~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
-Biết rồi, lần sau sẽ ra sớm hơn mà
-Câu này sáng nào cx nghe hoài, có bao h cậu làm đc đâu?
Ngồi sau xe, thoải mái hít thở ko khí sáng sớm, chưa có cái nắng oi ả nên thật sảng khoái, đường phố ng buôn ng bán nhộn nhịp, đủ loại âm thanh màu sắc, náo động sôi nổi, khiến tâm trạng tôi vui vẻ hẳn lên
Nhưng chỉ vài phút sau quả thật tâm trạng giảm sút ko phanh>Tôi muộn học rồi, học sinh ngoan chăm chỉ như tôi ko lí nào lại bị ghi tên vào sổ đc> Nhưng nhìn mặt thầy giám thị hung dữ đứng gác cổng, cái tương lai ấy ko còn xa đâu. Thiên Huy để tôi xuống xe và đi vào trc
-Cậu kia, học sinh lớp nào? Khai mau._Thầy chỉ hẳn vào mặt hắn và quát
-Thầy, em đi muộn là có lí do chính đáng, thầy nhìn xem, em đang đi giữa đường mà xe hết điện, em phải dắt bộ đến tân đây, nhà em ở xa típ tắp vậy mà em vẫn vượt khó, trèo đèo lội suối đến trường, thầy phải thông cảm cho em chứ..bla bla....
-rồi rồi, đừng nói nữa. Vào đi
Huy quay lại nháy mắt với tôi cái, vênh mặt làm sao. cái tên chém gió như thần này. Khi nãy ai còn phóng bạt mạng trên đường vậy hả? đúng là mặt dày vô sỉ mà. Nhưng hại hắn đến muộn là tôi, thôi thì quân tử ko chấp kẻ tiểu nhân. Tôi len lén đến trc mặt thầy giám thị, rũ cho tóc xõa xượi, tự véo mjk cái rõ đau, rồi rơm rớm nước mắt
-Thầy, sáng nay em đi học, con mèo nhà em nó chạy ra ngoài. Em sợ mất bị ba mẹ la nên phải chạy theo bắt nó về, thầy nhìn xem, người em còn dính lông mèo đây này_Tôi cầm mấy cọng lông trắng của Boss Miêu ban sáng giơ lên làm tang chứng cho thầy xem, mặt tỏ ra vô cùng ăn năn, vô cùng đau khổ
-Thôi vào đi, các cô cậu bây h nhìu trò lắm rồi
Chỉ chờ có thế, tôi vội chạy vào trường, thầy coi vậy cx ko khó tính lắm. Nge đồn thầy còn rất thiên vị cho con gái nữa. Nhưng vào lớp trước đã rồi tính, giáo viên chủ nhiệm lên đến cầu thang rồi kìa...
Trong khi tôi chạy bán sống bán chết ms lên đến của lớp học thì đã thấy Thiên Huy đủng đỉnh đi vào cửa, còn cười châm chọc cái, tôi khinh bỉ ko thèm liếc vội vào chỗ ngồi, thở dốc hồi
Hắn tên họ đầy đủ là Vương Thiên Huy, là bạn thân từ nhỏ của tôi, cx coi như là thanh mai trúc mã. Năm t hắn chuyển đến chỗ tôi. Mẹ tôi và mẹ hắn là bạn lâu năm, quan hệ khá thân thiết. Từ nhỏ đến lớn tôi đã bám hắn suốt, lâu dần tự nhận ra, hình như tôi thích hắn rồi. Mà cx đúng, con gái dễ yêu bạn thân của mjk lắm
Thiên Huy cao hơn m, đi cùng vs tôi quả là đôi đũa lệch, trông hắn cx rất bảnh trai nữa. Đây là lời bọn con gái trong trường ns thế, còn tôi nhìn hắn từ hồi mặc yếm xanh nhảy chân sáo tới trường nên cx chẳng thấy có j đặc sắc. học cùng nhau suốt những năm cấp cấp . Nhưng sang cấp tôi chuyên văn, hắn chuyên toán, vậy là ko chung lớp nữa, nghĩ cx buồn. Nhà gần nên sáng nào thiên Huy cx đưa tôi đi học và cx nhờ thế mà đến h tôi vẫn chưa bit đi xe đạp. Nghe phi lí thật đấy nhưng lại là sự thật
Vừa vào lớp, tôi còn chưa ổn định nhịp thở,đã bị đập cái đau điếng vào lưng đến chày nước mắt. Nghiến răng nghiến lợi quay ra sau, biết ngay là nó mà, con bạn thân mắc dịch- Hạ Tuyết hoa, tên j kì cục à. tuyết Hoa cười nhe nhởn vs tôi:
-Good morning, lùn, làm j mà thở như trâu thế
-ko đc gọi tao là lùn
-Được, vậy gọi m là cao
-Tao giết m
Bạn thân thế đấy
Lớp V là lớp chuyên Văn của trường, có lẽ vì thế mà hội tụ toàn những bộ óc "siêu việt" có trí tưởng tượng siêu xa. Giáo viên thích lớp tôi thì nhìu mà sợ lớp tôi cx đông ko kém, cái này còn ko phải bởi những trò quậy tan trời sao? Dĩ nhiên là tôi cx nằm trong số những phần tử khủng bố đó
Lớp trưởng dõng dạc hô "Nghiêm" lúc GVCN bước vào. Cô Linh là giáo viên dạy văn đồng thời cx là chủ nhiệm lớp tôi. Thi thoảng tụi tôi vẫn gọi cô là "Má Linh". Cô rất xinh vậy mà vẫn độc thân, cx chẳng hiểu tại sao. Có điều cô là bà la sát thực thụ. Bằng chứng là mới ngày đầu tuần, chúng tôi đã ngồi nghe bài ca trường kì kháng chiến đầy mưa xuân, lỗ tai tôi đang lùng bùng liên hồi
- năm đi dạy tôi chưa thấy lớp nào giống lớp này...blah blah. Thử nhìn lớp bên cạnh xem...blah blah...Tại sao các anh chị lại khó dạy thế?...blah blah...tóc tôi bạc gần hết cx vì mấy ng đấy..blah blah
Cái màn này sáng thứ nào lớp cx phải nghe, nghe nhìu thành quen, có đứa còn phổ thành nhạc. Cô ns bên trên, trò ngủ bên dưới, mỗi đứa việc. tuyết hoa lại vỗ vai tôi thì thầm:
-ps m ạ. nhanh hơn lần trc ps
-mày rảnh quá rồi đấy
-then lie? (thì sao)
Tôi nhún vai quay lên, tỏ ý ko còn j để nói
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~