Cô Gái Ấy Là Vợ Của Tổng Giám Đốc Tôi!

chương 57: khang! em lại gây chuyện nữa rồi!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bước ra khỏi khu vườn sau lưng trường, Hồng Nhi khá run sợ, cô biết chuyện không chỉ cô và Mộng Thanh mà giờ hội trưởng của đã biết, ngày tháng tới lại có gió bão nữa rồi. Cô luống cuống, phải làm sao đây, cô không muốn bị tảy chay như ở trường cũ khó khăn lắm cô mới cải thiện lại cuộc sống của mình, không lẽ lại bị tên ác ma phá hoại nữa hay sao. Phải làm sao đây, cầu cứu anh chăng?. Vừa nghĩ đến cô đã móc điện thoại ra, chừng chừ lát, sau đó mới nhấn dãy số dài.

_ Khang! - tiếng bên kia bắt máy, cô nhẹ giọng.

_ Bảo bối! chưa vô học hả? - anh đang phê duyệt tài liệu, thấy điện thoại hiện lên tên cô, liền vui vẻ bắt máy.

_ Khang! Em lại gây chuyện nữa rồi. - giọng cô thều thào, lẫn cả van xin.

_ Lần này em lại cướp tim ai nữa đây! - anh buông bút xuống, quả thật anh đoán chắc chắn sẽ có chuyện này xảy ra mà, bảo bối của anh tài nghệ hơn người, nhan sắc cũng là hơn người nữa, việc cô bị mấy tên nhóc kia để ý là chuyện thường.

_ Hội.... hội tưởng..... hội trưởng hội học sinh - cô cúi mặt, vẻ ân hận.

_ Xem ra bảo bối của anh toàn thu hút những người cấp cao, uy quyền, chà, giờ sao đây. - anh biết rằng chuyện này thừa thải rồi, cũng có kiểu trêu ghẹo.

_ Khang! Em không cô ý mà. - cô nhướng lên, biện minh cho lỗi lầm của mình.

_ Thôi được rồi! Chiều nay tan học, anh đến đón em, kể mọi việc cho anh nghe, được không? - Anh yêu chìu nhỏ nhẹ cô.

_ Dạ được! - cô ngoan ngoãn không phản kháng lại anh.

_ Ngoan! hôm nay học tốt nhé - anh cười tươi nhỏ nhẹ trong điện thoại.

Sau đó cô tắt máy, nhắm mắt lại, hít hơi rất dài, sau đó thở ra như trúc khỏi bầu tâm sự " Chuyện gì tới! sẽ tới, mặc kệ, dù sao cũng đã có Khang, mình không lo " cô tự an ủi bản thân, đầu cô suy nghĩ cực thoáng để không phải bị áp lực bởi tên ác ma kia. Sau đó chậm rãi bước vào lớp. phía sau cô, tên ác ma kia như bốp chặc tay, hắn nghe được những gì cô nói, trước mặt hắn thì lạnh nhạt nhưng lại nói chuyện nhỏ nhẹ với tên đàn ông kia, lòng ganh tỵ của hắn tăng cao, liền bóp nát vỏ chai nước ngọt, dụt đi trong sự tức giận, sau đó mặt lạnh, tay đưa vào túi quần bước vào trường.

Hắn thật là hotboy của trường, kẽ mà các nữ sinh đều mê mệt, chỉ riêng mình Hàn Hồng Nhi là dù hắn đã đá pha nhưng cô vẫn không hề xi nhan gì lại với hắn, khiến lòng hắn không khỏi tức giận, hắn chưa hề quan tâm đến những cô gái khác, nay hắn dành sự sủng ái này cho cô mà cô lại từ chối thẳng thừng như vậy, thật sự rất không xem hắn ra gì. Hắn phải có cô, có Hồng Nhi, bằng mọi giá.

Bên này Viên Phúc Khang đã cho người điều tra về cái tên hội trưởng hội học sinh đang dám mơ tưởng đến bảo bối của anh. sau phút, mọi thông tin của hắn đều đã nằm trên mail của anh. Quả thật thân thế hắn không kém, thân là con trai thứ của tập đoàn Hoàng Kim, so ra cũng ngang ngữa với Viên Thành, xưa nay nước sông không phạm nước giếng, lại ít qua lại với nhau nên đối thủ này anh phải thận trọng mới được. Kì này không thể nào làm bừa bãi được, anh phải đích thân sử lý tên này thôi. chọ hắn thấy được người hắn đang nhắm tới là người của ai. Không phá sản, không phá hủy như những lần trước, mà chỉ là đối mặt.

Đúng h, Hồng Nhi tan học, cô cực vui vẻ chạy xuống lầu, dù động phải ai đó không để ý, chỉ quoăn lại đúng câu xin lỗi thôi, rồi chạy như bay ra cổng trường, nơi mà Viên Phúc Khang đang đợi cô, Hồng Nhi cũng không lo lắng việc anh xuất hiện tại trường nữa, cô muốn cho tên ác ma kia thấy cô đã cô chủ và còn đẹp hơn hắn, giàu có hơn cả hắn.

Dù là chạy như bay nhưng Viên Phúc Khang cũng bị ác ống nhòm chợt được, các ống nhờm này trong giờ học thị giác chỉ có / thôi nhưng mà khi gặp trai rồi thì lên đến / lận, nhìn rõ từng cộng lông tóc để mà đoán luôn ý chứ. Các nữ đã quay quoanh anh rồi, đám ong bướm này đối với anh thật phiền phức, anh chỉ muốn mau đón Hồng Nhi rồi rời khỏi cái nơi này.

Hồng Nhi chạy như bay đến, tách mọi người ra, chen vào đám đông, để đến chỗ Khang của cô đang đứng. Cô cũng bị mấy con ong bướm đó quở trách, nhưng khi thấy cô bay lại ôm lấy mỹ mỹ mỹ mỹ của mỹ mỹ mỹ nam kia thì họ như đã thành đá rồi. Họ không ngờ Hồng Nhi lại là người mà mỹ mỹ mỹ mỹ của mỹ mỹ mỹ nam kia đến đón, cô gái ấy thật mây mắn biết bao.

Nhìn người này ôm nhau vui vẻ, đám nữ sinh chảy nước miếng đến không ngượng, họ mặc kệ lũ bướm kia, đi vào xe, sau đó vui vẻ nói chuyện với nhau rồi rời đi, chiếc xe đã mất hút, đám người vẫn còn đứng đây nhớ người. Họ thật sự rất ganh tỵ với Hồng Nhi, kì này Hồng Nhi bị ganh ghét cũng đã ít hơn, có vẻ trường học này mọi người hòa thuận với nhau hơn là trường cũ kia.

_ Nói xem! bảo bối của anh làm sao lọt vào mắt của Hồi trưởng kia được! - anh ôm cô trên duồi, mặt dí sát vào ngực đẩy đà của cô, hôn hôn nhè nhẹ, mũi ngửi ngửi ( Háo sắc nó vậy đó).

_ Em đâu biết, cách đây ngày, trường có tổ chức ngày hội, em bị sai vặt quá liền kiếm phòng trống trốn vào đó, thấy cây đàn, em muốn xã stresss nên đã đánh bài Be Alright đó, xong không hiểu sao lại vào đúng phòng phát thanh, Khang! Đừng phá......em hát xong mọi người lại đỗ đi tìm em, có cô gái đã giả em và được chọn để tham gia cuộc thi hát cho trường, ngày đi thi cô ấy lại bị mất giọng, Ứ..... Khang! nên em đã giúp cô ấy hát thay, không may là bị tên hội trưởng ác ma kia phát hiện, còn dám bảo là em đã cướp đi trái tim hắn nữa chứ. Anh xem có phải oan cho em không. Khang! đừng phá mà - cô vừa kể lại câu chuyện, lại bị anh quậy phá trên ngực của mình.

_ Bảo bối xem ra, em thật đã gây chuyện lớn rồi! - anh lúc này là cái nút áo của cô đã bị anh dùng miệng cởi ra, áo lót bên trong của cô cũng đã lộ ra, anh dùng đầu quậy quậy, sau đó dùng tay nhấn nút ngăn màng lại, ý gian ác.

_ Khang! Trên xe..... Khang giải quyết cho em đi.... Khang đừng nghịch nữa - tiếng cô vừa cầu cứu, vừa cố gắng ngưng cái hành vi nghịch phá của anh.

_ Vậy em sẽ thưởng gì nếu anh giải quyết cho em đây? - anh đã tuột bên áo ngực của cô ra, lộ ra nơi tròn trịa phấn hồng đã hô lên trước mặt anh, anh vừa thưởng thức vừa ra điều kiện.

_ Khang! Anh quá đáng, không lẽ anh muốn người khác cướp em đi sao? - cô vừa nói tay vừa nắm đầu tóc anh đưa ra.

_ Không bao giờ có chuyện đó! Nhưng anh muốn có phần thưởng - anh bất chấp sự phản kháng của cô. có vẻ làm thô bạo hơn.

_ Thì anh đang lấy phần thưởng đó thôi! - cô bất mãng, bất lực trước sự thô bạo của anh

_ Vậy hãy chủ động đi. Anh muốn phần thưởng của anh là được em làm thảo mãn, thế nào? - anh đã được lợi rồi, liền đồi hỏi.

_ Khang! Anh thật quá đáng - cô đánh vào anh,

_ Vậy anh sẽ để mặc ác ma quấy rầy em - anh ngưng cái hành động thưởng thức nhị hoa lại, liền ngẫng đầu lên cặp mắt gian manh.

_ Em....!..... em..... khi nào anh nhận phần thưởng? - cô cúi mặt xấu hổ.

_ Ngay tối nay...... - anh biết anh đã thắng.

_ Vậy, đến chợ thả em xuống, anh về nhà trước, em cần chuẩn bị vài thứ - cô mặt đỏ hơn nữa, cô đang chuẩn bị gì đây?.

_ Được, anh sẽ đợi. - anh biết rằng phần thắng đã nằm chắc trong tay anh rồi. liền nghe lời cô, đóng nút áo của cô lại, sau đó đến cái siêu thị gần nhà, anh thả cô xuống, điều xe khác đến đón cô cùng Ấn vệ theo sau cô.

Trong bữa tối, Viên Phúc Khang không ngừng dùng ánh mắt gian ma nhìn cô, anh thật sự không thể đợi được đến khi cô chủ động, anh chỉ muốn ăn thật nhanh, sau đó mọi việc giải quyết xong liền đến bên cô. Hàn Hồng Nhi, mặt như trái cà chua, cô đang suy nghĩ đến cái cô đã chuẩn bị, nó có lố lăng không nhỉ. cô đã chuẩn bị vậy không biết anh có thích hay không, đi học thường nghe mấy đứa con gái bàn đến, nay cô đánh liều, làm thử xem sao.

Tối cũng đến, anh đã phê duyệt xong tài liệu liền hưng phấn bức về phòng.

Vừa bước vào, lối vô đèn để màu vàng. có mùi hương thơm của sáp nến, khiến cho con người ta thật sự rất hưng phấn, anh bước qua sau bức tường, mỹ nữ đang ngồi dáng gợi cảm trên giường cùng bộ đồ ngủ màu đỏ, ren mỏng thấy được bên trong cô, cổ áo hình tim xẽ dài xuống có đệm miếng lông tơ kéo dài, tà dưới sẽ ra, cô mặt quần chip chữ T, nơi đẩy đà đã hơn mức bình thường tí rồi, còn ngồi dáng như vậy nó làm cho đường rãnh kia sâu hơn, kéo viền miếng lông tơ cổ áo, làm người ta thật sự muốn nhào tới và ăn ngày, anh khẽ cười, tay để lên trán, nhắm mắt lại " Cừu con của anh đã học từ ai vậy trời ơi, chắc anh chết mất ". Thật sự anh muốn nhào tới chén cô rồi nhưng vẫn cố gắng nuốt nước bọt. bình tỉnh, ngồi xuống ghế sofa, tay phẩy cái ra hiệu cho cô tiến đến.

Ngồi trên giường, cô thấy anh ra hiệu, thật sự rất lúng túng, tay đâu phải lần đầu tiên nữa nhưng trước giờ chưa bao giờ cô phải chủ động như vậy. Cô cố gắng, rất rung nhưng vì lời hứa cô phải thưởng anh thôi. Cô leo xuống giường tiến đến bên anh, giang chân mình ra, ngồi lên đuồi anh. tay đặt lên má anh, hôn anh nụ hôn đầy khiêu khích, nụ hôn này anh dạy cô rất nhiều nhưng hôn nay cô mới thuần phục làm với anh. Hôn anh rất lâu mới buông ra, thật ra chẳng cần cô làm nhiều, chỉ cần như vậy thôi là anh đã mê dại đè cô ra rồi, nhưng vẫn cố kềm lấy bản thân mình, để xem cô sẽ làm gì tiếp. Cô ngồi trên đuồi anh, khẽ cuối xuống, đôi tay cũng dời má anh, khiến anh cũng có chút luyến tiếc, tay rung rung cởi áo của anh, từng nút , nhịp thở của cô trờ nên hỗn loạn, lòng ngực cứ nhấp nhô, anh thật sự muốn tắt thở với cái dáng điệu nhấp nhô kia.

Cô đã cởi xong cái nút cuối cùng, quàng qua cởi áo anh ra, lộ nên bờ ngực săn chắc đển mê người, cô dùng tay vút nhẹ xuống lòng ngực kia, hành động nhẹ nhàng thôi đã khiến cho vật nam tính của anh Ố Yeah rồi, anh thở rất gấp, anh muốn cô làm mau hơn. Nhưng cô lại ngượng ngùng khiến anh như phát điên. Sau đó cô ngước lên nhìn anh,thấy đôi môi anh rung rung, cô ngồi quỳ lên, đưa nơi đẩy đà tiến về miệng anh như dâng hiến cho anh. Cô đã uống ly sữa tươi trước đó cho nên ngực cô giờ đã đầy sữa, cô nhẹ kéo nơi cổ áo xuống đưa ra nơi đầy đặng, đưa lên miệng anh..

Mùi sửa trên ngực cô xông vào mũi, lúc này coi như là anh muốn cô ở yên đó cho anh tùy động tùy nhích. Anh đê mê với dòng sữa nóng của cô, không thể nào rời, bàn tay cũng thật không yên vị đã đang bốp lấy múi thịt dưới của cô tỏ vẻ rất thích thú. Cô cứ ngoan ngoãn ngồi quỳ mặt cho anh muốn thế nào cũng được.

Cuộc chiến của người đã bắt đầu, anh không còn kềm được nữa, đã xông thẳng vào cô, sự triền miên lần này khiến anh thích thú hơn những lần trước kia. Anh trong suy nghĩ sẽ tìm cách bắt cô phải như thế này lần nữa, anh thật thích cô như thế này.

_ Bảo bối! em lại gây chuyện nữa rồi, đừng trách anh! - nhịp không ngừng, anh yêu thương cưng chìu cô.

Sự sủng ái của anh chỉ cô mới có được và cũng chỉ cô mới chịu đựng được sự ham muốn không ngừng nghỉ này của anh. Anh yêu cô quá rồi. Đêm nay căn phong hoa lại ấm lên, kích thích hơn nữa là mùi thơm nến sáp làm cho anh hưng phấn hơn mọi lần. Khiến cô phải dùng hết sức mình mới đáp ứng anh đến phút cuối cùng. Xem ra ngày mai cô phải nghỉ học rồi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio