Cô Gái Của Sự Bí Mật

chương 14

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

h tối, tại bar Z

Hiện tại đang có con ma men nằm gật gù bên cạnh những chai rượu đã hết, con ma ấy chính là chàng Kiệt nhà ta đó, từ khi bỏ ra khỏi nhà, anh chàng chạy đến đây bầu bạn với mấy chai rượu, ngồi cạnh có Khoa và Ken nữa, nhưng Khoa cũng ko tài nào ngăn cản được thằng bạn, ngang như cua,chẳng thèm nghe lời ai hít à.

_”mày thui đi” Khoa giật lấy chai rượu từ trên tay Kiệt

_”trả đây” Kiệt gật gù,giành lại chai rượu

_”mày muốn chít hả. uống gì giữ vậy” Khoa

_”uk. Tao muốn chết.kệ tao. Trả đây” Kiệt nhào tới Khoa làm anh chàng muốn bật ngữa ra sau

_” người làm gì tình cảm giữ vậy, ôm nhau ghê quá nha” Long từ ngoài bước vào, có An đi cạnh nữa

_”ôm cái ầu ông đó” Khoa bực bội

_”haha, thì ra người là………….” Long cười thích thú,bỏ lửng câu nói

_”ê. Ông nói bậy gì đó hả” Khoa nhìn Long

“mày ngồi dậy coi” rùi Khoa đẩy Kiệt ra, bây giờ Kiệt đã cầm được chai rượu ngồi sang bên tiếp tục say sưa

_”An…An đừng hiểu lầm nha” Khoa giải thích khi thấy AN cứ nhìn chầm chầm vào người

_”sao lại hiểu lầm…hiểu lầm gì đó…..?? hè hè” Long trêu

_”ông im đi” Khoa nộ Long

_”thui, mình vào phòng thui” AN nói với Long rùi bước lên lầu,

_” người làm gì trong đó” Khoa thắc mắc

_”tụi tui làm chuyện cần nên làm thui.hehe” Long nói rùi bỏ đi, để lại gương mặt ngơ ngác của Khoa, bây giờ Khoa mới nhớ lại thằng cốt của mình, ui trùi đất ui,anh chàng đẹp trai ngày nào bây giờ thành con người, nói thế nào đây ta, thân tàn ma dại, tóc thì rối, quần áo xộc xệch, mặt thì lừ đừ, , ủa,mà nãy giờ Ken đâu rùi ta, nhìn qua, nhìn lại. ô….kìa, thì ra là chàng ta đang bận cua gái đẹp kìa, thui, ko chơi với anh ta nữa, giờ tim người khác nè, sau chưa thấy ai hết vậy ta. A…thấy rùi, có nam thanh nữ tú đang bước vào bar, mọi người dù đang bận làm việc gì cũng phải ngước nhìn cái, THành, Minh, Anh và My cùng bước vào ,

_”ai giống anh Kiệt kìa” My chỉ Anh, Anh nhìn theo hướng tay của My thì thật sự đúng là anstrong của cô nàng, cả đám bước lại

_” bị sao vậy” Anh đỡ Kiệt đứng lên

_”buông ra, ai vậy?” Kiệt quát lớn,vung tay làm Anh bật ngữa ra sau hên là Khoa đỡ kịp

_”em gái mày đó, mày diên hả” Khoa quát lại, nghe Khoa nói,bây giờ Kiệt mới ngước mặt lên nhìn thì thấy mọi người đang đứng xung quanh

_” làm gì vậy” Anh lại đỡ Kiệt lên lần nữa, lần này Kiệt đã nhận ra em gái của mình nên ko đẩy ra nữa

_”tụi này lên trước,chút bà lên sau nha” Minh nói với Anh rùi cùng Thành bước lên trước, Thành định kéo My đi chung nhưng My ko chịu, cô nàng muốn ở dưới này với Anh

_”…xin ….ức…..lỗi…ức” Kiệt nói mà như ko nên lời,

_” bị gì, nói em nghe” Anh đỡ Kiệt ngồi lên ghế, Kiệt ko nói gì mà cứ ôm egai mình ko buông

_” vô phòng nằm nghỉ chút nha” Anh

_................., thì ra vì quá say nên Kiệt đã ngủ gật trên vai của Anh lun rùi, Khoa phụ Anh đỡ Kiệt nằm lên ghế,rùi lấy áo khoác của Khoa đắp cho Kiệt

_” của em bị gì vậy?” Anh hỏi Khoa

_”anh cũng ko biết nữa.khi anh đến dã thấy nó uống như vậy rùi, anh cản ko đươc” Khoa

_”thui.cứ để anh ấy nằm đây chút xíu tỉnh rượu rùi về” My nói với Anh

_”anh Khoa ở dưới này với của em nha, em lên trên đó lát” Anh

_”uk, mà hum nay có việc gì mà mọi người tụ họp đầy đủ vậy?” Khoa thắc mắc

_”tụi em ko rõ nữa, tụi em đi theo ông đó đến đây thui à” My trả lời

_”uk! đứa lên đi” Khoa

Nói rùi cô nàng cũng bước lên phòng, trong phòng bây giờ đã hiện diện đủ gương mặt, thêm cô nhóc nữa là , họ ngồi trên ghế mà ko ai nói với ai câu nào cả

Cốc…cốc…cốc….. tiếng gõ cửa vang lên, tiếp sau đó là cô gái bước vào, mọi người đều nhìn với ánh mắt ngạc nhiên

_”sao bạn lại có mặt ở đây” An hỏi

_”bang chủ của star đã mời tôi đến, hôm nay tôi đến với tư cách là đội trưởng đội điều tra”

Thì ra người con gái chính là Nhi, trong cô nàng hôm nay khá hình sự chứ ko giống mọi khi

_”uk.ngồi đi” An

Thế là người chẳng ai nói câu nào mãi cho đến khi

Cốc…cốc…cốc…. tiếng gõ cửa lại vang lên và tiếp sau đó là chàng trai bước vào, người lần trước đi theo Minh với Thành đó

_”tới rùi sao!ngồi đi” Thành lên tiếng, thế là cả cũng yên vị, bây giờ chỉ còn đợi nhân vật chính đó là Xu, ngồi đợi khoảng phút thì lại có người gõ cửa,và lần này ko ai khác chính là Xu

_”Xin lỗi. tôi đến trễ” Xu lên tiếng. bỗng nhiên xẹt… cú đấm thẳng vào mặt Xu nhưng Xu kịp né tránh, theo sau đó là hàng loạt cú đá, cú đấm điệu nghệ tấn công Xu, XU chỉ né thui,ko hề đánh trả, sau khoảng phút đấu với nhau thì bên ngừng chiến, chàng trại chạy lại ôm lấy Xu, trước con mắt ngỡ ngàng của mọi người, đặc biệt là An với Long>

_”tụi em vẫn ko thắng nỗi chị” trong số đó lên tiếng, Xu cười nhẹ rùi xoa đầu chàng trai

_”các cậu tiến bộ nhanh đó chứ”

_”tụi em nhớ sư phụ lắm đó” chàng trai khác lên tiếng, ôm chầm lấy Xu.nhìn cậu trai này chừng t à,

_”uk,uk,nhớ, khổ ghê à” Xu

Thật ra nãy giờ Long và An chưa nhận thức được chuyện gì đang diễn ra cả

_”thôi, mọi người ngồi xuống đi, hôm nay có chuyện khác,chứ ko phải chuyện nhận người thân đâu nhá” Minh lên tiếng, thế là cả cùng trở lại vị trí cũ, Xu cũng tìm chỗ để ngồi rồi bắt đầu vào việc chính

_”hôm nay, tôi muốn mọi người đến đây là để làm quen với nhau”

_...? xu nói tiếp

_”tôi chỉ muốn giới thiệu để sau này người nhà đừng làm tổn hại nhau, chuyện xảy ra hôm qua thì hầu như mọi người cũng đã biết thân phận của nhau rùi đúng ko?” Xu uống ngụm nước rùi nói tiếp

_”Nhi là đội trưởng đội điều tra tội phạm đặc biệt

An và Long là người của star. Và quan hệ hợp tác giữa bên thì mọi người đều biết rồi ko cần tôi nhắc lại chứ.

Đây là Thành và Minh, là em kết nghĩa của tôi, cũng là người nhà cả thui,

Kia là đứa nhóc, bạn của tôi luôn, cả đứa này ko thuộc star và cũng ko thuộc tổ chức nào cả. mong là sau này mọi người sẽ giúp đỡ lẫn nhau” Xu kết thúc, mọi người nhìn nhau hồi lâu rùi An lên tiếng

_”chuyện của con Trân là sao?”

_”à. Cô ấy thì mọi người cũng nên cẩn thận, nhưng tôi mong mọi người sẽ ko hại đến cô ấy, còn lý do thì sau này sẽ rõ” Xu

_”vậy tại sao nhiệm vụ của chúng tôi lại ngừng lại?” Nhi hỏi

_”nhiêm vụ của đội trưởng chỉ tạm thời ngừng lại thôi. Nhưng sẽ ko lâu đâu.”

_”mọi người còn thắc mắc gi nữa ko”Xu

_”bà đang dự định làm gì” Long

_” câu trả lời mọi người sẽ được biết trong thời gian gần đây thôi. Và nhớ, hãy cẩn thận, mọi người đang trong tình trạng rất nguy hiểm, kể cả cô nhóc kia” Xu nói rùi chỉ về phía Anh và My, từ nãy giờ cô nàng chỉ biết lắng nghe chứ có hiểu gì đâu, tự nhiên bây giờ lại liên quan đến cô.

_” cậu sẽ có nhiệm vụ bảo vệ cô đó” Xu nhìn Thành và Minh

_”tụi em biết” cả đồng thanh

_”còn về phần đội trưởng. trong đội của cô có gián điệp, hãy tìm cho ra hắn, nếu ko,hầu quả khó lường đấy, đó là lý do tại sao thân phận của cô lại bị lộ” Xu nói với Nhi

_”tôi cũng đã nghi ngờ và cho tiến hành điều tra rồi” Nhi

_”uk” Xu

“về thân phận của mày tại sao bị tiết lộ thì…………” Xu nhìn An và bỏ lửng câu hỏi

_”sao vậy” An hỏi khi thấy Xu ko nói tiếp

_”à. Ko. Có gi tao nói sao”

_”thôi. Mọi người hôm nay cứ vui vẻ đi. Mấy ngày tới sẽ mệt lắm đấy” Xu đứng lên cầm ly,muốn cạn với mọi người, thế là câu chuyện kết thúc tại đó, họ lại nói chuyện ríu rít với nhau, nhưng chủ yếu là đứa con trai kia cứ quấn lấy Xu mà hỏi chuyện, Xu cũng rất vui vẻ bên tụi nó, nhưng những hạnh động ấy, nụ cười ấy vô tình dập vào mắt người và làm cho người ấy có nhiều hoài nghi

_”thôi. Tôi về trước đây.mọi người ở lại vui vẻ nha” Xu đứng dậy nói với cả đám

_”sao về sớm vậy chị” người con trai hỏi

_”uk. Thui,tôi về trước đây” XU nói rồi đi ra ngoài, bỗng dưng My cũng đứng phắt dậy

_”em ra ngoài xíu” cô nàng nói rồi đi lẹ theo Xu

_”chị Xu” My gọi, Xu liền quay mặt lại

_”có chuyện gì à”

_”em có chuyện muốn nhờ chị được ko?”

_”có chuyện gì”

_”chị đi vao wc với em” My kéo Xu đi, vào trong,My nhìn xung quanh chẳng thấy ai rồi mới lên tiếng

_”chị…….”

_”có chuyện gì?”

My đưa tay lên định gỡ chiếc mặt nạ của Xu xuống, nhận thức được Xu lùi lại

_”nhóc làm gì vây?”

_”em chỉ muốn kiểm chứng việc thôi”

_”việc gì?”

_”chị Xu là chị Ngọc.đúng ko?” nghe câu hỏi của My mà Xu đứng lặng người,ko biết nên khen hay trách cô bé tại sao lại nhận ra mình, mà cũng đúng bộ dạng thật của Ngọc chỉ mình My thấy qua thui,nụ cười ấy, cái hành động hay xoa đầu My giống như từng hạnh động Xu làm với đứa kia. My tiến lại,gỡ mặt nạ của XU ra, lần này cô ko tránh nữa,để cho My làm

_”đúng thật là chị sao” dù đã đoán trước nhưng My cũng ko tránh nỗi sự bất ngờ

_”uk”Xu

_”vậy, người tên Xu mà mọi người hay nhắc là chị, người luôn có mặt trong mọi tình huống khi mọi người gặp nguy hiểm?”

_”ko hẳng đâu. Chị ko vĩ đại như thế đâu” Xu xoa đầu My

“bây giờ nhóc biết rùi, nhóc muốn làm gì?”Xu hỏi

_”em………….” My ngập ngừng.thật ra My biết để làm gì,My có thể làm được gì

_”thui. Nhóc cứ giữ kín chuyện này dùm chị, đừng cho ai biết nha”

_”dạ…dạ…”My gật đầu lia lịa

Xoảng,…..ở bên ngoài vừa có tiếng động, Xu bước ra nhìn xung quanh thì lại chảng thấy ai, cô nàng hơi lo lắng ko biết thân phận của cô có bị bại lộ ko nữa

_”ai vậy chị”

_”uk. Ko có ai.thui chị đi trước, nhóc lên đi”

_”dạ!”

Thế là cả chia nhau ra, mỗi người hướng

h đêm, buổi gặp mặt cũng kết thúc tại đây, mọi người chia nhau ra về, Anh thì chạy xuống tìm Kiệt nhưng ko thấy Kiệt đâu chỉ thấy con khỉ già Ken đang ngồi đó

_”cậu thấy anstrong tui đâu ko?”

_................ _”anh có thấy anh Kiệt ko” lần này tới My hỏi

_...............

_”tụi nghiệp, nhìn cũng bảnh bao nhưng lại câm rùi. Thui, kệ, mình đi thui My” Anh nắm tay My định lôi đi nhưng

_”cô bảo ai câm vậy hả” giờ Ken mới lên tiếng

_”cô bảo cháu câm đấy, thì ra cũng biết nói tiếng người ư” Anh nghênh mặt

_”cô….cô………” ken tức nghẹn họng

_”cô nè cháu. Làm gì kêu cô hoài vậy. cô ko có tiền lẻ đâu nhá. Hehe” Anh

_”cô…………” ken

_”thui đi đứa” Khoa từ trong bước ra

“anstrong của nhóc về lâu rùi” Khoa nói với Anh

_”dạ! em trai của anh như người ngoài hành tinh ấy, tụi em về đây” nói rùi cả bọn đứa cùng ra ngoài, nhưng Anh ko yên tâm về Kiệt nên muốn về nhà xem sao, thế là Minh đưa Anh về, Thành và My đi cùng nhau.

Hết đêm, đêm trôi qua thật bình an, chẳng có gì gọi là gây cấn cả

/

/

Nắng lên rùi, dậy đi thui, dậy chuẩn bị đối đầu những việc sắp xảy ra nè, hôm nay là thứ rùi nhá, ngày mai là được nghỉ rùi đó, cố lên đi

Vẫn như mọi ngày Xu vẫn đi học bằng xe buýt, nhưng đột nhiên hôm nay Xu ko tiến thẳng đến trường mà đến chỗ khác,

/

/

Tại trường MOON

>

Lơp a

_”hôm nay anh trở chứng nữa hả?”

_...............

_”nhìn chỗ khác”

_...........

_”vậy tránh ra chô tui đi…………..”

_..............

_”anh câm à”

_...............

_”TRỜI ƠI. TỨC QUÁ, MỚI SÁNG LÀ BỊ MA ÁM RÙI”

_................

Đó là cuộc độc thoại mà có phải là độc thoại ko ta, có người nghe mà ko chịu trả lời, mới sáng vào lớp Nhi đã thấy Long nằm chình ình trên bàn, khi thấy Nhi, Long né cho Nhi vào, nhưng từ lúc đó ánh mắt của Long cũng ko rời Nhi giây nào lun, làm cô nàng thấy bực bội, muốn đi ra ngoài chàng ta cũng ko cho, trùi ui à, nhưng bị giam lỏng ấy. hey,khổ thân. Thui ko chơi với người này nữa, tìm người khác coi.

Á. Thấy rôì kìa, đó là Anh, buổi sáng, Kiệt chở Anh vô trường, rùi kiệt vào đậu xe, Anh thì lên lớp trước, đang đi tung ta tung tăng, thì bị tảng đá lớn chắn ngang đường

_”hey. Khổ thịt. mí sáng đã bị quỹ ám ủa lộn khỉ ám rùi” Anh thở dài ngao ngán

_”cô bảo ai là khỉ hả?”

_”ủa. tui nói cậu chắc” Anh

_”chứ chỉ có tui đứng trước mặt cô, ko nói tui vậy nói ai”

_”vậy,biết rùi mà còn hỏi?” Anh

_”cô……..”

_”cô cháu gì, mệt quá” Anh

“tránh ra cho tui đi”

_”tui ko tránh. Cô làm gì tui.hè hè”

_”tui thì làm gì được thiếu gia, tui chỉ biết, bịt…….” Anh lấy chân dùng hết sức đạp cái bịt xuống chân của anh ta, làm anh ta ôm chân nhảy lưng tưng, Anh cười đắc ý, đi thẳng hơi, để lại gương mặt nhăn nhó của chàng Ken, đúng, chính là Ken.ko biết cố tình hay cố ý, mà sáng sớm Ken đã đứng đợi ở gốc cây rùi

/

/

Lơpa

_”uống thêm sữa đi, sáng My ăn ít quá vậy” Thành

_”uk. Tại uống thuốc đó,My sợ quá, nó có mùi khó chịu lắm, ko biết khi nào mới hết đây” My

_”ko sao đâu, gắn uống đi, thuốc đó là……………” Thành chưa nói hết câu đã bị Minh đánh cái thật mạnh vào vai, Thành chợt nhớ ra mình hơi quá trớn

_”là gì vậy” My hỏi

_”à,..là loại thuốc quý hiếm” Minh đỡ lời cho Thành

_”ukm” My

Cùng lúc đó, My thấy Anh bước vào với vẻ mặt rạng ngời

_”làm gì vui vậy” My

_”mới cưa được anh nào hả” Thành

_”hay mới được tỏ tình” Minh

_”mấy người im đi cho tui nhờ” Anh liếc xéo chàng

_”làm gì bà vui giữ vậy” Minh tò mò

_”thì mới sáng có……………..” chưa nói dứt lời thì

_”CÓ CÁI GÌ HẢ?” giọng người con trai ngoài lớp vọng vào, cả đám,à ko cả lớp đều tập trung mọi ánh mắt nhìn vào người con trai đó

_”anh làm gì ở đây” My hỏi

_”tui….sẽ……chuyển……qua………..đây” Người con trai nhấn mạnh từng chữ trong khi mắt vẫn nhìn chầm chầm vào Anh, nhìn mà gương mặt cách nhau chừng cm à, lúc này mọi người cảm thấy ngạc nhiên, Anh thì ko nói gì, Ken tự dưng như bị thôi miên bằng ánh mắt của Anh ko thể dứt ra được mãi cho đến khi

_”è…..hé…..hum nay chúng ta sẽ có bạn mới, cậu ấy…………” bà cô chưa nói hết thì

_”Trần Đăng Tuấn, gọi là Ken” Ken cắt ngang lời của bà cô

_”em muốn ngồi chung với cô ấy” Ken nói tiếp, tay thì chỉ vào Anh

_”nhưng…..chỗ đó……………..”

_”cô giáo…………..” Ken nháy mắt với bà cô làm bà ấy điên đảo tâm hồn

_”uk……uk…vậy My xuống bàn cuối ngồi nha” bà cô

_”KO ĐƯỢC.” Anh hét lên, làm mọi người giật mình

_”à quên. My sẽ ngồi cùng với Thành, còn Minh sẽ được chuyển lớp khác” bà cô như nhớ ra chuyện gì, bây giờ đứa cảm thấy quá là ngạc nhiên,thật sự quá bất ngờ, Minh, Thành, nhìn nhau, như hiểu được ý nhau nên Minh bước ra

_”em học lớp nào cô” Minh

_”a” cô giáo

_”HẢ?” bây giờ cả lớp đều há miệng tròn vo lun

Nghe nói lớp a thì Minh và Thành hình như cũng dự đoán chuyện này do ai sắp đặt, chỉ có việc Ken chuyển lớp là ngoài tầm kiểm soát à. Minh bước ra khỏi lớp, tiến thẳng đến a. My với Thành thì vui vẻ ngồi chung, chỉ có chị Anh là nhăn nhó như khỉ, khi ngồi cùng với ken à,

/

/

trở lại lớp a nè, bây giờ cô giáo đã có mặt tại lớp, nhưng ko giảng bày, mà đang đứng cùng cậu học sinh nào đó

_”xin chào. Hôm nay chúng ta sẽ có thêm thành viên nữa, nhưng bạn kia chút nữa sẽ đến sau, bây giờ chúng ta làm quen bạn mới” cô giáo phát biểu. cũng như thường lệ, mấy chàng,mấy nàng nhà mình có ai thèm để ý tới mấy bạn mới đâu

_”MÌnh là Bùi Quốc Huy, mong được giúp đỡ” Huy cười thật tươi. nụ cười sát gái

_”Bùi Quốc Huy” cái tên chợt hiện lên trong đầu An và Long, người liền ngẩn mặt lên. Thì đúng rùi, chính xác, đó là Bùi Quốc Huy, Long nhin Huy rùi nhìn qua An, An vẫn chưa rời ánh mắt ra khỏi người con trai đó

_”em muốn ngồi chung bạn đó” Huy chỉ thẳng về phía Thuỷ, An và Long cũng nhìn theo hướng đó, chợt tim An bỗng thắt lại

_”chỗ đó có người rùi em” cô giáo. Huy tiến thẳng xuống bàn

_”bạn có thể nhường chỗ cho mình được ko?” Huy nói và kèm theo nụ cười rõ tươi, cô nàng ko có cách nào mà từ chối được.

_”uk…được” thế là xong, cô bé tìm chỗ khác, Huy an vị ngồi cùng với Thuỷ, từ khi Huy bước vào lớp đến giờ Thuỷ ko hề nhìn Huy lấy cái

_”chào cô!” người con trai khác bước vào lớp cuối chào

_”uk. Em giới thiệu cho cả lớp biết đi”

_”Nguyễn Thiếu Minh, mong được giúp đỡ” lại lần nữa, cả nhóm thấy Minh mà ngạc nhiên vô cùng

_”em muốn ngồi chỗ đó” Minh chỉ thẳng xuống bàn của Trân đang ngồi

_”uk, em ngồi đó đi, bạn ở đó cũng vừa chuyển lớp” nghe cô giáo nói rùi Minh đi thẳng xuống ngồi cùng Trân, minh cũng ko quên tặng Trân nụ cười khiêu khích

Hôm nay thật sự có quá nhiều việc bất ngờ, thay đổi thật kỳ lạ, hum nay Xu cũng ko đi học, có chuyện gì sắp xảy ra nữa đây,??????

Buổi học cũng bắt đầu nhưng chẳng ai có thể tập trung ngồi học được cả

‘cô ấy hum nay ko đi học, tại sao vậy chứ, có chuyện gì xảy ra với cô ấy ko?’

‘sao hắn ta lại ở đây?’

‘sao lại đau thế này, sao lại gặp lại trong hoàn cảnh này chứ’

‘sao cô ấy cứ nhìn cậu ta vậy chứ, sao cô ấy lại buồn thế kia’

‘sao cậu ta chuyển qua đây, định giám sát mình ư’

Suy nghĩ của những người trong cuộc đó, mấy bạn tự đoán nha

Trong giờ học Huy cứ nhìn Thuỷ ko rời, nhưng cô nàng cũng chẳng có phản ứng gì cả

/

/

Lướt qua cho lẹ nha mọi người. cuối cùng giờ ra chơi cũng đến, mỗi người tâm trạng riêng, nhưng địa điểm để nói chuyện vẫn là căntin, cả đám dăt nhau xuống dưới,cùng tụ hợp với nhóm của My

_”đây này.” Thành vẫy tay, lần này dân số quá đông nên Thành ghép cái bàn lại chung mới chứa nỗi cả đám ô hợp này

_”ê. Sao hum nay Ngọc nghỉ học vậy” Kiệt hỏi Thành

_”hồi sáng chị ấy đi trước rùi mà.” My trả lời thay cho Thành

_”cô ấy đi đâu vậy chứ” Kiệt lẩm bẩm, gương mặt thì thể hiện nỗi buồn man mác, ko biết từ lúc nào, Kiệt có thói quen nhìn lén Xu mỗi ngày, đó là hành động gì đây chứ, Kiệt cũng ko rõ nữa, cũng như bữa nay Kiệt ko thấy Xu, Kiệt cảm thấy buồn buồn sao ấy

_”An sao vậy” Nhi thấy An cứ nhìn ra ngoài, à ko An đang nhìn về phía của Thuỷ và anh chàng mới đang đi cùng nhau

_”An biết cậu ấy à” Nhi nhìn theo ánh mắt của An rùi hỏi, bây giờ An mới chợt thức tỉnh

_”ko quen” An trả lời ngắn ngủn, ở đây ngoài trừ Long thì có ai hiểu được rằng An đang nghĩ gì. Thấy An như vậy Nhi cũng thấy lạ, nhưng đối với người khác, thì từng cử chỉ, từng hành động, từng ánh mắt của An đã làm cho chàng ta đoán được phần nào, nhưng những hành đó,có biết là làm cho chàng đau lắm ko, nhưng chàng có tư cách gì mà hỏi chứ, tư cách gì mà quan tâm cơ chứ. Bạn,cô ấy có xem chàng là bạn chăng, hay chỉ người quen biết, người ngồi cùng bàn.

_”bà ko sao chứ” Long lên tiếng

_”ko” An nói rùi bỏ đi ra ngoài

“tui về trước, chút lấy cặp cho tụi” Giọng của An vọng lại. An đi ngang qua người đó(Thuỷ, Huy đó), vô tình đôi mắt chạm nhau, An khựng lại vài giây rùi đi tiếp, để lại ánh mắt dõi theo của Huy, nhưng chỉ được vài giây rùi Huy cũng chạy theo sau Thuỷ

_”về đây làm gì” Thuỷ

_”tìm em” Huy

_”làm gì” Thuỷ

_”em biết mà” Huy

_”em đã nói, em có người iu rùi, tụi em sắp đính hôn rùi”

_”em nói thằng đó chứ gì” Huy chỉ tay về phía Kiệt

_”là anh ấy. vì vậy anh đừng mơ tưởng nữa”

_”hắn ta đã làm gì cho em, còn anh, vì em anh đã trở thành tên lừa gạt,chỉ để tìm kiếm thông tin cho em mà anh…………….”

_”đó là do anh, anh đã nói làm tất cả vì em, em ko hề ép buộc anh”

_”nhưng anh rất iu em”

_”đó là việc của anh, em nhắc lại cho anh nhớ là em ko bao giờ, mãi mãi,ko iu anh” Nói rùi Thuỷ đi ra, bỏ lại Huy ngồi mình với ánh mắt buồn bã, rùi ánh mắt đó bỗng chuyển sang ánh mắt căm thù,nhìn Kiệt>

Quay lại bàn của tụi nó nè

_”sao cậu lại theo tui” Anh

_”ơ. Căntin của cô à” Ken

_”sao anh lại ngồi đây”

_”chứ chỗ đâu ngồi”

_”ko biết,anh tránh xa tui ra”

_”ai thèm, làm như cô có giá lắm à, khỉ già, háhá”

_”anh mới là khỉ đó. Cái đồ khó ưa”

_”thui, cho tui xin chữ bình an đi” My lên tiếng,

_”phải rùi. người muốn gì,thì về nhà mà dạy dỗ nhau nhá, đây là khu vực công cộng đó nha” Thành tiếp lời

_”ờ. Thương nhau lắm, cắn nhau đau đó nha. hihi” My tiếp

_” người im đi” Anh, Ken đồng thanh

_”thấy chưa” My

_”cậu/cô ko được bắt chước tui” đồng thanh tiếp tục

_”hợp giữ” Thành

_”có im ngay ko” Anh, Ken nhìn mặt nhau

_”haha” My, Thành ôm bụng cười

_”hức……………” Anh và Ken cùng hất mặt về phía

ủa mà nãy giờ giờ Minh đâu ko lên tiếng ta, à cũng ngồi cùng chứ đâu, mà sao im lặng vậy trùi, ồ,thì ra đang bận,đấu mắt với người, Thành thấy thằng bạn cứ nhìn sang bàn khác,liền lấy tay quơ qua trước mặt Minh

_”làm gì vậy” Minh gắt

_”mày nhìn gì vậy” Thành

_”cô ta” Minh hất mặt về phía bàn khác, thì ra là Trân, anh chàng đấu mắt với Trân từ đầu buổi tới giờ mà.

_”thui, tui có việc muốn hỏi đây” Long cắt ngang câu chuyện

_”chuyện gì vậy” Nhi

_”tại sao cậu lại chuyển qua lớp tụi tui” Long nhìn Minh

_”phải rùi, sao vậy,ko phải đang học sao,giờ lại lên được rùi” Nhi

_”bọn tui cũng chắc biết, chuyện gì đang xảy ra, tự nhiên được thông báo chuyển lớp thì chuyển thui” Minh

_”có phải lại liên quan đến con Xu ko” Long

_”lại là Xu à” Nhi

‘là cô ấy sao, thật ra cô ấy là người như thế nào chứ’suy nghĩ của……..

_”tụi em cũng biết đâu, mà chắc là như vậy” Minh

Từ nãy giờ Khoa như người mất hồn, cứ suy ngĩ về người con gái, bóng dáng của cô ấy, ánh mắt buồn bã của cô ấy, thật ra Khoa phải làm sao đây????

Reng…………reng…………..reng……..tiếng chuông báo hiệu hết giờ ra chơi, cũng là tiếng chuông cắt đứt dòng suy nghĩ của nhiều người

/

Thui, giờ mình đi tìm An nè, ko biết cô nàng sao rùi nữa, lo quá đi mất, khi ra khỏi trường, An đã lấy xe lao thẳng đến căn nhà nhỏ ở ngoại ô, trước san có rất nhiều hoa hướng dương,, An đi thẳng vào nhà nhưng chẳng thấy ai, cô nàng vòng ra phía sau, phía sau là vườn cây mát rượi, dưới mấy gốc cây là cỏ mọc xanh tươi, hình như ngày nào cũng dọn dẹp hay sao đó, An tiếng lại gốc cây to tựa lưng vào gốc cây, nhắm mắt lại cảm nhận sự bình yên ở nơi này

“Ta đã xa thời gian, mình chia tay đến tay cũng đã lâu,anh giờ đang ở nơi đâu, chắc anh đang bình yên và hạnh phúc.” Lời bài hát (MƯA ĐÃ TẠNH) được An An cất lên như mọi lần, mọi lần mà An AN nhớ đến người ấy, người làm An đau, nhưng đã lâu rùi, An ko hề hát lại bài này

“ Em bước qua đoạn đường xưa và nơi đây vẫn đôi lần đổ mưa,trong lòng anh giờ quên chưa,đường xưa đó,ta đã quen tình cờ.” từ đằng xa Xu tiến lại và hát nối tiếp với AN “ngày hôm qua đó,ta nhìn thấy nhau,trời mưa rất lâu ta e ấp mối tình đầu,rồi thời gian qua mau ta yêu nhau ngọt ngào, kỷ niệm xưa lòng của em còn khắc sâu, nhiều đêm em khóc,chỉ vì nhớ anh,dù anh đã quên bao năm tháng qua êm đềm,trọn đời nên tim em yêu anh như ngày đầu, dẫu cơn mưa tình yêu đã tạnh từ lâu………..”Xu

“ngày hôm qua đó,ta nhìn thấy nhau,trời mưa rất lâu ta e ấp mối tình đầu,rồi thời gian qua mau ta yêu nhau ngọt ngào, kỷ niệm xưa lòng của em còn khắc sâu, nhiều đêm em khóc,chỉ vì nhớ anh,dù anh đã quên bao năm tháng qua êm đềm,trọn đời nên tim em yêu ko hề thay đổi , dẫu cơn mưa tình yêu đã tạnh từ lâu……….”An

Bài hát kết thúc, những giọt nước mắt của An AN cũng bất chợt rơi, Xu tiến lại ngồi cạnh An

_”gặp rùi à!” Xu

_”uk. Mày đã biết trước” AN nhìn Xu, Xu khẽ gật đầu thay cho câu trả lời

_”sao mày ko nói cho tao biết trước” AN nói mà nước mắt vẫn rơi

“mày còn giấu tao bao nhiêu chuyện nữa hả?” An hét lên

_”mày phải đối mặt thôi!đã năm rùi, năm qua mày sống thế nào, mày đừng nghĩ mày lừa được tao, cái bộ mặt vui vẻ của mày làm tao buồn lắm, tao biết, tao hiểu,mày chưa quên được người đó. Đúng ko” Xu nhìn An với vẻ mặt xót xa

......An ko nói gì mà ôm chầm lấy Xu

_”tao…hức….ko ….quên được……lúc tao…thấy …hức……..người đó đi cùng với………Con Thuỷ…….tao…..hức……tao……..hức……tao đau lắm………..đau lắm, mày biết ko.biết ko” AN hét trong tiếng nấc

_”tao biết. tao biết tất cả. tao muốn mày buôn tay,tao chỉ muốn tốt cho mày thôi” Xu

_”tao…muốn lắm….nhưng sao…khi thấy….mặt người đó…tao lại…………”

“hức…hức…….tao làm sao đây”

_”mày à. Tao có việc muốn nói với mày, tao biết nói trong lúc này là ko đúng lúc, nhưng tao cũng phải nói” Xu lấy tay đặt lên vai An,nhìn sâu vào đôi mắt sâu thẳm của An

_”thân phận của mày bị lộ là do hắn ta, lúc trước Star gặp số vấn đề cũng do hắn ta, và công ty chúng ta gặp vấn đề cũng do hắn, các tài liệu mật của chúng ta đều bị lộ,tất cả đều do hắn ta. Mày tỉnh lại đi, mày thấy có hắn đáng cho mày phải ra nông nỗi này ko. Hả?hả?” Xu nói với vẻ mặt đầy căm phẫn. An nghe từng lời của Xu mà An cảm giác như mình vừa bị rơi xuống vực thẳm, người An iu,người An tin tưởng, giờ đây thì sao, tất cả là giả dối hay sao,những lời nói ngọt ngào, những cử chỉ yêu thương, tất cả là giả tạo, là có sắp đặt hay sao?, chuyện gì đang diễn ra thế này, năm trước anh xuất hiện, mang đến cho AN biết bao cảm xúc, nhưng chỉ năm sau đó tự dưng người đột ngột nói lời chia tay,đột ngột biến mất. AN đã đau khổ đến dường nào, nhưng bộ dạng đau khổ ấy có ai biết chăng

_”là người ấy sao. Tao ko tin.tao ko tin. Anh ấy ko đối xử với tao như thế đâu” An khóc, khóc lớn hơn nữa, những giọt nươc mắt cứ đua nhau mà chạy ra

_”mày tỉnh lại đi, hắn tiếp cận mày để moi thông tin thôi,người hắn ta iu là Thuỷ, Trần Hồng Thuỷ kia kìa” Xu

_”tao ko tin, tao ko tin” An hét lớn rùi bỏ chạy, ông trời cũng khóc than cho An hay sao á, những hạt mưa rơi xuống, rơi xuống, XU nhìn theo dáng hình của con bạn mà lòng đau xót, cứ nghĩ thời gian sẽ xoá được…..ngờ đâu. An chạy trong cơn mưa, chạy theo vô định, cuối cùng An ko biết mình đang ở đâu, An đứng trước cái hồ rất to. Ngồi gục xuống, tay ôm gối, trời vẫn cứ mưa, mưa bên ngoài và mưa cả trong lòng An

“ngày hôm qua đó,ta nhìn thấy nhau,trời mưa rất lâu ta e ấp mối tình đầu,rồi thời gian qua mau ta yêu nhau ngọt ngào, kỷ niệm xưa lòng của em còn khắc sâu, nhiều đêm em khóc,chỉ vì nhớ anh,dù anh đã quên bao năm tháng qua êm đềm,trọn đời nên tim em yêu ko hề thay đổi , dẫu cơn mưa tình yêu đã tạnh từ lâu……….”

Mưa đã tạnh,nhưng mưa lại đến nữa, biết khi nào mưa mới ngừng rơi hẳn..trời vẫn còn mưa rất to, nhưng sao An cảm thấy những hạt nước mưa ko còn đua nhau chạm vào da thịt của An nữa, An ngước mặt nhìn lên, bóng dáng người con trai này rất quen, nhìn kỹ lại thì ra là anh chàng cùng bàn với mình, An chỉ nhìn rùi lại úp mặt xuống gối mà khóc tiếp, chàng ta vẫn đứng đó,

>

Khoa che cho An khoảng p nhưng mưa chẳng tạnh, An cũng chẳng phản ứng,anh chàng làm liều

_”An. Về thôi. Mưa này chắc còn dai lắm”

_..............

Khoa ngồi xuống tay vẫn cầm dù, tay đặt lên vai An, lúc này Khoa cảm thấy đau, đau lắm, ko phải đau thể xác, mà trong long của Khoa, đang có vết thương, vết thương mà Khoa ko biết tại sao nó có và có từ lúc nào, gặp An chưa được bao lâu, mà Khoa thay đổi quá, ko quen nhiều em nữa,cũng chẳng thiết tha ăn chơi như ngày xưa, tự nhiên nhìn An mà Khoa thấy vui lắm, những lúc An giận, khoa cũng thấy thật đáng iu, rùi những lúc có mấy thằng con trai cứ nhìn An thì Khoa thấy bực bội sao á. Nhưng giờ thì sao, An đang buồn, đang khóc vì người con trai, mà người đó lại ko phải là Khoa.

_”mình về đi. Anh đưa em về” Khoa nhẹ nhàng

_”anh về đi. Mặc kệ tui” An đẩy Long ra, bây giờ cô ngồi bệt ra đất, mắt cô đỏ hoe, nước mắt của An và nước mưa đã hoà quyện làm . Khoa mất đà ngã ra sau, chàng chống tay kịp thời, cây dù đã văng ra xa

_”em sao vậy. về thôi” Khoa vẫn nhỏ nhẹ

_”anh đi đi. Kệ tui” AN hét lớn. lần này Khoa đau càng thêm đau, cả đang đứng dưới mưa,

_”về đi kẻo bệnh” Khoa vẫn nói

_”ko cần anh quan tâm” An

_”anh cũng đâu muốn, nhưng trái tim anh nó ko nghe lời, EM……BIẾT K……..HẢ???” khoa nói như muốn hét, ko để An cất lời

_”Anh cũng ko muốn quan tâm em, nhưng anh ko làm được, thấy em như vậy anh đau lắm, em biết ko?”

_”anh nói gì vậy” AN như ko tin vào tai mình

_”ANH IU EM. ANH ĐÃ IU EM RỒI ĐÓ. LÊ BẢO AN” khoa hét lên như muốn nói hết lòng mình

_”anh điên rồi…anh điên rồi…” An ấp úng. Khoa tiếng lại trước mặt AN

_”phải anh điên rồi, em đã làm anh điên rồi” vừa dứt câu, An AN cảm thấy có cái gì đó mềm mềm đang chạm vào môi mình, kèm với những giọt nước mưa cứ tuôn xuống, AN đứng hình vài giây,khi nhận thức được Khoa đang kiss mình, cô nàng vùng vẫy đẫy Khoa ra,nhưng ko sao làm được, với sức của Khoa thì…….khi thấy An như ko còn hơi thở môi Khoa đành rời khỏi bờ môi nhỏ nhắn của An

Chát………….”Anh điên rùi” An tát Khoa cái thật đau rùi quay lưng bước đi, Khoa nắm lấy tay An kéo lại, ôm An thật chặt, An cố vùng vẫy nhưng rùi ko được, cô nàng đành mặc kệ, thật ra lúc này An cũng rất cần bờ vai để nương tựa, bờ vai có thể sưởi ấm cho cô, vào người có thể làm trái tim cô sống lại

_”thật sự anh iu em lắm. em đừng hành hạ bản thân như vậy nữa”

_...........

_”em có nghe anh nói ko?”

_.............

Khoa ko nghe tiếng đáp trả của An, Khoa định buông tay ra thì toàn cơ thể của An ngã vào người Khoa, An đã ngất,chắc có lẽ do dầm mưa khá lâu, cộng với khóc khá nhiều,nên sức lực hầu như đã hết

_”An….An…em tỉnh lại đi” Khoa hoảng sợ, anh chàng liền bế An ra ngoài đường bắt chiếc taxi rùi đưa thẳng đến nhà Khoa, lúc này người của An nóng lắm, môi tái, da xanh xao, gương mặt có vẻ tiều tuỵ quá,

Tới nhà, Khoa bế An vào phòng Khoa,

_”trùi ui, giờ làm sao? Làm sao đây, cô ấy ướt hết rùi, sao thay đồ cho cô ấy đây” Khoa lẩm bẩm mình, đi tới đi lui trong phòng,

_”sao bây giờ….hay là………..” Khoa nhìn An

_”mà ko được, như vậy mất danh dự của cô ấy” Khoa vò đầu bức tóc

_”trời ơi!sao đây”>

_”để tui thay cho” Xu từ ngoài bước vào

_”sao cô….lại….ở đây” Khoa bất ngờ

_”anh ko khoá cửa nên tui vô được”>

_”thôi, anh ra ngoài, để tui thay đồ cho nó” Xu

_”uk” thế là Khoa bước ra, Xu ở trong này thay đồ cho An, khám cho cô nàng, rùi gọi Khoa vào

_”thuốc đây, anh cho nó uống, rồi nấu chút gì cho nó ăn,tui đi trước” Xu định bước ra ngoài thì Khoa hỏi

_”sao cô ko cho AN uống đi, cô ko lo cho cô ấy à”

Xu quay lại cười với Khoa cái, làm cho Khoa cũng hơi cứng người

_”người đem lại hạnh phúc cho nó ko phải tui, và tui chỉ biết trị bệnh bên ngoài của nó, còn bệnh trong tim nó thì tui ko thể”

Xu bước đi ra đến cửa phòng rùi ”người có thể chữa cho nó là anh. Tui ko nhìn nhầm người đâu, hãy cố lên” bây giờ Xu đã đi khuất, Khoa dõi theo bóng Xu rùi nhớ lại những gì cô ấy nói”mình có thể sao? Thật ra em đã bị tổn thương đến mứt độ nào rùi” Khoa lẩm bẩm, rùi cũng tiến lại giường,ngồi cạnh An, cô ấy đang chìm vào giấc ngủ, giấc ngủ rất bình yên, Khoa lấy tay chạm nhẹ vào gương mặt An, trán, mũi,đôi môi nhỏ nhắn, rùi bất chợt Khoa nhớ lại chuyện lúc nãy, anh chàng chạm tay vào môi mình rùi nở nụ cười thật hạnh phúc, nghe lời Xu, chàng ta xuống bếp nấu nồi cháo nồi cháo sẽ như thế nào…..để cảnh này nói sau đi nha

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio