Chương
“Vâng thưa cậu hai.”
Lúc ra đến phòng khách, đôi chân dài của Hoắc Dung Thành ngừng lại, liếc nhìn qua chỗ Tô Tú Song, căn dặn: “Không cần chuẩn bị bữa tối, tối nay đi dự tiệc.
“Được.
Tô Tú Song nở một nụ cười tươi rói: “Đi đường cẩn thận nhé”
Nhìn nụ cười của cô, ánh mắt của Hoắc Dung Thành dần dần trở nên thâm thúy, anh cong khóe môi, nhanh chân rời đi.
Cố Hàn theo sát phía sau.
Tâm trạng lúc này của Tô Tú Song rất tốt, khế ngâm nga, chạy đi sửa sang lại vườn rau của mình.
Đến lúc chạng vạng, Hoắc Lăng Tùng và Hoắc Diệc Phong cùng nhau trở về Hoắc trạch.
Lạnh mắt lườm Hoắc Diệc Phong một cái, Tô Tú Song nghiến răng nói: “Khiếp sợ, gặp nạn cái là mạnh ai nấy chạy.
“Khi gặp nạn đến cả vợ chồng còn thân ai nấy lo, huống hồ là loại quan hệ như chúng ta đây, tôi không đâm hai dao sau lưng cô đã là nhân từ lắm rồi đấy.
Hoắc Diệc Phong híp đôi mắt đào hoa lại, lườm cô.
“Đưa chìa khóa xe cho tôi. Tô Tú Song không thèm chấp.
“Để làm gì?”
“Tôi cần phải đi quay phim với đoàn phim, đương nhiên là cần có xe để đi rồi.
Mà hơn nữa nó là xe của tôi, đưa trả tôi là chuyện hiển nhiên”
“Thôi đi” Hoắc Diệc Phong hừ một cái, coi thường: “Cô cứ bịa đi, bịa thêm càng khoa trương càng tốt, nói chung là không bao giờ có chuyện đó.”
“Quản gia Trương làm chứng cho tôi đi”
Quản gia Trương dẫn theo mấy người giúp việc, cùng nhau bày biện hoa quả mới được trực thăng vận chuyển đến lên bàn: “Cậu tư à, mợ hai không nói khoác đâu.”
Hoắc Diệc Phong bị đả kích, đổ rạp xuống ghế sô pha, nằm ngủ luôn không dậy nữa.
Giữa trưa ngày thứ hai.
Tô Tú Song nhận điện thoại, nghe nói chiều nay đoàn làm phim sẽ khởi công, cô cần phải đến trường quay.
Phần diễn chiều nay vẫn chưa quay xong, ý của Trương Tiến Trung là cứ tiếp tục quay đến khi nào qua mới thôi.
“Đạo diễn, tôi có thể dùng thế thân được không vậy.’ Nghĩ nghĩ, Tô Tú Song vẫn lên tiếng hỏi.
“Cô nghĩ mình là ai chứ, còn chưa nổi đã muốn dùng thế thân à?” Trương Tiến Trung lạnh mặt hỏi ngược lại.
“Không phải đâu, cảnh trên cao, đánh võ hay cảnh dưới nước tôi đều có thể tự mình diễn, chỉ có những phân đoạn thân mật thôi, có thể cho tôi dùng thế thân không?”
Trương Tiến Trung ném cho cô hai chữ: “Mơ đi!”
Đúng lúc này Hoắc Diệc Phong đi tới, ngáp một cái: “Tôi khuyên anh nên nghe theo lời cô ấy đi, nếu không thì nhất định anh sẽ hối hận.
Trương Vinh Hiển cũng đi qua, tốt bụng khuyên: “Đạo diễn Trung hãy nghe lời tôi đi, không để cô ấy dùng thế thân thì anh sẽ hối hận thật đấy”
Sau cùng, anh ta quay sang Hoắc Diệc Phong, nịnh nọt gọi: “Cậu.”