Gió thổi những hạt mưa rơi tí tách. Mọi người ai cũng chạy đi để chú mưa ,người thì cố chạy thật nhanh về nhà để tránh cái thời tiết oái ăm này . Mưa ngày càng lớn sấm sét kêu ầm ầm như trừng phạt ,như chút giận .
Một thân ảnh nhỏ bé , mái tóc dài mượt giờ thì ướt nhẹp vì ướt , bộ váy trắng tinh bay phấp phớt thì đang co ro ôm chặt vào thân hình đang run rẩy vị lạnh . Đôi môi vốn căng mọng hồng hào như trái cà chua tím tái và nhợt nhạt đến lạ . Đôi mắt bị làn mưa trắng xóa che lắp . Cô chạy đua với làn mưa , nước mắt hòa quyền với nước mưa ...............phải chăng cô đang cố che dấu nước mắt yêu đuối đang khóc vì một người không đáng ....... đang cố che dấu đau đớn đang dày séo trái tim cô . Chạy mãi chạy miết rồi cô lại vấp té ,không biết đây là lần thứ n nào nữa ,làn da trắng muốt bị trầy xước bị nước mưa xối vào xót vô cùng ..............thế nhưng Lyn lại không đau đớn đôi mắt vô hồn chạy với thân hình đang dần kiệt sức vì trái tim cô còn đau gấp ngàn lần vạn lần ...........vết thương thể xác có thầm gì với vết thương lòng của cô chứ .............sau vết thương này liệu cô có đủ tự tin để yêu thêm một lần nữa .......
Mưa ngày càng lớn hơn , tạt thẳng xuống ,cô đã chạy rất lâu , cô kiệt sức ,cô đau đớn ..............cả thể xác lẫn tinh thần ............cô đã gục ngã thân hình đổ rạp xuống ánh mắt đau đớn tuyệt vọng dần khép lại.
end chap