Chương
“Sau đó thì sao?”
“Tư Đồng không nhịn được, muốn chuốc giận thay cho con bé, lần đầu tiên thì bắt cóc vợ của Hoắc Dung Thành, bị Hoắc Dung Thành đánh đến mức bị hủy dung, tôi dạy dỗ nó một phen, ai biết được nó lại nhanh quên như thế, nhớ đến việc tốt chứ không nhớ được chuyện xấu, lần này gan lớn đến lật trời, lại dám đi tìm người tông chết vợ của cậu ta, còn muốn cố ý làm thành một sự cố giao thông bình thường, kết quả lại bị Hoắc Dung Thành nhận ra, cậu ta nổi giận lôi đình, trực tiếp đến nhà họ Mộ hỏi tội thằng bé”
“Cho dù tôi có nói, có cầu xin thế nào thì cậu ta cũng đều không buông ta, đánh Tư Đồng một trận, thậm chí còn đâm một nhát dao vào đùi phải thằng bé, lại còn cố ý dặn dò người của cục cảnh sát, lần này Tư Đồng, lành ít dữ nhiều”
“Ngu ngốc!” Sắc mặt Mộ Hải Hưng trầm xuống, mắng một tiếng: “Làm việc gì cũng phải sạch sẽ gọn gàng một chút, không được để lại dấu vết dù chỉ là một dấu chân muỗi, đặc biệt đối thủ còn lại là lại người sắc sảo như Hoắc Dung Thành nữa chứ.”
“Đến tôi cũng còn không phải là đối thủ của Hoắc Dung Thành, thằng bé có thể đấu lại nổi cậu ta được sao? Đúng là không biết trời cao đất dày, bây giờ chỉ còn có cậu là có thể cứu vớt được nó thôi”
Nghe xong, Mộ Hải Hưng rít một hơi thuốc: “Để tôi thử xem”
Mộ An Bảo bỗng thở hắt ra một hơi, tỉnh thân vẫn căng thẳng nãy giờ cuối cùng cũng được thả lỏng ra một ít, dường như đã tìm thấy được một tia hy vọng.
Rút điện thoại ra, Mộ Hải Hưng bấm số điện thoại.
Đối phương bên kia đã lập tức nghe máy.
“Tình hình của Mộ Tư Động lúc này thế nào rồi?” Ông hỏi.
“Xin ngài đợi một lát, tôi đi xem xét một chút” Sau đó, bên kia điện thoại truyền đến một giọng nói: “Cậu ấy đã bị bắt giữ, nghi ngờ phạm tội cố ý giết người, tình tiết vô cùng nghiêm trọng, sẽ ảnh hưởng rất nhiều”
“Nó là cháu trai của tôi, có vài chuyện, phải thay đổi lập trường với suy nghĩ, chắc tình tiết không nghiêm trọng như thế nhỉ, ví dụ như, chuyện to hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, hơn nữa, người bị hại vẫn còn sống sót, chỉ là bị thương nhẹ mà thôi”
Mộ Hải Hưng hạ thấp giọng, khéo léo nhắc nhở người kia.
“Tôi cũng hiểu ý của ngày, may mắn nhờ có ngài mà tôi mới có thể ngồi được ở vị trí này” Cục trưởng thận trọng nói: “Nhưng mà bây giờ nhà họ Hoắc đã nhúng tay vào chuyện này rồi, vẫn luôn gắt gao theo dõi tình hình, chuyện này thật sự không dễ làm”
Mộ Hải Hưng lạnh mặt, nặng nê ho mấy tiếng: “Bây giờ, đến lời nói của tôi cũng không còn tác dụng gì nữa sao?”
“Nói thật lòng thì chuyện này tôi cũng đã suy nghĩ cho ngài rồi, kẻ địch không phải là người tâm thường, mà đó lại là cậu hai của nhà họ Hoắc đó, nếu như cậu chủ Đồng thật sự vô tội thì đương nhiên dễ giải quyết rồi, nhưng bây giờ chứng cứ và sự thật đã phơi bày ngay trước mắt rồi, nếu như xử lý không tốt dù chỉ một chút thôi thì tôi, còn có ngài nữa đều sẽ bị kéo theo xuống nước, khó có thể chuyển mình lại được”
Tâm trạng của Mộ Hải Hưng không tốt, mặt mày tối sầm lại, đốt thêm một điếu thuốc.
Những lời này, tuy là không dễ nghe nhưng lại đúng là sự thật.
Đột nhiên đầu dây bên kia điện thoại loại truyên đến tiếng động: “Có tin tức mới rồi, ngài cứ xem tin trước rồi hãng quyết định”
Tin tức?
Mộ Hải Hưng mở tivi lên, chuyển đến kênh tin tức.