Cô Gái Lạnh Lùng

chương 37

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

‘’ Hừ’’ Tôi hừ lạnh một tiếng rồi bắt đầu chuẩn bị , con nhỏ này tính lại moi móc cái tính cách thật của tôi ra sao?? Nằm mơ đi nhớ , nếu cậu ta có thể bỏ ra cái lớp vỏ bao bọc bên ngoài Khánh Phong tki tôi cá chắc cậu ta % sẽ biết được tính cách thật của tôi J.

Tôi đi lấy đồ thay, rồi bắt đầu ngồi nhìn đồ trang điểm . Thú thật từ bé đến giờ tôi trang điểm chưa đến lần . Thứ nhất là vì hay đi làm thêm , bận đến mức chỉ lấy kẹp kẹp tóc lên thôi, thứ trang điểm đi ra ngoài đường nhìn trông rất giả tạo , thứ trang điểm nhiều da mặt sẽ hỏng , và cuối cùng là tôi không hề biết trang điểm như mọi người .

‘’ Gia Linh , cậu không trang điểm sao??’’ Khánh nam nhìn tôi , cậu ta thấy tôi cứ nhìn chằm chằm vào hộp trang điểm chắc cậu ta thấy lạ

‘’ Không’’ Tôi lắc đầu

‘’ Sao không trang điểm??’’ Khánh Nam hỏi

‘’ Không biết’’ tôi đáp , tuy có hơi xấu hổ vì mình t không biết trang điểm trong khi mấy đứa con gái trường trang điểm cứ như ăn kẹo vậy !! Nhưng đâu có phải trên thế giới này có mỗi tôi không biết trang điểm cơ chứ J !!!

‘’ Đừng bảo cậu không biết trang điểm’’ Khánh Nam nói

Chẳng vây!! Thế không cậu ta nghĩ tôi biết chắc ??

Tôi cúi đàu rồi gật nhẹ .

‘’ Đừng đùa’’ Khánh Nam như không tin nổi nói

‘’ Tôi đùa cậu đâu’’ Tôi nói , tôi đâu có biết trang điểm !

‘’ Cậu là cái cô tiểu thư đầu tiên tôi mà không biết trang điểm trong những người gặp đó’’ Khánh nam lắc đầu nói .

Hứ , cậu ta có cần nói cái từ ‘’ Tiểu thư đầu tiên ‘ không?? Chẳng lẽ tôi cứ là tiểu thư phải biết trang điểm chắc??

‘’ Kệ tôi’’ Tôi nói

‘’ Tôi sẽ nhờ người giúp’’ Khánh Nam nói rồi bỏ đi , cậu ta tìm người chắc cũng dễ thôi mà !!

‘’ Gia Linh’’ Vùa một thằng lắm mồm đi tìm người lai đến thằng ‘’ biến thái ‘’ xuất hiện

‘’ Cái j?’’ Tôi nhíu mày hỏi

‘’ Ây , mà cậu chưa trang điểm sao?? Chỉ còn lượt nữa là đến chúng ta rồi’’ Hàn Lâm nhìn tôi thắc mắc

‘’ Kệ tôi’’ tôi đáp, bây giờ mà nói không biết trang điểm thằng Hàn Lâm này nó sẽ cười sặc sụa mất

‘’ Mình có thể đóng vai nam chính không?’’ Hàn Lâm hỏi . Thằng cha này bị điên à ?? Sắp đến giờ diễn mà lại còn thay đổi nhân vật . Cậu ta có bị điên không vậy??

‘’ Nói lại’’ Tôi nhìn cậu ta với ánh mắt đầy sát khí

‘’ À , thôi ‘’ Hàn Lâm xua xua tay đáp lại . Cậu ta dám đồi hỏi nhiề là tôi cho dở khóc dở cười luôn!!

‘’ vậy tki biến đi chỗ khác đi’’ Tôi nói , cậu ta đúng thật là lắm chuyện đó

‘’ Gia Linh tớ nhờ được người rồi’’ Lúc này giọng của Khánh Nam hét ầm lên

Cậu ta tìm nhanh thật đó những cũng phải thôi cậu ta nhà giàu đi nhờ dễ như ăn kẹo đó

‘’ Nhờ ai??’’ Hàn Lâm thắc mắc hỏi

‘’ Không ai’’ Tôi đáp lạnh lùng . Nếu nói ra tôi không biết trang điểm cậu ta cười cho mất

‘’ Hàn lâm , cậu làm j ở đây vậy??’’ Khánh Nam đến canh tôi hỏi

‘’ Tôi thăm Hội trưởng chứ sao’’ Hàn Lâm nói

Hừ , ai khiến cậu ta vào thăm chứ , tốt nhất cứ ngồi ngoài kia cho tốt hơn .

‘’ Nguyễn thiếu gia , cậu muốn nhờ tôi trang điểm cho ai??’’ từ phía sau Khánh Nam một cô gái tầm t , tay cầm hai hộp đồ , chắc là đựng đồ trang điểm ha .

‘’ thuê người trang điểm đến làm chi ?/ chẳng lẽ….’’ Hàn Lâm hơi sững người rồi bắt đầu ngước mắt nhìn tôi rồi nói tiếp ‘’ Hội trưởng không biết trang điểm sao??’’

‘’ Đúng đó thì sao??’’ Tôi mặt lạnh nhìn cậu ta , không biết trang điểm tki chết người chắc !

‘’ Thôi cậu đi ra ngồi ở ghế mà xem đi’’ Khánh Nam nói đuổi Hàn Lâm ra khỏi phòng. Đúng là Khánh Nam nhiều lúc cậu ta đúng là cũng tốt thật đó.

‘’ Nào chúng ta bắt đầu trang điểm thôi’’ Cô gái đó mỉm cười rồi bước đến trước mặt tôi, đặt hai hộp để đồ lên bàn .

‘’ Ừm , trang điểm phù hợp cho cô ấy họ em’’ Khánh Nam nói

‘’ Ok , em trai chị biết rồi’’ Cô gái nói rồi bắt đầu lấy hàng loạy đồ ra . Ôi trời tôi không nghĩ trang điểm cần nhiều đồ đến vậy chứTT

‘’ Em là bạn gái khánh Nam sao??’’ cô gái đó cúi xuống véo má tôi rồi hỏi

Chị gái này đúng thật là hơi kì lạ đó, ít nhất cũng phải cho người khác biết tên tuổi một tí chứ !

‘’ Chị nói linh tinh j vậy’’ Khánh Nam nghe thấy rồi cáu lên

‘’ Thôi được , không phải tki thôi nhưng tại sao mà gọi chị ầm ầm lên đến trang điểm vậy??’’ Chị gái đó hỏi Khánh Nam

‘’ Cô ấy không biết trang điểm’’ Khánh Nam đáp

‘’ Ồ ra là vậy’’ Chị gái đó ồ lên một tiếng rồi quay ra nhìn tôi ‘’ cô gái này xinh đó , nhìn em rất lạnh lùng đó .’’

‘’ Chị là ai vậy??’’ tôi thắc mắc hỏi , chị gái này là ai vậy?? chị ấy trông rất mạnh mẽ , vô tư luôn .

‘’ Ủa chị chưa giới thiệu với em sao??’’ chị gái đó nói rồi bắt đầu mỉm cười nói ‘’ hừm , chị là Nguyễn Ngọc Ánh dương , là chị gái của khánh Phong và Khánh Nam , chị là nhà thiết kế khiêm luôn nhà trang điểm ‘’ Chị gái đó tự hào nói về mình

Hả ??? chị ấy là chị Khánh Nam và Khánh Phong sao??? Tôi cứ tưởng nhà Nguyễn gia chỉ có hai con trai thôi chứ ai dè lại có them con gái đầu nữa . Mà tôi chưa nhìn thấy chị ấy bao giờ tki phải .

‘’ Em là Trần Gia linh đúng không??’’ chị gái đó hỏi

‘’ Vâng’’ Tôi lễ phép đáp, trong những điều ở quy tắc của tôi là : Dù có lạnh lùng đến cỡ nào nhưng gặp người lớn hơn tuổi vẫn phải lễ phép ‘’

‘’ Vậy sao, chị quý em rồi đó’’ Chị gái đó nói rồi véo tôi vài cái

‘’ thôi nào , chị bỏ tính đó đi chứ, lo mà trang điểm đi’’ Khánh Nam càu nhàu nói

‘’ Ukm, biết rồi ‘’ Chị gái đó mỉ cười rồi bắt tay vào trang điểm

‘’ Em rất xinh đó, mặt cũng dễ thương nè , da em sẽ mịn hơn nếu em biết chăm sóc nó đó’’ Chị gái nói

‘’ Dạ’’ Tôi đáp , từ bé đến giờ tôi rất iys quan tâm đến da mặt lắm , ôi chỉ nghĩ rằng nếu khong có mụn là được

‘’ Mà chị gọi em là Tiểu Linh có được không??’’ Chị gái hỏi

‘’ Vâng ‘’ Tôi mỉm cười đáp , dù mới gặp nhưng tôi có cảm giác rất gần gũi đó J

‘’ Khánh Nam , em nên giới thiệu cô bé này sớm cho chị tki tốt hơn đó’’ Chị gái đó nói

‘’ chị trang điểm đi , nói ít thôi’’ Khánh nam nói

‘’ Hừm , thằng em trẻ con ‘’ chị gái lẩm bẩm rồi nhìn tôi nói tiếp ‘’ Mfa em cũng quen Khánh Phong ha?/ Nó tuy lạnh lùng nhưng nghịch ngơm lắm đo’’ chị gái đó nói

Anh ta mà nghịch ngơm?? Nghịch ngơm cãi nỗi , có mà độc ác tàn bạo tki đúng hơn TT

‘’ Bt thôi’’ Tôi đáp

‘’ À , nghe bố mẹ bảo là sẽ đi du lịch cho gần đến ngày đính hôn của Khánh Phong đó , bố mẹ bảo có hai cô tiểu thư Trần gia đến trông hai đứa , không biết hai cô bé đó có dễ thương như Tiểu Linh không’’ Chị gái mỉm cười nói

Hiazzzzzzz đừng đùa là chị ấy cũng ở Nguyễn gia đó !!

Ngồi tâ tiếng để trang điểm cũng là lúc đến lượt diễn của lớp tôi. Tôi đứng dậy , xoa xoa cái lung bị chịu hình phạt tận tiếng liền .

‘’Gia Linh , cố gắng nhé’’ Ngọc Vy Vy nhìn tôi ủng hộ

‘’ Ừm , mình biết rồi’’ Tôi cười tươi đáp

‘’ Ây da ,Gia linh cũng biết cười kìa’’ Ngoc Vy Vy nói . cậu ta nói cứ như tôi không biết cười vậy!!

‘’ Không đùa’’ Tôi đáp rồi bắt đầu ra sân khấu .

Lớp cúng tôi không diễn mấy câu truyện cô bé quàng khan đỏ hay công chúa ngủ trong rừng mà chúng tôi diễn về một tình yêu tuổi teen . Một cô gái nhút nhát , ít khi giao tiếp với bạn bè và chỉ giao tiếp với một số người bạn trong lớp , cô gái nhút nhát có một người chị song sinh , tính cách hai người cũng khác ngược nhau . Cô thì nhút nhát , ít nói còn chị gái tki lại là một nữu hiệp vô song nổi tiếng ở trương về đánh nhau và chuyên đội sổ trong lớp trong khi cô luôn luôn xếp trong top đàu khối. Rồi một ngày nọ , có một anh chàng chuyển đến trường , anh chàng đó đã gửi thư quyết chiến với chị gái cô . Lúc đầu cô cũng không hiểu anh chàng này bị sao nhưng sau khi quyết chiến xong , cô mới biết anh chàng mới đến này có thể giàng thắng lợi với nữ hiệp vô song –chị cô , và cô cũng đã biết anh ta mạnh đến cỡ nào . chị gái cô sau khi bị đánh thua , rất bực mình và chị cô sau cái trận đánh đó còn không nổi tiếng bằng anh ta . Chị cô tức giận nên lúc này gặp anh ta cũng chửi còn cô đi sau chỉ thản nhiên cầm truyện tranh đọc J. Trong một hôm , khi cô và chị đang đi chơi vui vẻ ở khu vui chơi tki bắt gặpanh ta, chị cô vừa nhìn đã tức điên lên còn cô vẫn rất thản nhiên đi sau cho đến khi người gặp nhau . Chị cô bắt đầu thầm chửi mặt tki tỏ vẻ tức giận nhìn anh ta còn cô tki mắt vẫn thản nhiên nhìn anh ta với một cách điềm tĩnh .Cô bắt đầu mở mồm nói rồi bắt hai người làm hòa với nhau , chị cô khiên quyết không nghe nhưng cô đã dung biện pháp mạnh hai người này cuối cùng đã làm hòa . Cô cũng chỉ thản nhiên cảm ơn anh ta rồi dắt chị đi về nhưng cô gái đó không hề biết việc làm của cô khiến anh rất ấn tượng và từ sau hôm đó . Anh lúc nào cũng bám theo cô còn cô thản nhiên làm việc của mình và cái cảnh này được mọi người gọi là ‘’ dắt cún đi dạo ‘’.

Và một ngày anh tỏ tình với cô , cô chẳng hiểu j nên chỉ nói cảm ơn , anh cũng cảm thấy đầu óc cô gái này thật đơn giản cho đến một ngày , anh nhận được tin nhắn của cô. Cô nhắn cho anh rằng cô muốn rủ anh đi chơi, anh cũng đồng ý . Hai người đi chơi với nhau và hôm đó đi chơi anh đã hôn cô , cướp mất nụ hôn đầu của cô , cô đã tức giạ bỏ về ngồi khóc và cô cảm thấy tim cô lúc đó tự nhiên đập mạnh . Cái cảnh hôn đó cứ lặp lại trong đầu cô cho đến ngày hôm sau. Mặt cô tự dung dỏ khi nhìn thấy anh ta , cô cũng nói lắp bắp khi anh ta hỏi . Cô liền hỏi mấy bạn trong lớp về những thái độ kì cục của cô và họ bảo cô rằng Cô đã yêu anh nhưng cô không tin . Cho đến ngày anh bày tỏ lại với cô lần thứ , mặt cô đỏ lên , cô không biết nên phản ứng ra sao và rồi lại một lần nữa anh hôn cô và cuối cùng cô cũng chấp nhận Cô đã yêu anh !

Ở trong vở diễn có hai cảnh hôn nhau , tất nhiên là đã đóng kịch tki phải làm như vầy . Dù j cũng chỉ là nụ hôn có j đâu mà phải sợ chứ. Vậy nên khi diễn hai cảnh này , hôn thì hôn , có j to tát đâu mà phải sợ vì vốn dĩ nụ hôn đầu cũng bị mất rồi mà J

Diễn xong kịch tôi đi đi thay đồ luôn . Mệt cả người chỉ vì đóng kịch này TT

‘’ ọc…ọc..’’ Lúc này bụng tôi bắt đầu đấu tranh với cơn đói mặc dù buổi chiều tôi đã ăn cái bánh taco , bịch khoai tây chiên , hộp bánh dount, bánh tiramisu , bát ramen vậy mà sao vẫn đói TT chẳng lẽ tôi lợn à !!! Không không thể nào được bởi vì tháng này tôi sút đi cân lận TT!

‘’ Gia Linh , cậu ra nhanh còn xem của các lớp khác’’ Khánh Nam giục tôi trong khi tôi vẫn ngồi trước bàn trang điểm tẩy trang đi !!

‘’ biết rồi’’ tôi đáp , rồi tiếp tục với công việc tẩy trang .

Tẩy trang xong , lại phải đi ra xem các lớp khác diễn , đúng thật là sai thời điểm !! Đã vậy cái diễn kich này còn bày đặt vở diễn kịch lớp nào hay nhất , no , no nữa chứ . Đúng thật là lắm chuyện mà , lúc đang đói mà bị kéo dài thơi gian đói ai chả bực cơ chứ ==

Mãi ngồi ngán ngẩm sau khi mọi người ra về , tôi mới đi về phía phòng Hội học sinh . Theo truyền thống của trường tki mỗi lần tổ chức lễ hội , Hội trưởng sẽ phải ngủ ở trường . Tôi mở cửa cửa phòng đi vào rồi mở tiếp một cánh cửa khác , cánh cửa đó là cánh cửa để sang phòng kế bên , phòng kế bên là phòng ngủ cho Hội trưởng . thé này đỡ bị đau lung J.

Tôi vừa mở cửa phòng , rồi nhanh chân tìm cái túi đựng quần áo và bim bim , bánh , kẹo , nước của tôi ở đó .Tìm được cái túi , tôi muốn tìm quần áo ngủ thay ra để ngủ cho dễ chịu nhưng vừa mở túi này thì bim bim, bỏng , nước hoa quả , nước nho, chocolate, kẹo, bánh tiamisu , bánh macaron , …, tôi không ngờ mình mang lại lắm đồ ăn đến vậy . Mò mãi mới ra bộ quần áo ngủ , tôi thay vào rồi cầm mấy gói bim bim , tiện tay mở một bên ngăn ở túi lấy tiểu thuyết rồi ngồi lên giường , vừa ăn vừa đọc .

Đang ngồi đọc đến đoạn hay , sắp đến đoạn giết người rồi , hay quá hay quá đi mất nhưng tự dung

‘’ Cộc …cộc’’ tiếng gõ cửa làm mất hứng luôn ==’. Đang đọc hay tự dung bị người khác cắt ngang đúng là tức chết đi mất !! Muốn chửi cho cái đứa gõ cửa kia ngay luôn ý ! Tôi mặt khó chịu nhìn chằm chằm sát khí vào cái cửa . Ủa mà giờ này ai còn ở trường vậy?? T

TÔi tưởng mọi người về hết rồi chứ ! Chẳng lẽ mắt tôi mù hay là có…… ma. Ma ! má ơi , đừng đùa con chứ , có ma sao ?? con không tin đâu nhưng nếu có ma thật tki đừng đừng hù con , con sợ ma. Tôi hơi run người rồi xuống giường , đi rón rén ra cánh cửa . Theo phản xạ tự nhiên tôi hé một ít cửa đủ cho đầu qua nhìn ngó xung quanh nhưng ai dè vừa mới thò đầu ra đã thấy một than hình to lớn trước cửa !

Tôi ngước đầu lên nhìn than hình đó , Là …. Là….. kỉ nguyên hà…. À không là … khánh Phong . Anh ta cứ như ma vậy , má ưi con sợ chết mất TT. Chắc bây giờ phải đặt cho anh ta cái gọi là Boss mới đúng mà chắc Boss chắc chưa đáng sợ bằng anh ta đâu , anh ta đáng sợ hơn rất nhiều .

‘’ Sao không về ??’’ Khánh Phong nhìn tôi với ánh mắt đằng đằng sát khí .

Ủa ?? Anh ta không biết truyền thống trường tôi sao?? Mà sao anh ta mò nhanh ra phết , tmf đượ luôn cả phòng này .

‘’ Theo truyền thống của trường thì hôm nay và mai tôi sẽ ở đây’’ Tôi đáp

‘’ Ở đây sao??’’ Khánh Phong nhíu mày rồi muốn ngó vào trong nhưng tôi cứ giữ cửa chỉ để đúng đầu đủ qua thôi J

‘’ Uk , vậy anh xem đủ rồi về nha’’ Tôi nhanh nhảu nói rồi đóng cửa lại nhưng ai dè , phản xạ anh ta nhanh v~ anh ta đã giữ cửa mà còn đẩn vào để xem bên trong .

Cánh cửa mở tung ra , cái ánh mắt đầy sát khí đó nhìn lên giường như đứng hình lại nhưng cũng đúng vậy thôi . Ai bây giờ mà nhìn cái giường trong phòng cũng đứng hình lại . trên giường , bánh kẹo , bim bim ăn xong vẫn để trên đó , haha đó là do tôi đang vừa đọc vừa ăn đang vui ngại bước chân xuống để vứt , tôi tính định đọc xong truyện rồi vứt đi luôn nhưng hình như bị người khác phát hiện ra rồi haha . Nhưng thật ngại quá đi== , tôi là con gái chứ không phải con trai , ở trước mặt người khác mà bày ra một đống bừa như này có đúng là mất hình tượng của một Hội Trưởng không??

‘’ Tính ngủ ở đây sao??’’ Khánh Phong như không tin vào cái đống bừa đó , hỏi. Cũng đúng thôi, tuy chưa vào phòng anh ta lần nào nhưng nhìn anh ta kha khá có dáng của một người sạch sẽ khác ngược với tôi J

‘’ Không ngủ đó ngủ sàn chắc??’’ Tôi đáp lại .

‘’ Ừm’’ Anh ta đáp . Đầu anh ta bị băng đóng lâu quá nên không nghĩ được chắc!! Trong phòng có giường trải ga , đệm êm hẳn hoi ( Tuy hơi bừa một chút) Au ngu mà tự dưng đi ngủ dưới sàn à ??? Chỉ có đứa thần kinh mới vậy !

‘’ Thôi anh về đi’’ tôi lấy tay đóng cửa lại không quên chào anh ta một câu. Hừ , mặc xác anh ta , đang đọc hay bị phá cũng đã bực mình lắm rồi đã vậy còn bị anh ta thấy cái cảnh bừa bộn này đã thảm đến nơi lắm rồi !!

Tôi lấy bim bim bỏ vô miệng rồi bắt đầu cầm truyện đọc típ . Truyện ơi , sao mày lại hay đến vậy cơ chứ !!!Ngồi đọc đến nỗi không biết trời đát ra sao , đang đọc cảnh nó đang giết người ai dè truyện hết tập . Ôi trời , tức quá đi mất , đang đọc truyện đến đoạn hay nhất tki hết tập mới điên làm sao L. Bây giờ thử hỏi xem , các bạn đang đọc một quyển truyện coi như có trọn bộ tập nhưng bạn mới chỉcó tập , bạn theo lịch , mua quyển tập về ngồi đọc trong , đang đọc đến cảnh hay mà hết truyện Tôi cá các bạn không điên lên , thầm chửi tác giả sao không cho nốt đoạn đó nốt đi hay là các bạn sẽ ném nay quyển sách , cầm chiếc điện thoại tìm ngay ngày xuất bản cuốn còn lại rồi sau đó bạn sẽ ngồi mặt đơ ra cho mà xem J

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio