Cô Gái Ấy Là Vợ Của Tổng Giám Đốc Tôi!

chương 49: nhập môn 2 ngày!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cô và anh cùng nhau đi lên phòng, để mặt cho Nhu Nhi tức giận bên dưới, họ cùng nhau lên phòng, hôm nay anh lo kiếm cô, nên phải rất nhiều việc đem về nhà, còn cô thì phải lên bàn chuyện với êkip, công việc hằng ngày với bọn họ cũng thế chẳng gì khác, chỉ có tâm tình của họ có vẻ tốt hơn. Họ hiểu nhau hơn. Càng yêu nhau nhiều hơn nữa.

" Được, được lắm, tôi sẽ cho cô biết, Nhu diệp Loan này đã muốn gì phải có thứ đó. Cô hãy đợi đấy Hồng Nhi, tôi sẽ không nương tay nữa đâu " - trong căn phòng tối kia, có con ma nữ đang lộ hình.

Hồng Nhi ngồi trông phòng hắc xì, có lẽ Nhu Nhi nhắc đến cô rất thành tâm thì phải. ngồi trên bàn máy tính, cô đang xem xét hình ảnh thì chợt cô giật mình, sau đó nhiếu mày lại. Đứng dậy đi về phía anh đang ngồi xem xét tài liệu.

_ Khang! Em sẽ vào Thiên Võ Mộng ngày, anh đừng tìm em, sau ngày em sẽ trở về - Hồng Nhi đưa tay mình đặt lên má của Phúc Khang.

_ Em! Em vào Thiên Võ Mộng ngày? Để làm gì? - anh đang xem xét tài liệu, chợt nghe thế liền bỏ sắp tài liệu xuống, nắm lấy tay cô, có chút lo lắng

_ Mỗi năm vào ngày này, em đều phải nhập môn ngày, sau này em sẽ giải thích cho anh, anh hãy cẩn trọng, đừng cho ai theo em, rất nguy hiểm - cô căn dặn.

_ Không kẽ em đi ngay bây giờ! - anh nắm chặc hơn.

_ Đúng, sư phụ đang đợi em, em phải đi, ngày nữa chúng ta gặp lại - nói xong coi kéo tay Khang ra chuẩn bị đi.

_ Em, em sẽ đi đâu để nhập môn? - anh lo lắng.

_ Em sẽ nói cho anh biết sau, anh hãy ở nhà, làm việc, đừng quá lạnh lùng sẽ làm cho mấy chị trong công ty sợ. - cô biết anh sẽ thế nào khi không có cô, cũng không quên căn dặn.

Cô cuối xuống hôn môi anh, sau đó cô đi ra khỏi phòng, lên sân thương.

Trên sân thượng chỉ có mặt trăng tròn đang nhìn cô, Hồng Nhi nhắm mắt lại, gian tay. Ngẫng đầu lên, cô như có thần thông bay lên dưới ánh mặt trăng, chợt ngất lên rồi từ từ hạ mình xuống, lúc này cơ thể cô chỉ còn là cái xác, còn hồn cô đã đi vào Thiên Võ Mộng.Người ngoài nhìn vào cứ tưởng cô đang ngồi thiền. chẳng ai biết được thời khắc này là lúc cô dể chết nhất, có khiên cô đi chôn cô cũng không biết.

ngày đã trôi qua, cô lên sân thượng đã lấy hết chìa khóa phụ của Lâm lão gia, khóa trái cửa, để không ai lên được nó cũng giúp cô được bảo vệ.

Trong Thiên Võ Mộng, cô đang phải làm bài kiểm tra hằng năm, nội lực và hơi thở cô lúc này rất khác thường.

ngày nay không thấy Hồng Nhi, Nhu Nhi như có lợi, liền muốm thay thế chỗ Hồng Nhi, nấu bữa sáng và buổi trưa lren công ty ăn cơm cùng anh. Cô không biết làm sao để tìm ra Hồng Nhi, cô rất muốn biết Hồng Nhi đã đi đâu.

Còn Khang đang trong trạng thái lo lắng cho Hồng Nhi, anh muốn đến chỗ cô kêu người bảo vệ cho cô, nhưng lại không biết cô đang ở đâu, dù cô cũng ở trong nhà nhưng anh lại không nghĩ rằng cô đang ở tầng thượng của nhà.

Chiều nay nhà không có ai. Nhu Nhi cũng đang trong trạng thái rất tò mò, rõ ràng cô thấyy Hồng Nhi cùng anh đi vào phòng, nhưng sáng ra lại không thấy Hồng Nhi đâu, anh lại khiong nói câu nào, Cô lấy tay cắn móng tay mình suy nghĩ. Sau đó đi vào phòng sách của anh, duej tính khiến thứ gì đó để đọc đỡ nhàm chán, Nhưng khi đi ngang cửa sổ phòng lầu cô chợt thấy bóng người đang ngồi bất động trên sân thượng, cô ngước lên nhìn kĩ hơn, chợt tròn mắt lên khi phát hiện đó là Hồng Nhi.

" Cô ta đang làm gì trên đó, bây giowg là h trưa. Nẳng rất gắt, sao cô ta lại ở trên đó? " cô thằm nghĩ trong đầu. liền quay lại,đi về phía sân thượng, nhưng lên tới nơi thì lại không mở cửa được. Cô đi hỏi quản gia Lâm,ông bảo rằng chía khóa đã bị Hồng Nhi lấy đi hết nên không biết thế nào để mở, ngồi yên chỗ để suy nghĩ, chợt nhớ cái gì đó. Chợt cười lên, sau đó đi ngược lại lên lầu, nhìn nhìn kiếm kiếm, hồi lâu cô chợt sáng mắt sáng mắt, cười lên, thì ra cô có cái chìa khóa cất dấu đã lâu ở gốc bí mật.

Cô mở cửa bước ra nhìn Hồng Nhi đang ngồi trong tư thế thiền, cô cảm giác khó hiểu, đi quoanh Hồng Nhi. suy nghĩ rất nhiều. sau đó cô đụng vô người Hồng Nhi vài cái, thấy Hồng Nhi không phản ứng. Cô có chút giật mình. Sau đó, cô đi vào trong, cũng khóa cửa lại, cất chìa khóa vào nơi bí mật rồi đi xuống, đi thẳng vào phòng lấy điện thoại ra. Nhấn nhanh số. đầu giây bên kia trả lời. Nhu Nhi mỉm cười gian cái âm mưu khác đã được hình thành.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio