Cậu thật sự mệt mỏi với công việc, may mắn hôm nay là chủ nhật nên cậu tha hồ mà nướng đến cháy cũng không thành vấn đề gì.
” JungKook, dậy đi!”
TaeHyung dậy từ rất sớm nhận được cuộc gọi từ appa và papa mình rồi thúc bảo cậu dậy.
” Em muốn ngủ! Anh đi đâu thì đi đi”
Hiện giờ cậu chỉ cần cái giường ngủ để ngủ thôi không cần thứ gì khác cả, anh chỉ biết lắc đầu rồi kéo chăn cậu ra.
” Em dậy đi, appp và papa của anh muốn gặp em ngay bây giờ kìa”
TaeHyung nói, anh thật ra chảng biết chuyện gì mà appa anh lại kêu về gắp đến như thế.
” Bây giờ mới có giờ sáng thôi, cho em phút nữa nha nha”
JungKook nhìn anh, thật sự là bây giờ con mắt nó mở không thể nào lên nổi, cậu biết là phải đi bây giờ nhưng ngủ nó kéo cậu lại.
” Nhanh nhanh lên, nói là có việc rất quan trọng có cả appa và papa em nữa”
Vừa nhắc xong thì cậu bật giật, chính là ba mẹ cậu. Chưa kịp trả lời chạy thẳng vào phòng tắm nhanh chóng xong xuôi rồi phóng về nhà.
Trên đường về cả anh và cậu lo là chắc là có chuyện lớn xảy ra nên mới gọi khẩn cậu và anh về.
” Appa có chuyện gì.........”
TaeHyung và JungKook chạy thụt mạng về nhà, bước vào thấy cả bốn người đó đang cười nói vui vẻ.
” Hai đứa ngồi xuống trước đi”
LuHan nhìn hai đứa như vừa gặp ma về mà chạy đến mức tóc đứng thẳng lên, cả bốn người bố đều cười.
” Thật ra cũng không có chuyện gì quan trọng mà chỉ là....”
BaekHyun ấp úng chưa chịu nói mà chỉ nhìn ChanYeol cười cười chứa đầy hàm ý bí ẩn trong đó.
” Hôn sự của hai đứa”
Cả bốn người bố đều đồng thanh nhìn hai đứa đang há mồm khi nghe tin này, mới đây mà bảo kết hôn sao.
” Appa người giỡn à, con chưa....”
Cậu quay sang LuHan, thật sự là muốn giỡn với cậu sao. Cậu còn yêu đời mà muốn ăn chơi lắm.
” Dù gì hai đứa cũng tuổi rồi, cũng nên kết hôn sớm chứ không sao này ngoại tình thì khổ”
SeHun nói thêm mắm muối vào để hai đứa này sớm kết hôn để còn an hưởng tuổi già nữa chứ.
” Appa, tụi con còn rất nhiều công việc có gì để sau có được không ạ?”
Chính là cậu là người không muốn kết hôn ngay còn người kế bên thì thích thú muốn kết hôn sớm.
” Nhìn TaeHyung kìa, thật sự nó rất thích nha! Chúng ta đều xem ngày tốt rồi là đầu tháng sau nên cả bốn chúng ta mong đứa thuận ý mà làm hôn sự”
Chưa kịp định thần thì cậu lại tiếp tục cảm thấy cuộc đời cậu sẽ hết ăn chơi ở tuổi xinh đẹp sao chứ, nhìn anh đang rất vui vẻ.
” Được ạ, JungKook đồng ý đi em”
TaeHyung gật lia lịa, kéo kéo người cậu vào mà nhìn. Thật sự là mới quen anh chưa đến một năm mà tiến triển luôn sao.
” Đợi đến lúc con tuổi được không ạ?”
JungKook vừa nói xong thì nụ cười trên môi TaeHyung tắt đi mất, thật sự hi vọng để rồi thất vọng.
” Không được! Ngay tháng sau hoặc không bao giờ, con quyết định đi”
ChanYeol nghiêm túc nhìn cậu, thật ra đang ép buộc con người này phải cưới ngay tháng sau, không thể nào chờ được nữa.
” Có phải quá nhanh không ạ? Hai tụi con cần......”
Thật sự thì cậu cũng muốn kết hôn nhưng tháng sau có lẽ là nhanh quá, thật sự là chưa chuẩn bị gì.
” Càng nhanh càng tốt ạ, hai tụi con sẽ chuẩn bị thật tốt! Khoảng tuần nữa thôi, con và Kookie sẽ sắp xếp tất cả để lễ cưới diễn ra tốt đẹp ạ”
Chưa kịp nói hết câu của mình thì anh nhảy một phát vào nói lưu loát, liếc mắt nhìn con người miệng như cái loa phát thanh đó.
” Vậy thì tốt quá! Hai đứa hãy sắp xếp đi, bốn chúng ta sẽ được an hưởng tuổi già rồi”
BaekHyun vui vẻ mỉm cười nhìn đứa con đã trưởng thành đó, cậu thật sự là cười không nổi với con người của anh.
” Dạ”
TaeHyung ôm lấy cậu vào ngực anh, nụ cười của anh tươi như nắng còn mặt cậu thì như bánh bao chiều.
Bị anh kéo ra xe, cậu nhanh chóng đi vào lườm con người đang sung sướng trên chín tầng mây đó.
” Anh bị điên à, tại sao đồng ý?”
JungKook tức giận nhìn anh, cậu tưởng sẽ vài năm nữa mà đùng một cái là hôn sự thật sao.
” Thì yêu em nên cưới, cười liền lỡ người ta hết yêu thì sao?”
TaeHyung nói giọng đùa giỡn với cậu, chiếc xe chạy ra khỏi căn biệt thự hòa mình vào đường phố đông đúc của chủ nhật.
” Anh giỏi cái miệng mà thôi, tháng sau thật sự là quá sớm”
JungKook thật sự không ngờ chỉ còn tuần nữa mình sẽ chính thức trở thành người của Park TaeHyung.
” Sớm gì vậy là vừa rồi, giờ hai vợ chồng mình đi mua nhẫn thôi”
TaeHyung vẫn thích cãi lại con người này, anh đang chờ ngày cậu chính thức làm vợ cậu.
” Này, anh nói dời lại đi chứ”
Cứ thế mà cái miệng của cậu không thể nín lại được, cậu thật sự còn muốn được tự do lắm.
Cuối cùng thì cũng đến LightDiamond, cửa hàng trang sức hàng đầu Hàn Quốc.
” Ôi ôi! Chào hai đứa, lâu rồi chưa gặp đấy”
Người chủ đó cũng chính là bạn của gia đình cả hai, chiếc nhẫn mà cả bốn người bố đang đeo cũng từ đây mà ra, chính là SuHo.
” Dạ, chào chú ạ! Hôm nay tụi con muốn đặt nhẫn đính hôn”
TaeHyun vui vẻ cười tít còn cậu thì cái bạn như đang hầm thịt, thật sự là không thể nuốt vào.
” Vậy sao? Mới đây mà đám cưới rồi à, nào nào đi theo bác”
SuHo vốn đã rất thân thiết nên mẫu nhẫn của cả hai đều phải do tay Lay thiết kế mẫu đặc biệt chỉ có một cặp không có cặp thứ hai.
” Đây là một số mẫu đặc biệt, những mẫu này chỉ dành do những người thân thiết của chú. Hai đứa xem cái nào được cứ nói với chú”
Hai cuốn album khá dài, những mẫu nhẫn trong đây phải gọi là cực kì đẹp, giá thành của nó cao hơn những chiếc nhẫn được trưng bày ở ngoài kia rất xa.
Cậu xem lướt qua, chẳng thể lựa được một chiếc nhẫn nào. Những mẫu đều mang phong cách khác nhau, đều được đính kim cương. Đến trang tiếp theo cậu bị thu hút bởi chiếc nhẫn mang màu đen và bạc bao quanh. Những hạt kim cương được đính vào xung quanh, đơn giản như cực kì đẹp trong ánh mắt cậu.
” Em lựa được cái nào chưa?”
TaeHyung muốn cậu tự lựa chiếc nhẫn cậu thích, anh cũng xem xong cái album thật sự là chẳng biết chiếc nào.
” Cái này”
LuHan đưa album cho anh, anh chỉ nhìn mà cười rồi đưa cho SuHo. Anh thích mẫu đó, nó mang nét đơn giãn nhưng nổi bật.
” JungKook đúng là kéo lựa thật, chiếc này rất đơn giản nhưng nổi bật nhất trong những mẫu ở đây. YoonHee đo nhẫn cho tôi”
Cặp nhẫn này mất phải ít nhất nữa tháng mới xong nhưng vì sự quen biết mà sẽ xong sau ngày nữa. Chính SuHo và Lay sẽ làm mẫu đặc biệt này. SuHo cũng sẽ bí mật khắc dòng chữ “ T J” cho cặp đôi này.
Anh chưa kịp thanh toán thì chú SuHo nói rằng chính papa ChanYeol đã thanh toán rồi, đây chính là món quà mà appa tặng cho cậu.
” Này, em đói! Sáng giờ chưa ăn gì?”
Mới sớm đã bị anh kéo đầu đi nên trong bụng không có một giọt nước nói chi đến ăn sáng.
” Em muốn ăn gì?”
TaeHyung bước vào xe, chạy từ từ theo con đường trung tâm thành phố chờ xem cậu sẽ thích ăn cái gì.
” Ăn.... Mì tương đen”
JungKook nhìn bên đường mãi, cuối cùng quán mì đông đúc lọt vào tầm mắt của cậu. Thật ra từ khi về Hàn chưa được ăn lại món này bao giờ.
” Được”
TaeHyung chạy đến rồi tấp vào lề, không ít người nhìn chiếc siêu xe Audi R màu trắng nổi bật đó.
Cậu và anh bước ra không ít người trầm trồ vẻ điển trai của cả hai, nhìn bộ đồ chắc tưởng cả hai đều là thuộc dạng con đại gia, ăn quậy.
” Dì cho con tô mì đen với canh kim chi”
Cái giọng đáng yêu đó vang lên, cậu và anh hướng lên màn hình hiện tại đang là tin tức chính trị trong nước.
Khoảng vài phút sau thì có, cậu nhanh chóng đảo nên mà ăn ngon lành. Chẳng biết cái gì sắp rơi xuống đầu mình.
” Theo thông tin chính thức cho biết về sự kiện chính trị sẽ lớn nhất năm nay. Con trai lớn của chủ tịch Park, tổng giám đốc Park TaeHyung sẽ kết hôn với con trai của chủ tịch Oh, tổng giám đốc Oh JungKook vào tháng sau. Đây sẽ là hôn sự chính trị lớn nhất năm, cũng chính là hôn sự được mong đợi nhất của hai nhà tập đoàn hàng đầu Hàn Quốc. Theo được biết hôn sự này sẽ là tâm điểm chú ý tháng sau, hàng loạt những khách mời quan trọng nhất”
Cậu nghe được “ chủ tịch Park” liền ngước mặt lên thì hình ảnh của cả hai gia đình cậu và anh đang được chiếu lên. Đó là bữa tiệc sau khi kí hợp đồng, còn nói rõ tên cậu ra nữa.
” Park TaeHyung, mới cách đây một tiếng thôi”
Mặt cậu thê thảm khi tất cả người trong quán đều nhìn về phía cả hai, thật sự là cả hai sao. Không ngờ hai người này chính là hai con người trưởng thành trong tin tức.
” Thật sự là nhà báo khủng khiếp lắm”
TaeHyung đành chịu rồi ăn tiếp, thật sự thì không khí làm cho cả anh và cậu cảm thấy hơi bị ngột.
Hai người ăn với tốc độ nhanh rồi nhanh thanh toán rồi đi mất trong sự chú ý của mọi người. Bây giờ anh chở cậu đến một nơi hàng đầu về việc tổ chức đám cưới.
Chính anh lựa hoa hồng trắng làm màu cho lễ đường tại nhà thờ lớn. Những hoa hồng trắng nói lên tình yêu tinh khiết và pha một chút hoa hồng đỏ của tình yêu mãnh liệt.
Hoa hồng trắng sẽ được trang trí ở khác các hàng ghế dài, màu hoa hồng đỏ sẽ được xen kẽ với những bông hoa trắng.
” Nơi này rộng thật”
JungKook bước vào thánh đường còn vắng vẻ đó, thật sự rất rộng. Cậu đang tưởng tượng nếu những hàng ghế đó kín hết, mọi người hướng về phía cậu đang bước lên anh.
” Chính nơi này sẽ là thánh đường của chúng ta”
TaeHyung nắm bàn tay cậu lại, đứng trên bụt cao mà nhìn xuống cả nhận được con tim đang đập liên hồi của mình.
” Nơi đó sẽ có gia đình anh và em, bên kia sẽ là bạn thân của chúng ta!”
JungKook chỉ tay về phía hàng ghế đầu tiên rồi hàng ghế bên trái mình, cảm nhận được hạnh phúc. Đây chính là đám cưới trong mơ của cậu.
” Và nơi này là của chúng ta”
TaeHyung chỉ về hai chiếc ghế gỗ mộc mạc đó, hai tuần sau sẽ là chiếc ghế nổi bật của anh và cậu.
” Anh và em sẽ được nghe lời của đức cha!”
JungKook đang tưởng tượng ra một đám cưới của hai tuần sau, đức cha vui vẻ đọc tuyên thệ cho cả hai.
” Và anh sẽ hôn em”
Vừa nói xong thì anh cúi người xuống hôn nhẹ lên đôi môi đó, cảm nhận được mọi gian khổ sẽ chấm dứt tại đây rồi những hạnh phúc sẽ đến đem hết đau khổ chôn vào quá khứ.
Sau khi học xong những lời tuyên thệ, cậu năn nỉ với anh muốn đi đến một nơi. Cuối cùng thì anh sẽ đồng ý, đã lâu rồi cậu không đến thăm người này.
” HyungSoo, em là JungKook đây”
Bón hoa cúc đặt xuống, cậu nhìn tấm hình đó. Con người mà đã từng yêu thương cậu thật lòng.
” Anh nhớ em không? Em rất nhớ anh nha”
JungKook vui vẻ như thế, chính vì sự hi sinh của anh đã cứu mạng sống của cậu.
” Sau này em sẽ không để anh buồn ở đây đâu, em sẽ thường xem đến mà!”
JungKook ngồi bệt xuống đất nhìn gương mặt luôn cười cũng anh, nước mắt cậu chảy ra.
” Em sẽ kết hôn với TaeHyung, em mong anh sẽ chúc em hạnh phúc! Anh đừng lo, em sẽ không quên anh đâu”
Cậu thật sự phải nói rằng, con người tốt như anh thật sự phải sống thật lâu chứ. Tại sao lại hi sinh vì cậu.
” HyungSoo, anh đừng lo tôi sẽ chăm sóc em ấy! Tôi hứa sẽ không làm em ấy tổn thương nữa”
TaeHyung ngồi xuống vỗ nhẹ vai của cậu, nhìn về phía HyungSoo. Người từng làm anh rất khó chịu khi ở bên cậu.
” HyungSoo, hôm nay em có đem cho anh kimbap này! Anh rất thích ăn cà rốt nên em kêu lấy nhiều cà rốt cho anh đấy”
JungKook mở chiếc bọc đen ra, một hộp kimbap vừa mới mua được. Đặt lên kế bên bông hoa cúc. Cậu và anh ở đó khoảng phút thì trời muốn đổ mưa nên phải về.
Cậu không biết rằng HyungSoo đang rất vui vì cậu tìm được hạnh phúc cho riêng mình và không bị ám ảnh, chính anh phải cảm ơn TaeHyung đã không từ bỏ cậu. Lúc nào bên cậu sẽ có anh theo cậu như một vệ thần vô hình, anh chỉ muốn cậu được vui và mỉm cười thật nhiều như bên anh.
--------------------------------------------
Hôm nay có chap cuối nha =[ Cuối cùng thì cũng phải kết thúc bộ truyện rồi đấy, đừng quên còn ngoại truyện nha.