Cô Gái À, Em Rơi Vào Tay Sói Rồi Em Biết Không?

chương 31: mẫu đơn hạ tử, tố quỷ dã phong lưu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Anh ơi, nhặt lại liêm sỉ đi anh, nó rơi dưới sàn kìa. Nghe mà nổi cả da gà luôn, có cần vừa mặt dày vừa sến súa vậy không ? Anh có thể một lần nói chuyện tử tế nghiêm túc với chị nhà được không ?

- anh đúng là còn mắc bệnh, là bệnh áo tưởng đó. Cút khỏi mắt tôi ngay đi !

Mạc Tuyết nghe anh nói mà muốn tức ra máu, anh có thể giống như lần đầu gặp cô lạnh lùng một chút không, tôn nghiêm một chút không, chứ anh thế này cô thật nổi cả da gà.

Mạc Tuyết nhanh chóng thoát khỏi vóng tay của anh, sau đó thuận tiện giơ chân đá mạnh anh một cái, tuy hành động của cô là bất chợt xảy ra đột ngột nhưng Tưởng Mặc lại có thể nhanh chóng tránh được bị cô đá văng ra, ngược lại còn nắm lấy đôi chân của cô.

Liền nhanh chóng đặt cô dưới thân mình khiến cô bị hành động phản đòn này của anh làm cho ngơ ngẩn, cô rõ ràng là ra chân rất nhanh thế nhưng lại bị anh bắt được còn để bản thân cứ thế mà rơi vào miệng sói.

- em lại dám có ý định mưu hại chồng mình à ? Tôi biết là em từng hận tôi vì đã cướp đoạt đi nụ hôn đầu của em, còn cướp đi lần đầu của người con gái nhưng mà em đừng quên em cũng đã cướp đi đời trai của tôi đấy. Nhưng mà tính đi tính lại mối làm ăn này của em thật sự quá hời, mua tặng , vừa có được tôi lại có luôn cả bảo bảo. Em nói xem tôi nó không sai nhỉ ?

Cô nghe Tưởng Phong nói mà hận không thể mang anh đi chém ra thành trăm mảnh. Rõ ràng là anh hời, cô hời cái nổi gì.

- Tưởng Phong cái tên chết tiệt nhà anh, anh làm tôi mang thai còn khiến tôi bị mang danh tiếng chưa chồng có con, anh nói xem tôi hời cái quái gì hả ? Một thân một mình không sung sướng sao, tự nhiên lại có thêm cái bụng, đúng là tôi muốn một đao giết anh cho xong.

- tôi không ngại " mẫu đơn hoa hạ tử, tố quỷ dã phong lưu "

Mẫu đơn hạ tử, tố quỷ dã phong lưu tức là nói chết dưới tay mỹ nhân thì làm quỷ cũng phong lưu.

- anh...

" cốc cốc " bên ngoài đột nhiên phát ra tiếng gõ cửa, khiến sắc mặt của Mạc Tuyết liền trở nên khó coi.

- ai...ai vậy ?

Cô lúc này rất lo lắng vì sợ sẽ bị người khác phát hiện ra anh đã qua đêm cả ngày hôm qua ở đây với cô cho nên liền lớn tiếng xác nhận xem là ai.

- là mẹ, con gái mẹ có thể vào không ?

Từ bên ngoài phát ra tiếng của bà Mạc, bà Mạc cũng đến thật đúng lúc đấy sớm không đến muộn không đến mà đến lúc cô định ra tay với cái tên đàn ông chết tiệt trước mặt cô.

- anh...anh vào phòng tắm đi, tôi không muốn mẹ thấy anh ở đây, bà ấy nhất định sẽ hiểu lầm quan hệ của chúng ta.

Hiểu làm quan hệ của chúng ta ? Đây là ý gì nhỉ ? Động phòng cũng đã làm, con cũng đã có vậy mà lại có ý định phủi sạch trách nhiệm với anh ư ? Nằm mơ đi ! Quên đến cả nằm mơ anh cũng sẽ không để cô mơ được điều đó vì cô là của người của anh, là người anh đã chọn cả đời này đừng mong thoát khỏi bàn tay anh.

- anh sẽ không đi, em giờ đã là người phụ nữ của anh, em muốn chối không nhận nhưng mà anh sẽ nhận, cả đứa bé anh cũng sẽ nhận. Hôm nay anh nhất định phải nói rõ với ba mẹ đứa bé trong bụng của em là của anh, là anh làm em có thai trách nhiệm này anh nhất định phải gánh.

Tưởng Phong hướng về phòng tắm kéo cô cùng anh vào trong nhưng vẫn không quên lấy quần áo mang vào trong vì anh không thể với dáng vẻ không một mảnh vải che thân mà gặp mẹ vợ.

Bà Mạc không nghe tiếng động gì nữa liền đẩy cửa bước vào thì đúng lúc sau cánh cửa xuất hiện dáng vẻ quen thuộc của Tưởng Phong.

- mẹ vợ, chào buổi sáng !

Bà Mạc nhìn thấy Tưởng Phong cũng không có gì ngạc nhiên vì bà biết cả đêm qua anh đều ngủ cùng cô con gái của bà, mà người tác thành và lên kế hoạch cho anh không ai khác là bà.

~

- cậu đi suốt hơn hai tháng tôi còn nghĩ cậu không trở về nữa chứ ? Lần này trở về cậu không chịu trách nhiệm với con gái của tôi và đứa bé trong nó thì cậu đừng hòng rời khỏi đây. Nước Úc có thể là địa bàn của cậu tôi không thể làm gì nhưng đây là Trung Quốc là địa bàn của Mạc gia, cậu đừng nghĩ có thể ăn sạch sẽ con gái tôi thì có thể phủi mông mà không chịu trách nhiệm, Từ Thục Lan này thân thế tuy không bằng cậu nhưng đủ năng lực để khiến cậu phải nghe lệnh.

Mạc Tuyết tuy không phải là con gái ruột do bà sinh ra nhưng vì cô là con gái của chị bà cho nên bà luôn xem cô như con gái ruột của mình, tận tình nuôi dưỡng, bảo vệ hết mức. Đến khi bà biết cô con gái mình đang mang thai mà cha của đứa trẻ là ai cô con gái của bà cũng không nói nên bà quyết âm thầm tự điều tra mọi hành động và người cô từng tiếp xúc trước lúc cô mang thai, vì thế mà rất nhanh đã điều tra ra được.

Bà nhất quyết sẽ lấy lại công bằng cho con gái bà dù phải trả giá thì bà cũng không hối hận.

- lần này con trở về chính là muốn danh chính ngôn thuận cưới Tiểu Tuyết, bác có thể không tin nhưng thời gian có thể chứng minh tất cả, chứng minh chân tình của con dành cho cô ấy.

- lời cậu nói tôi luôn tin vì sự trưởng thành của cậu là tôi chứng kiến, con người cậu cái gì cũng xấu chỉ có duy nhất là tình cảm luôn là vĩnh hằng. Tôi chỉ hi vọng cậu có thể đối tốt với con bé như tôi đối tốt với nó, như vậy chị tôi trên trời linh thiêng cũng sẽ an tâm nhìn thấy con gái mình được gả cho người chồng tốt.

Hết chương

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio