Cô Dâu Bướng Bỉnh Của Tổng Tài

chương 368-369

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

“Tôi cho rằng tặng quà chỉ cần tấm lòng là được, không cần bận tâm giá cả”

Tô Tú Song quay đầu lại viện cớ cho mình.

Liếc nhìn cô, ánh mắt Hoắc Dung Thành lại lạnh lẽo, u ám hơn: “Nghèo thì nói thẳng, đừng vòng vo”

Tô Tú Song: “…”

Đau!

Đột nhiên, người dẫn Chương trình xuất hiện trên sân khấu đã được dựng sẵn ở chính giữa, anh ta cầm micro, giọng nói oang oang: “Hôm nay là ngày khuyến mãi nhân dịp khai trương của vàng bạc đá quý LOVING chúng tôi, có cặp đôi nào tham gia sự kiện của chúng tôi không ạ? Giải thưởng cho sự kiện này là một cặp nhẫn kim cương”

LOVING được coi là thương hiệu vàng bạc đá quý rất có tiếng hàng đầu thủ đô.

Ngay lập tức đã có không ít nam thanh nữ tú giơ tay.

Quà tặng miễn phí, không lấy thì phí.

Tô Tú Song cũng bị cắn câu, cô kiễng chân, giơ tay rõ cao như sợ người dẫn Chương trình không nhìn thấy.

Cô trắng trẻo, rất bắt mắt giữa đám đông, lập tức thu hút được sự chú ý của người dẫn Chương trình: “Xin mời cô gái Ai.”

kia và bạn trai lên sân khấu.

Tô Tú Song cười rạng rỡ, quay đầu lại thì thấy gương mặt lạnh lùng của anh đang nhìn cô không mấy vui vẻ, sắc mặt rất khó coi.

“Tham gia sự kiện là lấy được nhẫn kim cương, lãi to, đi thôi.” Cô dịu giọng lôi kéo.

Hoắc Dung Thành nghiêm mặt: “Ai cho em tự ý giơ tay? Kiểu sự kiện ngoài luồng thế này mà em cũng dám bắt tôi tham gia à?”

“Đi mà, một lần này thôi, tôi cam đoan”

“Em nghĩ liệu có thể được hay không? Tôi là kiểu đàn ông không có đẳng cấp vậy à?”

“Tôi biết, cậu hai nhà họ Hoắc có địa vị cao quý, đâu thể nào tham sự loại sự kiện này được, không đi thì thôi, tôi kiếm người khác lên cùng.”

Tô Tú Song hơi gắt gỏng, không bận tâm đến anh nữa.

Cô quay người lại, nhìn một chàng trai trẻ phía sau: “Xin hỏi, anh đi một mình hay đi cùng bạn gái?”

“Một mình, tôi vẫn chưa có bạn gái”

Chàng trai đỏ mặt đáp.

“Thế anh có muốn ghép tạm thành đôi với tôi để tham gia sự kiện không, nếu như thắng thì chi đôi giải thưởng, thế nào?”

Chàng trai hớn hở gật đầu: “Được chứ.”

Đứng ngay bên cạnh, Hoắc Dung Thành bị coi như vô hình đanh mặt lại, ánh mắt hung tợn, chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống cô.

Cô gái chết tiệt này!

Hai người nhất trí xong xuôi, Tô Tú Song và chàng trai đang định bước lên sân khấu thì đột nhiên cổ tay cô bị phía sau túm lấy.

Cô ngoái lại, bắt gặp ánh mắt của Hoắc Dung Thành, hai người nhìn nhau.

Chương

Lòng run run, cô cũng im lặng không nói, định giật tay mình ra khỏi tay anh.

“Em thử giật tay ra xem”

Anh đã mất hết kiên nhẫn, gắn từng chữ cảnh cáo.

“Vốn dĩ định nếu như thắng sẽ lấy làm quà tặng anh, không đi thì thôi, không có quà đừng trách tôi, là tự anh không muốn nhé”

Tô Tú Song thôi không giằng co, buông một câu.

Lồng ngực phập phồng, động tác của Hoắc Dung Thành hơi khựng lại, nhìn chằm chằm cô một lúc, rồi sải bước đi về phía trước, kéo cô lên sân khấu.

Tô Tú Song chớp mắt ngơ ngác.

Sau khi định thần lại, cô thì thâm đủ cho hai người nghe thấy: “Đổi ý rồi à?”

“Im đi”

Anh đang rất bực bội, chỉ nói vỏn vẹn hai chữ đơn giản mà ý nghĩa, cho thấy tâm trạng cáu kỉnh lúc này khi đã bị cô làm mất hết mặt mũi.

“Thì thôi”

Tô Tú Song khẽ nhún vai, ngậm miệng lại, dường như nhớ ra điều gì đó, cô lại lên tiếng: “Anh cúi xuống một tí”

Hoắc Dung Thành liếc xéo cô, hờ hững, ánh mắt đầy bực dọc.

Giây lát sau vẫn hơi cúi xuống.

Cô lấy ra chiếc khẩu trang màu đen trong túi rồi nhón chân đeo lên cho anh: “Như thế này thì sẽ không ai nhận ra anh đâu, yên tâm đi”

“Vâng, hiện tại đã có mười tám cặp tình nhân đang đứng trên sân khấu của chúng ta, xem ra họ đều rất hăng hái, nhiệt tình, và đầy tự tin. Trò chơi vô cùng đơn giản”

Vừa nói, người dẫn Chương trình vừa cầm một xấp mười mấy tờ giấy A rải trên mặt sàn, rồi tiếp tục: ‘Mười tám cặp đôi, đứng trên tờ giấy A, cặp đôi nào kiên trì được trong thời gian lâu nhất, cặp đôi đó sẽ chiến thắng”

“Xùy, đơn giản quá vậy”

“Tất cả có ba vòng, một vòng sẽ loại đi sáu cặp, tất nhiên, qua mỗi vòng độ khó cũng được tăng lên, đồng thời tờ giấy sẽ được gấp lại để diện tích nhỏ đi”

Người dẫn Chương trình tiếp tục nói: “Nếu như không có vấn đề gì thì bắt đầu thôi”

Hoắc Dung Thành nâng tay đặt lên vai Tô Tú Song, giãm một chân lên giấy, cầm chắc tay phải của cô: “Làm giống như tôi.”

“Được”

Tay trái Tô Tú Song ôm eo anh, tay phải bám vào tay anh.

Mới đầu, trò chơi còn tương đối đơn giản nên mọi người vẫn làm được, chỉ ganh nhau ở sức bền.

Không bao lâu sau đã có sáu cặp đôi bị loại, tiếp đó, tờ giấy dưới chân bị gấp đôi lại, chỉ còn lại một nửa chật hẹp.

Tô Tú Song vẫn đang nghĩ xem nên đứng như thế nào thì bỗng cả người bị nhấc bổng lên.

Cô giật mình hoảng hốt, thì ra Hoắc Dung Thành đã bế bổng cô lên, Tô Tú Song bất giác ôm chặt lấy cổ anh.

Nam tính ngời ngời!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio