Cổ Đạo Kinh Phong

chương 314: tứ linh thần vật

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dưới bóng cây, Lãnh Nguyệt nhìn Sở Phong đang ôm Ngụy Đích ngồi trong lương đình, không ngờ lại không đi tới trách cứ hai người.

- Lãnh Nguyệt, cô tội gì mà phải làm khó với hai đứa nó như vậy?

Thái Quân không biết khi nào đã chống gậy đi tới bên cạnh Lãnh Nguyệt.

- Thái Quân, đồ nhi này của ta từ nhỏ đã không nơi nương tựa, lẻ loi hiu quạnh, ta không muốn sau này nó bị tổn thương!

- Ta thấy Sở Phong lòng dạ hiệp nghĩa, cũng không phải người bạc tình, vì sao cô lại nói như vậy?

Lãnh Nguyệt lắc đầu nói:

- Việc này do trời không phải do người!

Thái Quân ngạc nhiên nói:

- Do trời không phải do người? Ý là thế nào?

Lãnh Nguyệt im lặng không nói, lúc này lại có một thân ảnh đi tới:

- Sư thái, Thiên Cơ đã hiện, chúng ta sao cứ phải cố giấu diếm?

Thì ra là Vô Trần.

- Vô Trần, đã xảy ra chuyện gì?

Thái Quân hỏi.

Vô Trần nói:

- Thái Quân, thực ra trước đây tam đại phái Võ Đang, Thiếu Lâm, Nga Mi hiệu triệu thiên hạ võ lâm truy sát Sở Phong, cũng không phải là do việc của Chấn Giang bảo!

Thái Quân gật đầu nói:

- Ta cũng cảm thấy kỳ lạ, chỉ một Chấn Giang bảo nhỏ bé, làm sao có thể kinh động toàn bộ võ lâm truy sát một tên hậu sinh tiểu bối?

- Thái Quân còn nhớ rõ di huấn của sư tổ không?

- Chính là di huấn của sư tổ tam đại phái Nga Mi, Võ Đang, Thiếu Lâm các ngươi?

Vô Trần gật đầu nói:

- Đây là di huấn năm trăm năm trước của Linh Nữ sư tổ trước khi thiền hóa đã lập ra, từ đó đến giờ vẫn để tại Nga Mi. Thiếu Lâm, Võ Đang, năm trăm năm qua vẫn luôn luôn giấu kín!

Thái Quân cả kinh nói:

- Các ngươi đã mở di huấn?

Vô Trần gật đầu, thần sắc Thái Quân ngưng trọng nói:

- Ta từng nghe các bậc tiền bối nói, khi di huấn được mở ra, thiên đạo biến đổi, vì sao các ngươi vẫn muốn mở ra di huấn?

- Thiên đạo đã biến, chúng ta không thể không mở di huấn!

- Rốt cuộc di huấn kia nói thế nào?

Vô Trần trầm mặc một hồi, bèn nói:

- Năm trăm năm sau, giang hồ sẽ xuất hiện một vị tinh chủ, hắn sẽ từng bước mở ra thiên kiếp!

- Năm trăm năm sau? Chẳng phải là bây giờ sao?

Thái Quân giật mình.

Lãnh Nguyệt gật đầu nói:

- Trước kia chúng ta vẫn hoài nghi tinh chủ trong di huấn là chỉ Tinh Ma chủ, nhưng bây giờ xem ra, chính Sở Phong mới là tinh chủ trong di huấn!

- Chẳng trách các người muốn giết Sở Phong cho bằng được, thì ra là muốn ngăn cản nó mở ra thiên kiếp!

- Chúng ta cũng là bất đắc dĩ, nếu có một ngày thiên kiếp mở ra, yêu vật ma thần sẽ tỉnh lại, chính tà hắc bạch thay đổi, thần, ma, quỷ, yêu, phật, đạo lại xuất hiện tại nhân gian, cuối cùng sẽ xảy ra thêm một trận thần ma chi chiến, đến lúc đó thiên hạ loạn ly, sinh linh đồ thán, vạn vật tiêu điều!

Thái Quân nói:

- Thế nhưng tâm địa Sở Phong thiện lương, là người hiệp nghĩa, sao lại có thể là tinh chủ trong di huấn?

Vô Trần nói:

- Cái gọi là tinh chủ, không hẳn là người gian ác, chỉ là hắn sẽ dẫn phát thiên đạo biến hóa, có thể ngay cả chính hắn cũng không biết. Tại Trùng Phong cốc Thái Quân vì cứu hắn mà giao ra Tam Tinh Quyền trượng chính là một ví dụ. Hơn nữa trên người hắn mang Tàng Thiên Linh châu, còn tìm được Thanh Kim thạch!

- Hắn tìm được Thanh Kim Thạch rồi?

Lãnh Nguyệt lấy làm kinh hãi.

Vô Trần gật đầu, nói:

- Hắn đưa Thanh Kim thạch cho Diệu Ngọc, Thanh Kim vừa hiện, chấn động thập phương thế giới! Nếu như tiên phật hiện thân nhân gian, nhất định là do viên Thanh Kim thạch này!

- Vậy Tam Tinh Quyền Trượng kia...

- Quyền trượng là chìa khóa mở ra yêu giới!

- Cái gì?

- Thái Quân còn nhớ Vân Mộng trạch không? "Vân Mộng hiện, Ma Thần xuất', Vân Mộng trạch cũng là do Sở Phong phát hiện ra! Còn có 'thánh hỏa diệt, quỷ mị sinh', nếu như ta không đoán sai, Thánh hỏa trên đỉnh Thiên Sơn cũng sẽ vì Sở Phong mà tắt!

- Thánh Hỏa trên đỉnh Thiên Sơn là...

- Là thứ trấn giữ cánh cửa quỷ giới! Thánh Hỏa thần điện trên đỉnh Thiên Sơn chính là cửa vào quỷ giới!

- Còn có Ngọc Phật châu, Thái Quân có biết vì sao Lãnh Mộc Nhất Tôn nhất định phải đoạt được Ngọc Nhật châu của Nga Mi ta?

Vô Trần nói rồi nhìn xuống phất trần trong tay.

- Vì sao?

- Hắn muốn mở ra Ma giới!

- A?

- Ngọc Phật châu chính là thần vật trong tứ linh thần vật!

- Tứ linh thần vật?

- Chính là Ngọc Phật châu của Nga Mi, Thái Cực đồ của Võ Đang, Phật xá lợi của Thiếu Lâm, thêm cả Thiên Ma chỉ hoàn của Tinh Ma chủ! Chỉ cần có tứ linh thần vật là có thể thông linh được với Ma giới. Nếu như ta đoán không sai, Lãnh Mộc Nhất Tôn đang làm theo nguyện vọng của Tinh Ma chủ, chính là muốn - - - tái hiện Ma giới!

- Cái gì? Ma giới thống lĩnh ma, quỷ, yêu tam giới, nếu như Ma giới tái hiện, không phải là...

- Nghe nói Thiên Ma Nữ đã giao Thiên Ma chỉ hoàn cho Lãnh Mộc Nhất Tôn, nếu như không phải tại Sở Phong, Thiên Ma Nữ sẽ không tái hiện trên giang hồ, Lãnh Mộc Nhất Tôn cũng sẽ không có được Thiên Ma chỉ hoàn!

Thái Quân trầm mặc, nói:

- Cho nên các ngươi biết rõ hắn vô tội cũng phải truy sát hắn?

Vô Trần cùng Lãnh Nguyệt im lặng không nói, Thái Quân lại nói:

- Nếu thiên đạo đã biến, cho dù các ngươi có giết hắn, chẳng phải cũng đã biến đổi rồi còn gì?

Vô Trần nói:

- Chúng ta chỉ muốn cố hết sức, việc đã đến nước này, cũng không biết là sai hay đúng!

Thái Quân chống gậy xuống đất:

- Quá sức hồ đồ, chẳng phân biệt được thiện ác, còn nói cái gì võ lâm chính nghĩa? Các ngươi bức tử một hậu sinh tiểu bối, thiên hạ từ nay về sau sẽ thái bình sao?

Vô Trần, Lãnh Nguyệt nhất thời im lặng, Thái Quân than tiếc một tiếng, chống gậy xoay người bỏ đi.

Vô Trần đang định bước đi, đột nhiên người run lên, Lãnh Nguyệt cả kinh, nói:

- Vô Trần, ngươi không sao chứ?

Khóe miệng Vô Trần giật giật:

- Không có gì. Sư thái, Diệu Ngọc thiên tính nhu nhược, hy vọng sư thái thỉnh thoảng để ý đến nó!

Lãnh Nguyệt cảm thấy kỳ lạ, Vô Trần đã cất bước rời đi.

Gần đến chính ngọ ngày hôm sau, Sở Phong vẫn còn ngủ lỳ trên giường, tối hôm qua hắn ngồi cùng Ngụy Đích tới gần sáng mới về. Hắn mơ màng nghe thấy có người đang gọi mình:

- Sở huynh! Sở huynh!

Sở Phong mở mắt ra, Mộ Dung đã đứng ở trước giường từ lúc nào.

- Mộ Dung huynh, sao tới sớm như vậy?

- Sớm? Sắp chính ngọ rồi!

- Cái gì!

Sở Phong nhìn sắc trời ngoài cửa sổ. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:

- Thì ra đã muộn thế này?

Mộ Dung cười nói:

- Cứ tưởng tối qua Sở huynh gặp giai nhân, vui đến quên thời gian chứ?

Mặt Sở Phong đỏ lên:

- Đại ca đừng trêu ta, những người khác đâu?

- Đi rồi!

- Đi rồi?

Mộ Dung nói:

- Thanh Hư, Hoằng Trúc, Tống Tử Đô, Thanh Bình Quân, Vô Giới, Tây Môn Phục vừa sáng sớm đã đi khỏi đây, sau đó Vô Trần cũng dẫn theo Diệu Ngọc cùng thất tử quay về Nga Mi!

- Đích tử...

- Trích Tiên Tử cũng theo Lãnh Nguyệt rời đi từ sáng sớm!

Sở Phong người ngây như khúc gỗ, Ngụy Đích không nói tiếng nào đã đi, hai người chỉ vừa mới gặp mặt, mình còn có rất nhiều chuyện muốn nói với nàng, nhưng nàng không nói tiếng nào đã đi rồi, chẳng lẽ chuyện tối qua chỉ là một giấc mộng.

Mộ Dung thấy vẻ mặt thất vọng của Sở Phong, bèn an ủi:

- Sở huynh, có duyên thì sẽ gặp lại, chúng ta đi thôi, đừng để Thái Quân chờ lâu!

Hai người đi tới phòng khách, đã thấy Thái Quân, vợ chồng Đường Uyên, Đường Ngạo, Đường Chuyết chờ ở phòng khách, Sở Phong vội nói:

- Tại hạ nhất thời ham ngủ, để mọi người đợi lâu, thực sự là áy náy!

Thái Quân cười nói:

- Sở thiếu hiệp cũng đã dậy rồi, mau ăn một chút gì đi.

Sau khi ăn xong điểm tâm, mọi người rời biệt viện cùng quay trở về Đường môn.

Quyển 15: Tham Bí Tam Tinh

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio