__--Sáng hôm sau--_____:Trên đường đi học~~~
_" Duệ Dung à! Cậu thấy cái tên Mạc Lâm thế nào?" Cô lỡ miệng hỏi câu này với Duệ Dung.
_" À...À...UKm, Tớ thấy anh ta... Ak mà thôi đi, anh ta có hay nói gì đâu chứ!"
_"À... Ukm, Hôm qua cậu ở đâu vậy, sao ra về lại đi một mình vậy? " Tôi hỏi.
_"... À Tớ có việc bận ở nhà nên chạy nhanh về nhà trước."
Cô và Duệ Dung rảo bước thật nhanh đến trường, nhưng cô nhận thấy rằng Duệ Dung hôm nay rất ít nói không như những hôm khác. Cô có cảm giác như Duệ Dung đang tranh mặt cô vậy, trong lòng cô cảm thấy rất khó chịu.
____________--Giờ học tiết --____________
_" Này, cô ngốc, cho mượn quyển sách kia đi!" Hắn nói.
Hắn thấy cô trầm ngậm nghĩ ngợi điều gì đó, hắn gọi cô mãi cho đến khi hắn dí cho cô một cái nhéo thật đau, cô giật mình quay lại nhìn hắn ngẩn ngơ.
_" Cô bị gì thế, thất tình à!"~
_" Có anh mới thất tình đấy, đồ ngốc!"
_"Vậy sao ngồi trầm ngâm nghĩ ngợi vậy!"
_"Cệ tôi chứ, sao lắm chuyện thế không biết!"
Rồi hắn quay lại nhìn cô, tiết học thứ kết thúc. Hắn đứng dậy nắm tay cô kéo cô đi. Mặc cho cô hết sức mắng chửi hắn. Hắn đẩy cô lên một chiếc xe Chevrolet Corvettle ZR màu đen. Cô ngừng chửi rủa mà trố mắt nhìn cái xe say đắm.
_" XE CỦA BỐ ANH À!"
_" Sao cô ngốc thế nhỉ! Xe của tôi đấy. " Hắn xịu mặt
_" Ôi mẹ ơi! Anh mới tuổi thôi mà, Đi ô tô công an họ đuổi đấy!"
_"Đồ ngốc, tôi thích đấy!"
_" Nhưng mà, lần đầu tiên tôi đặt chân lên mặt trời, Ak nhầm, lên Chevrolet!"
_"Đồ ngốc"
_"À, anh dẫn tôi đi đâu vậy, cúp tiết là lên phòng giám hiệu uống trà đấy!"
Hắn không trả lời ngước mặt sang cô nhoẻn miệng cười nhẹ. Trời ơi! Cô bị nụ cười của hắn ta hút hồn, đúng là anh ta cười thật là đẹp. Hắn cười đẹp thế sao không hay cười.
_"Anh cười đẹp thế sao lại không hay cười chứ!" Cô ngu ngơ hỏi một câu mà cô cảm thấy chột dạ.
_"Cô đang khen tôi sao hả?"
_"Hừ, khen chút cho anh thỏa mãn chứ nhỉ!"
" Tôi chỉ thích cười khi thấy thú vị thôi, bình thường tôi không cười nổi! NGỐC! "
Cô nhìn anh rồi cười như vớ được tiền.
________-- phút sau tại công viên giải trí--________
Cô cảm thấy thật thú vị. Đây là lần đầu cô thấy hắn cười nhiều như thế. Họ đã chơi với nhau rất vui vẻ, Cô dường như quên đi tất cả mọi thứ và tất nhiên quên cả chuyện của Duệ Dung, hắn thì theo cô đằng sau nhìn cô. Cười thầm:
_"ĐÚNG LÀ ĐỒ NGỐC, LỚN RỒI CÒN NGỰA GỖ, TÔI BẮT ĐẦU KẾT CÔ RỒI ĐẤY, CÔ GÁI NGỐC"