù sao đối với Bách Lý Thần nàng không thể đánh cũng không thể mắng, da mặt Thần Nhi dầy, Cô Cô đại nhân là mặc cảm, dưới tình huống như vậy còn có thể nói ra lời nói xấu hổ như thế.

"Ngươi tính làm sao bây giờ?" Bách Lý Thương Mặc đối với Tần Y cũng có tâm phòng bị, trước đây nàng sẽ ghen tị nếu Bách Lý Thần có mối quan hệ thân mật này, đừng nói đến hiện tại mối quan hệ của hai người đã sâu sắc như thế nào. Đối với Tần Y, Cô Cô đại nhân tuy rằng rất tin tưởng, nhưng dù sao tuổi của Tần Y và Bách Lý Thần xấp xỉ nhau, mà mình lại không biết kém Thần Nhi bao nhiêu năm. Tuy rằng nói tu chân không kể năm tháng, nhưng dù sao cũng là người, cũng không thể ngoại lệ, mà cuối cùng cũng không biết nói như thế nào?

"Còn có thể làm sao bây giờ? Để ý nàng làm gì?" Bách Lý Thần nhìn bức thư, cười nhạt, "Muốn ta đi gặp nàng, nằm mơ đi! Để cho Ngư Tuyết ở đó cũng tốt lắm, dù sao Thiên Đạo Tông cũng nuôi nổi. Hơn nữa, nghe Thú Ca nói Tần Y cùng Ngư Tuyết có khả năng phát triển quan hệ, ta đi qua chia rẽ người ta làm gì? Không phải có bệnh sao! Chính cái gọi là hủy mười ngôi miếu, dứt khoát tạo một mối hôn sự, ta cũng không thiếu đạo đức như vậy".

Bách Lý Thương Mặc không nghĩ tới Bách Lý Thần sẽ nói như vậy, nói như thế nào thì Ngư Tuyết cũng là thần khí, nếu đổi lại là người khác, đừng nói Thiên Đạo Tông kể cả đầm rồng hang hổ cũng phải xông vào một lần.

Bách Lý Thần thấy sự kinh ngạc trong mắt Bách Lý Thương Mặc, "Cô Cô, ta không coi Ngư Tuyết là binh khí, ta đem nàng đối xử như muội muội, cho nên muội muội muốn đi đâu chơi, làm tỷ tỷ không muốn can thiệp. Nếu Ngư Tuyết đi mà không vui, Tần Y cũng không mang nàng đi được, nếu nàng đi, thì Ngư Tuyết tự nhiên cũng có suy nghĩ của nàng. Cho nên, ta đi hay không đi cũng không quan trọng".

Nếu người khác nói, Bách Lý Thương Mặc tất nhiên không tin, nhưng trong mắt Bách Lý Thần không có loại suy nghĩ chỉ cần hiệu quả và lợi ích, luôn sạch sẽ trước sau như một, cho nên Bách Lý Thương Mặc tin.

Thật ra muốn nói Cô Cô đại nhân không có ý đó là không có khả năng.

Lục Đại môn phái tuy rằng ngoài mặt tưởng như hòa bình, nhưng trong nội bộ không ai không bị người đàn áp qua một lần, đều ngấm ngầm gia tăng thực lực, làm chưởng môn không áp lực không tính kế là không được.

Đây cũng giải thích vì sao Bách Lý Thương Mặc đối với tứ đại thần thú ở lại Lạc Hà phong, mở một mắt nhắm một mắt.

Chỉ cần mấy người các nàng ở, liền mơ hồ hiểu rằng các nàng cùng Hâm Hải Vân Các có quan hệ, Bách Lý Thương Mặc ước gì các nàng cả đời ở nơi này!

Mà kiếm linh Ngư Tuyết này, nói không muốn để cho Bách Lý Thần khống chế nàng hoàn toàn là nói dối.

Tuy rằng trong lòng hy vọng Ngư Tuyết ở Hâm Hải Vân Các đi theo Bách Lý Thần, nhưng Thần Nhi đã nói, nàng cũng không tiếp tục miễn cưỡng.

Cùng Thần Nhi so sánh thì thần khí gì cũng biến thành tiểu muội.

"Nếu Thần Nhi nói như vậy, thì liền như vậy đi".

Theo lý thuyết đưa thư giữa các phái trong Lục Đại môn phái tuyệt đối sẽ không chậm như vậy, nhưng bởi vì thư này mang tính cá nhân, cho nên Tần Y tìm một tiểu sư đệ nội tông đi đưa thư, vốn không phải gửi cho Bách Lý Thương Mặc mà là gửi cho Bách Lý Thần, chỉ là tiểu sư đệ này bị cà lăm, cho nên đệ tử Hâm Hải Vân Các nhận thư dưới tình huống nghe không rõ.

Sợ bị Tần đại tiểu thư trách cứ, vì thế tiểu sư đệ kia ngay cả mọi người cũng không dám gặp.

Bách Lý Thần cười hắc hắc, sau đó thừa dịp Bách Lý Thương Mặc không chú ý trực tiếp ôm thắt lưng Cô Cô đại nhân, "Cô cô, ngươi thật tốt" Bách Lý Thần chống lại ánh mắt bất đắc dĩ của Bách Lý Thương Mặc, híp mắt, trong mắt hiện lên một chút giảo hoạt, "Kỳ thật, chúng ta có thể làm một chút việc" nhìn trước ngực Bách Lý Thương Mặc, Bách Lý Thần nuốt nước miếng, thật nhớ cảm xúc kia a!

Cô Cô đại nhân giãy dụa muốn thoát thân, ban ngày ban mặt, nàng cũng dám!?

Cô Cô tuy rằng khổ tâm nghiên cứu các loại bí pháp, nhưng khi chân chính ở chung, Bách Lý Thần hình như vẫn ở thế thượng phong, đại khái là vì tâm tư công quân của nàng quá nặng, có chấp niệm, cho nên cùng Bách Lý Thần so sánh, Cô Cô vẫn có chút thụ.

Bách Lý Thương Mặc muốn công Bách Lý Thần bởi vì nàng muốn trở về; mà Bách Lý Thần công Cô Cô đại nhân là vì nàng là 'công quân', tính chất bất đồng, ý niệm sinh ra trong đầu cũng không giống nhau.

Đương nhiên, công thụ ở đây không biểu hiện tuổi lớn hơn, kỳ thật mọi thứ đều là mây bay.

Ngay thời điểm Cô Cô đại nhân không nề hà muốn chụp Bách Lý Thần, Thú Ca mang theo gia quyến đẩy cửa phòng ra.

"Ách, các ngươi tiếp tục ---" mắt Thú Ca nhìn thẳng, không thể tưởng được hai người không quan tâm đến trình độ này, cửa cũng không khóa, kết giới cũng không tạo, thật sự là --- ta thích!

Thanh Long cùng Chu Tước hiển nhiên cũng không nghĩ đến, sắc mặt đỏ ửng.

"Khụ, có việc?" Bách Lý Thần đối mặt với nhóm nương tử của Thú Ca vẫn rất áp lực, buông lỏng Bách Lý Thương Mặc, hỏi.

Thú Ca dường như nghĩ tới việc đứng đắn, sắc mặt rùng mình, nói: " Vùng biển Đông Hải hình như có cái gì đó muốn xuất hiện".

Bách Lý Thương Mặc quay đầu lại, trong mắt ngưng trọng.

Nếu đúng như Huyền Vũ nói, Tu Chân Giới sợ rằng thật sự không có thái bình.

Đừng nói chính đạo bất hòa, Ma Tông chỉ sợ cũng muốn chen chân vào.

Xem ra hôm nay, muốn thay đổi.

Gió đã nổi lên.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio