Cô Dâu Thứ Mười Của Quỷ Vương

chương 174: khiếp sợ trong khiếp sợ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đột nhiên cảm giác được tay nàng nháy mắt biến lạnh như băng, Tiêu Nam Hiên nhìn nàng hỏi: “Làm sao vậy? Chẳng lẽ là ở lo lắng.”

Vân Phi Tuyết nâng mắt nhìn hắn, nàng có nên nói cho hắn? Nếu nàng thua thì sẽ không có thể rời đi Vô tình cốc, nói cách khác không thể cùng hắn cùng một chỗ, bởi vì…

“Ngươi có tâm sự gì thì nói cho bổn vương, chúng ta cùng nhau giải quyết.” Tiêu Nam Hiên lấy tay đỡ lấy bả vai nàng, hắn đột nhiên nghĩ tới nếu là nàng là Vô tình sư thái đồ đệ, như vậy có phải nói nàng cũng chỉ hứa thắng không được thua, thua sẽ bị trừng phạt? Hoặc là không thể công đạo?

Vân Phi Tuyết lập tức lại bổ nhào vào trong lòng hắn nói:” Ừ! ta có tâm sự. “ Nàng muốn nói cho hắn, nàng không nghĩ một người đi gánh vác, nàng đã yên lặng gánh vác năm năm, tự quyết định năm năm, hôm nay hắn rốt cục đến bên cạnh nàng, cho nên mặc kệ kết quả như thế nào thì bọn họ cùng nhau đối mặt giải quyết.

“Sự tình gì? Nói cho bổn vương.” Tiêu Nam Hiên đã muốn mơ hồ cảm giác được sự tình không thích hợp.

Vân Phi Tuyết thế này mới mở miệng nói:” Sư phụ cùng ta nói nếu lần này luận võ ta có thể thắng ,như vậy ta là có thể rời đi Vô tình cốc cũng coi như báo đáp rồi ân cứu mạng của nàng, đây là điều kiện sư phó làm cho ta rời đi, nếu không ta không thể rời đi.”

Tiêu Nam Hiên thân mình cứng đờ không dám tin tưởng hỏi: “Ý của ngươi là nói ngươi nhiều như vậy năm bặt vô âm tín là vì nàng không cho ngươi rời đi vô tình cốc?”

“Ân!.” Vân Phi Tuyết gật gật đầu lại tiếp: “Sư phụ cho ta luyện võ công còn đem mười năm công lực của nàng cho ta, nàng chỉ có một yêu cầu là cùng Thiên Sơn luận võ, nhất định phải thắng nếu thắng ta tự do ,cho nên ta khổ luyện năm năm mới cùng sư phụ nói là ta đã chuẩn bị tốt, vốn ta nghĩ đến sư phụ sẽ không đồng ý, không nghĩ tới nàng cư nhiên đồng ý ,nhưng là nàng có một yêu cầu là trong khi luận võ, trước khi được tự do thì không được cùng ngươi nhận thức.”

“Nàng nhất định cũng không có nói cho ngươi, người luận võ chính là bổn vương.” Tiêu Nam Hiên mâu quang có chút biến lãnh, Vô tình sư thái quả nhiên đùa giỡn âm mưu muốn lợi dụng nàng , quả nhiên đủ ngoan.

“Ân! sư phụ cũng không nói gì.” Hắn cư nhiên đoán được bất quá nàng cũng nghĩ đến sư phụ muốn làm gì? Sư tỷ cùng Thiên Sơn luận võ một lần đều không có thắng, chẳng lẽ sư phụ là muốn lợi dụng quan hệ của nàng và hắn để đả bại hắn sao? Trách không được sư phụ lần nữa báo cho nàng chỉ cần nàng thắng, nàng chính là người tự do, thì ra là thế! Lòng đột nhiên đau quá! không nghĩ tới sư phụ nàng vẫn tôn kính lại tính kế nàng ngay từ đầu tuy rằng đã sớm biết sư phụ mục đích không chỉ đơn thuần nhưng cũng thật không ngờ sẽ âm hiểm như thế.

“Làm sao vậy? Sắc mặt khó coi như vậy là ở khó xử sao?” Tiêu Nam Hiên nhìn nàng sắc mặt đột nhiên ảm đạm hỏi.

“Ngươi không khó xử sao? Vì nếu ta không thể thua nhưng ngươi cũng vì sư công, vì Thiên Sơn, ngươi cũng không thể thua, cũng không có thể thua, nhưng là nhất định phải có một bên thua, chúng ta phải làm sao bây giờ?” Vân Phi Tuyết ngẩng đầu nhìn hắn, trong mắt đều là sầu lo.

“Ngươi không cần lo lắng bổn vương sẽ giải quyết.” Tiêu Nam Hiên đột nhiên cười khẽ một chút ôm lấy nàng, vấn đề này rất dễ dàng giải quyết rồi.

“Ngươi giải quyết được sao? Ngươi muốn giải quyết làm sao?” Vân Phi Tuyết theo dõi hắn hỏi,hắn cư nhiên thoải mái như thế.

Bổn vương sẽ không thua nhưng là bổn vương có thể mang đi ngươi, thế là xong hết mọi chuyện, cái đó và ngươi muốn tự do có cái gì khác nhau? “ Tiêu Nam Hiên nói.

Nghe được hắn nói như vậy, Vân PhiTtuyết cười khổ một chút, hắn nghĩ rất đơn giản, lắc đầu đến: “Ta không thể cùng ngươi đi.”

“Vì cái gì? “ Tiêu Nam Hiên nao nao sau đó mới hỏi nói: “Chẳng lẽ ngươi là bởi vì không thể quên ân cứu mạng của nàng?Việc này bổn vương có thể dùng phương thức khác đi báo đáp.”

“Không phải!” Vân Phi Tuyết lắc đầu, nàng nên như thế nào nói cho hắn.

“Đó là cái gì?” Tiêu Nam Hiên nhìn chằm chằm nàng, chẳng lẽ nàng còn có cái gì gạt chính mình sao?

“Ngươi thật sự muốn biết?” Vân Phi Tuyết nâng mâu còn thật sự nhìn hắn.

“Nói!.”

“Bởi vì con gái của chúng ta còn ở trong tay nàng cho nên ta không thể đi.” Vân Phi Tuyết hấp khẩu khí thật sâu mới nặng nề nói.

Tiêu Nam Hiên thân mình xơ cứng lại ,nàng nói cái gì?Con gái của ai ? Của hắn sao? Hắn có con gái rồi sao? Năm năm nay đột nhiên nhìn thấy nàng cũng đã làm cho hắn đủ khiếp sợ, hiện tại nàng lại còn nói con gái của bọn họ, hắn có con gái rồi sao? Điều này sao có thể? Điều này sao làm cho hắn tin tưởng.

Đột nhiên phản ứng lại đây, vẻ mặt kích động cầm lấy tay nàng run run nhè nhẹ: “Ngươi lặp lại lần nữa, con gái của ai?”

“ Con gái của ngươi! Con gái của chúng ta!”. Vân Phi Tuyết vẫn là lần đâu tiên nhìn hắn xúc động như thế, xem ra cha con tình thâm, nàng thậm chí có ghen tị với con rồi nè!.

“Ngươi!! Nữ nhân chết tiệt, ngươi đầu óc để đâu rồi, ngươi bình thường không phải thực quật cường thực thông minh sao? Nàng không cho ngươi xuất cốc ngươi sẽ không xuất cốc? Nàng không cho ngươi trước cùng bổn vương nhận thức ngươi sẽ không nghĩ nhận thức sao?” Tiêu Nam Hiên đột nhiên hướng về phía nàng quát, đứa con chưa tùng gặp mặt hắn, con gái của hắn chắc đã năm tuổi rồi nhỉ, con có bao giờ hỏi về người cha này hay không chứ? Mà hắn cư nhiên không biết hắn còn có một cái nữ nhi trên đời điều này làm sao có thể làm cho hắn nhận được?

“Tiêu Nam Hiên ngươi rống cái gì mà rống?” Ta đầu óc bả đậu? Ta có thể trốn ra Vô tình cốc sao ?, ta làm sao biết cùng ta luận võ sẽ là ngươi? Huống chi con ở trong tay nàng, nói không dễ nghe chút thì phải là con tin, ta như thế nào có thể không nghe?” Vân Phi Tuyết thở phì phì trừng mắt hắn , hắn nghĩ đến nàng không nghĩ tới sao?

Sắc mặt Tiêu Nam Hiên dịu đi một chút, nàng nói có đạo lý, than nhẹ một chút , nói trắng ra là hắn thực xin lỗi nàng nhưng là có một số việc hắn càng muốn biết rõ rang, nhìn nàng có chút khẩn cấp hỏi: “Nói cho ta biết rốt cuộc sao lại thế này? Ngươi nói rõ ràng năm đó là ngươi là như thế nào được cứu đi? Còn có độc trên người ngươi được giải làm sao? Còn có con của chúng ta?”

“Năm đó ta nhảy xuống vách núi…” Vân Phi Tuyết vừa mới mở miệng lại thấy Long Phi đi lại.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio