Cổ Đạo Kinh Phong

chương 309: khốn hồn yên tỏa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bên ngoài Trùng Phong cốc, Lãnh Mộc Nhất Tôn đang đứng cùng một chỗ với Phi Ưng, Phi Ưng nói:

- Thuộc hạ thực sự không rõ, vì sao Tát Già Diệp lại đột nhiên bỏ đi? Nếu không phải họ đột nhiên bỏ đi thì Đường môn, Nga Mi sớm đã bị chúng ta bắt gọn!

Lãnh Mộc Nhất Tôn thản nhiên nói:

- Bọn họ rời đi là vì Yên Thúy môn đột nhiên xuất hiện! Họ cho rằng Yên Thúy môn đi cùng chúng ta, nên lo lắng sau khi tiêu diệt Đường môn, Nga Mi, chúng ta sẽ tiêu diệt bọn họ!

- Họ không tin chúng ta?

- Địch hay bạn cũng chỉ trong chớp mắt đã thay đổi, huống hồ hắn đã lấy được quyền trượng nên sẽ không dại gì mạo hiểm, tồn vong của Đường môn hay Nga Mi dù sao cũng không liên quan đến Tạng Mật của họ.

Phi Ưng nhíu mày nói:

- Lạ thật! Yên Thúy môn vốn có huyết hải thâm cừu với Đường môn, bọn họ làm như vậy khác nào là cứu Đường môn?

Lãnh Mộc Nhất Tôn nói:

- Xem ra ta phải tự mình đến Yên Thúy môn một chuyến!

***

Tại Yên Thúy môn, Huyền Mộng Cơ đang ngồi trong đại sảnh, tay phải đang lơ đãng nắm lấy một cái chuông nhỏ.

"Chưởng môn Nga Mi quả nhiên lợi hại, trong lúc trọng thương còn xuất thủ nhanh như vậy, nếu không phải mình nhanh chóng thu tay thì tay của mình cũng đã bị phất trần cuốn đi rồi!"

Mộng Cơ đang miên man suy nghĩ thì Dao Cơ đi vào, nói:

- Môn chủ! Có tông chủ Ma Thần Tông đến gặp!

Mộng Cơ không hề kinh ngạc, chỉ hỏi:

- Có bao nhiêu người?

- Chỉ có một mình hắn!

- Được! Mời hắn vào đây!

- Môn chủ không cần đa lễ, ta đã tới!

Trong lúc nói Lãnh Mộc Nhất Tôn đã nhẹ nhàng tiến vào đại sảnh.

Huyền Mộng Cơ thầm kinh hãi, bên ngoài đại sảnh có Yên Hoa Mê Ly trận, nếu không có đệ tử bản môn dẫn đường, thì người ngoài tuyệt đối không có khả năng xông vào được, xem ra tông chủ Ma Thần tông này quả thực không đơn giản, tuy nhiên trên mặt nàng vẫn ung dung bình thản, khẽ cười nói:

- Tông chủ đến đây, Mộng Cơ lại không tiếp đón từ xa, mong tông chủ thứ tội! Mời!

Lập tức có người mang lên một chiếc ghế. Bên trong đại sảnh vốn là có hai chiếc ghế, nhưng nàng lại gọi người mang thêm một chiếc khác, quả thật có phần không tầm thường, Lãnh Mộc Nhất Tôn chỉ mỉm cười, an vị ngồi xuống.

- Dâng trà!

Huyền Mộng Cơ khẽ gọi.

Lập tức lại có một đệ tử bưng khay trà đi tới trước mặt Lãnh Mộc Nhất Tôn, trong khay trà đặt một ly trà, nước trà xanh biếc còn đang bốc hơi nóng nghi ngút, hương thơm say đắm lòng người.

Lãnh Mộc Nhất Tôn nâng ly trà lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, thản nhiên nói:

- Trà ngon! Làm say lòng người uống!

Huyền Mộng Cơ nói:

- Tông chủ tự mình giá lâm không biết là có điều gì chỉ bảo?

Lãnh Mộc Nhất Tôn khẽ đặt chén trà xuống, nói:

- Lần này ta tới chính là để đa tạ môn chủ đã xuất thủ tương trợ!

- Tông chủ quá khiêm nhường rồi, ta chẳng qua vừa lúc đi ngang qua mà thôi, huống hồ với thần công của tông chủ, Yên Thúy môn ta cũng chỉ làm chuyện thừa, đó chỉ là một tiểu sơn cốc, sao có thể làm khó được tông chủ?

Lãnh Mộc Nhất Tôn cũng không phủ nhận, mỉm cười nói:

- Lần này không thể một lần tiêu diệt Đường môn, Nga Mi, thực sự là đáng tiếc!

Đột nhiên Huyền Mộng Cơ cảm thấy một cỗ áp lực mơ hồ, trong tim liền nảy sinh sự sợ hãi, nàng cố nén nội tâm đang run rẩy, nói:

- Tương lai vẫn còn dài, ngày sau nếu tông chủ có việc gi cần đến Yên Thúy môn ta, xin cứ thông tri một tiếng!

- Vậy ta xin đa tạ môn chủ trước. Nghe nói môn chủ có ân oán sâu nặng với Đường môn và Mộ Dung, nếu môn chủ cần Ma Thần tông ta hiệp lực thì môn chủ cứ nói đừng ngại!

Huyền Mộng Cơ nhẹ nhàng khom người nói:

- Nếu thế Mộng Cơ cũng xin đa tạ tông chủ trước!

Sau khi Lãnh Mộc Nhất Tôn rời đi, Huyền Mộng Cơ quay lại đại sảnh, mắt nhìn vào chiếc ghế Lãnh Mộc Nhất Tôn vừa ngồi, lúc này không hiểu một con Hổ đầu phong(ong đầu hình hổ) toàn thân đen kịt từ đâu bay tới, vừa lúc bay qua chỗ chiếc ghế, ngón tay Huyền Mộng Cơ hơi động, "Bồng" bốn phía xung quanh chiếc ghế đột nhiên phun ra màn khói dày đặc, màn khói này cứ quẩn quanh chiếc ghế chứ không tiêu tan.

Con Hổ đầu phong kia hoảng sợ, liều mạng vỗ cánh muốn thoát ra ngoài, nhưng không ngờ lại không thể thoát khỏi vòng vây của màn khói! Toàn thân đen kịt của con Hổ đầu phong bắt đầu phai màu, biến thành màu xám giống như tro, sau đó nó rơi thẳng xuống ghế, hóa thành một nhúm tro tàn.

Dao Cơ vẫn nhìn, hỏi:

- Môn chủ, vì sao vừa rồi không phun ra màn khói? Để cho tông chủ Ma Thần Tông biết được sự lợi hại Khốn Hồn yên của Yên Thúy môn chúng ta!

Huyền Mộng Cơ nhìn chăm chú một lúc lâu mới chậm rãi nói:

- Ta... không dám!

- A?

Dao Cơ kinh ngạc nhìn nàng.

Huyền Mộng Cơ bỗng xoè tay ra, chỉ thấy trong lòng bàn tay trắng như tuyết lấm tấm mồ hôi hột.

- Tông chủ Ma Thần tông cao thâm khó lường, chúng ta không phải là đối thủ của hắn!

- Vì thế nên môn chủ định dựa vào Ma Thần tông?

- Ma Thần tông đã đáp ứng với chúng ta đối phó Đường môn và Mộ Dung!

- Môn chủ, chúng ta có thâm cừu đại hận với Đường môn, Mộ Dung, vì sao tại Trùng Phong cốc lại cứu bọn họ?

- Bởi vì một ngày Ma Thần tông tiêu diệt được Đường môn, Nga Mi thì sẽ lập tức diệt trừ chúng ta, chúng ta không có cách nào chống lại!

- Đã như vậy chúng ta cần gì phải trợ giúp Ma Thần tông thoát ra khỏi Trùng Phong cốc?

- Cho dù chúng ta không ra tay, những người đó cũng không chắc vây được hắn, không bằng cứ cho hắn một ân tình, cũng cho hắn biết thực lực của Yên Thúy môn chúng ta!

- Nhưng sau khi Ma Thần tông mượn chúng ta tiêu diệt Đường môn, không phải là sẽ đối phó chúng ta hay sao?

Huyền Mộng Cơ nói:

- Việc này chỉ là tạm thời. Sau khi bỏ qua cơ hội lần này, Ma Thần tông tất sẽ đối phó với Đường môn, mà lựa chọn tốt nhất là hợp tác cùng chúng ta. Huống chi, Ma Thần tông còn muốn mượn chúng ta đối phó với Nga Mi, chỉ cần Nga Mi còn, Ma Thần tông sẽ không quay sang đối phó chúng ta.

- Thì ra là thế, thảo nào môn chủ bảo thuộc hạ âm thầm truyền ra tin tức, nói họ Sở dẫn người của Đường môn, Nga Mi tới Trùng Phong cốc, để cho Cái Bang báo cho đám người Thanh Hư chạy tới. Có điều, bọn chúng vẫn chưa hoàn toàn tin họ Sở cấu kết với Ma Thần Tông!

- Ta không phải là muốn bọn họ tin tưởng, ta chỉ muốn cho bọn họ một lý do để giết Sở Phong!

- Môn chủ thật sự cho rằng họ Sở có thể uy hiếp đến chúng ta?

- Sớm trừ bỏ người này, đối với chúng ta chỉ có lợi mà không có hại!

Lãnh Mộc Nhất Tôn rời khỏi Yên Thúy môn, Phi Ưng hiện thân ra, hỏi:

- Tông chủ, thế nào rồi?

Lãnh Mộc Nhất Tôn nói:

- Yên Thúy môn đã quy phục Ma Thần Tông.

- Thuận lợi như vậy sao?

Phi Ưng thấy hơi bất ngờ. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:

Lãnh Mộc Nhất Tôn khẽ cười nói:

- Bởi vì cô ta biết, nếu như cô ta không tỏ rõ thái độ, thì Yên Thúy môn của cô ta lập tức biến mất khỏi Thục trung!

- Vậy bước tiếp theo của chúng ta...

- Về tổng điện rồi nói!

...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio