Cô Gái Thông Linh Sư

chương 20: thu phục trương đại sư

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ma nữ Hồng Y rơi vào trạng thái thịnh nộ, từng tầng sợi tơ đỏ như máu bay tới, quấn về phía hai người Tô Vũ và Trương đại sư.

Hồng quang trong mắt Tô Vũ toả sáng, không ngừng thiêu đốt sợi tơ được làm từ quỷ khí, ác quỷ Hồng Y thấy đánh lâu cũng không xong, trong miệng thét một tiếng chói tai, bay xuống, hai móng vuốt lạnh lẽo chụp vào cổ Tô Vũ!

Quỷ đồng phát ra hồng quang đỏ như máu không ngăn cản nổi ma nữ Hồng Y, trên người ma nữ Hồng Y toát ra từng đợt khói trắng, không ngừng kêu rên, chịu đựng đau nhức, giống như nhất định phải dồn Tô Vũ vào chỗ chết.

Lạnh lẽo, Tô Vũ chỉ cảm thấy trên cổ giống như đang có hàn băng bao trùm, lạnh lẽo đến nghẹt thở!

Trương đại sư đứng ở một bên, đã sợ đến lạnh cả người, ánh mắt ác quỷ Hồng Y trước sau đều đặt ở trên người Tô Vũ, dường như quên đi sự tồn tại của hắn, hắn không biết nên cảm thấy sợ sệt hay là nên vui mừng, nhưng hắn biết, nếu Tô Vũ bị giết chết, hắn tuyệt đối cũng không thể thoát khỏi nơi này.

“Thông linh đồng tử!” Môi Tô Vũ hơi cử động, nhẹ nhàng hô một tiếng, lúc này, nên để tiểu Linh Nhi ra trận .

“Khanh khách. . . . . .”

Tiểu Linh Nhi mập mạp đã sớm ẩn núp ở trong bóng tối, nghe được Tô Vũ gọi mình, nó từ trên trời bay xuống, rơi vào trên người ma nữ Hồng Y, quấn thật chặt ở trên cổ ma nữ Hồng Y, hai móng vuốt đâm về phía hai con mắt ma nữ Hồng Y.

“A. . . . . .”

Quỷ thể ma nữ Hồng Y bị thương, thống khổ thét một tiếng, thả Tô Vũ ra, đôi tay gắt gao chụp vào thông linh đồng tử, thông linh đồng tử lại nhanh tay hơn, đã sớm hóa thành một ánh hào quang, thoát khỏi ác quỷ Hồng Y.

“Đi!” Thừa dịp cơ hội ngàn năm có một này, Tô Vũ kéo Trương đại sư, nhanh chóng chạy như bay ra ngoài miếu, Trương đại sư như ở trong mộng mới tỉnh, cũng chạy theo Tô Vũ ra ngoài.

“Đứng lại, tụi mày đều phải chết!”

Ác quỷ Hồng Y thê thảm kêu to một tiếng, hóa thành một bóng dáng màu đỏ, lập tức đuổi theo.

Tô Vũ dừng bước, khóe miệng khẽ mỉm cười, cô đương nhiên không có ý định chạy trốn, cô làm như vậy chỉ là để tranh thủ bố trí trận pháp mà thôi.

Cô búng ngón tay một cái, ba đạo bùa chú đỏ như máu phát ra muôn vàn ánh sáng, bay về phía ma nữ Hồng Y, tạo thành thế đối chọi, vây quanh ma nữ Hồng Y.

Tô Vũ bấm quyết, trong miệng đọc thần chú, ba đạo bùa chú hiện lên ba đạo bóng mờ Chung Quỳ, trong tay bóng mờ Chung Quỳ cầm Hàng Ma Kiếm giơ lên trước ngực, trong giây lát, liền biến thành cự kiếm Kình Thiên, từng đạo bùa chú màu đen lấp lánh xoay quanh, hiện ta khí thế vô cùng mạnh mẽ.

Ma nữ Hồng Y có dự cảm không tốt, ma nữ buông tha Tô Vũ, thân thể xoay một cái, chuẩn bị trốn trở về trong miếu, nhưng đã quá muộn.

Ba Hàng Ma Kiếm của Chung Quỳ vẽ ra ba đạo ánh kiếm thủy thiên diệt địa, cùng nhau chém về phía ma nữ Hồng Y!

“A. . . . . .”

Từng trận tiếng kêu gào thê thảm, ma nữ Hồng Y dưới uy lực của Hàng Ma Kiếm, trong nháy mắt hồn phi phách tán .

Trương đại sư thở phào một cái, cảm thấy hai chân như muốn nhũn ra, không đứng thẳng được, một màn vừa nãy thật sự quá kinh tâm động phách, đây là lần thứ hai hắn nhận thức được thực lực thật sự của Tô Vũ.

“Trương đại sư, đi thôi!” Tô Vũ hờ hững nói, sau đó xoay người rời đi.

Trương đại sư cắn răng, cơ hội đang ở trước mắt, nếu bỏ qua thì sẽ không có lần thứ hai, nói: “Chờ chút, Tiểu Thiên Sư, tôi, tôi có thể bái ngài làm thầy hay không?”

“Bái tôi làm thầy?” Ánh mắt Tô Vũ rơi vào trên người Trương đại sư.

Trương đại sư chỉ cảm thấy khuôn mặt già nua của mình nóng lên, nhắm mắt nói: “Đúng, tôi không muốn làm thần côn lừa người lừa mình nữa, cầu ngài cho ta một cơ hội!”

“Cái này không thể nào, tôi không có dự định thu đồ đệ!” Tô Vũ thẳng thắn từ chối, tuy nhiên, giọng nói lại xoay chuyển: “Thế nhưng, Trương đại sư, nếu ông đồng ý làm việc cho tôi, tôi sẽ không từ chối!”

“Được!” Trương đại sư không hề nghĩ ngợi, liền đồng ý, bởi vì thân pháp của Tô Vũ vô cùng tuyệt vời, cho dù là kẻ ngu si cũng có thể thấy, khẳng định tiền đồ trong tương lai của Tô Vũ bất khả hạn lượng.

bất khả hạn lượng: không thể đo lường.

Tô Vũ thoả mãn gật đầu, lại nói: “Trương đại sư, ông làm thần côn rất có tiền đồ, cứ làm như vậy đi!”

“Còn có, nếu ông muốn làm việc cho tôi, như vầy đi, ngày mai ông đến chợ đồ cổ tìm một người tên là Lưu Chí Quân, một thương nhân chuyên buôn bán đồ cổ, hãy nói là tôi đề cử ông, hai người liên thủ, nỗ lực làm cho việc kinh doanh mở rộng hơn, thay tôi kiếm nhiều tiền hơn, hiểu chưa?”

Trương đại sư gật gù, nói: “Tôi rõ rồi, tôi sẽ không làm cho ngài thất vọng !”

Tô Vũ rất hài lòng, Lưu Chí Quân là một thương nhân buôn bán đồ cổ, tự nhiên có giá trị, mà Trương đại sư lại là thần côn, bộ dáng rất dọa người, những người có quyền có tiền, đối với Trương đại sư lại vô cùng cung kính, hai người đều có ưu thế khác nhau, đối với cô đều có trợ giúp rất lớn.

Cơ nghiệp mà cô muốn từng bước xây dựng, đây chỉ là mới bắt đầu.

Không tới nửa tiếng đồng hồ, Tô Vũ và Trương đại sư trở lại bệnh viện, đi xuyên qua đám người Lý Hà, Tô Vũ thả ra hồn phách Tô Nam, lại dặn dò: “Chuyện xảy ra ở quỷ miếu ngày hôm nay, không được tiết lộ cho bất cứ người nào!”

Tô Nam cuống quít đồng ý, vội vàng nói: “Tiểu Thiên Sư, làm thế nào để tôi quay trở lại?”

Ngón tay Tô Vũ hơi điểm nhẹ trên hồn phách Tô Nam, lập tức ở trong hồn phách của hắn truyền vào một luồng linh khí, dùng sức đẩy một cái, toàn bộ hồn phách của Tô Nam liền rơi vào bên trong thân thể, cuối cùng cũng coi như thuận lợi hoàn hồn .

Lúc này, Trương đại sư lớn tiếng nói: “Hồn phách đã tìm trở về, tất cả mọi người vào đi!”

Lý Hà và mọi người đã sớm nóng lòng như lửa đốt, vội vã cùng nhau chen vào, liền nhìn thấy Tô Nam hơi mở mắt.

Bà ngoại Tô Vũ kích động đến nỗi nước mắt rơi đầy mặt, nói năng lộn xộn: “Cháu của bà, cuối cùng con cũng tỉnh rồi, hù chết bà nội, Trương đại sư, ngài đúng là thần tiên hạ phàm, thật cám ơn ngài!”

Trương đại sư rất lúng túng, nhìn thấy người nhà Tô Nam biểu đạt lòng biết ơn đối với mình, miễn cưỡng cười hai tiếng.

Tô Nam dùng giọng nói yếu ớt, nói: “Bà nội, cha, mẹ, con có lỗi với hai người!”

Tô Vĩnh dường như già thêm mười tuổi, liên tục nói: “Tiểu nam, con không cần phải nói như vậy, tất cả đã là quá khứ rồi!”

“Không, không, cha, mẹ hãy nghe con nói!” Tô Nam vội vã lắc đầu một cái, ánh mắt ảm đạm, nói: “Một buổi tối của tuần trước, con và bạn học đi chơi game, con cùng mấy bạn học lén lút chạy đến một ngôi miếu cổ, con nhất thời bị ma quỷ ám ảnh, cùng các bạn học nói, nếu có thể cưới người con gái xinh đẹp như vậy làm vợ, có chết cũng đáng. Sau đó, con liền bị một cái cô gái áo đỏ quấn lấy, buổi tối mỗi ngày, con đều bị thức giấc ở nữa đêm, nhìn thấy bên ngoài cửa sổ có một cái cô gái áo đỏ đang đứng . . . . .”

Tô Tuyết Dung, Lý Hà và mọi người nghe được Tô Nam kể lại, trong lòng run sợ không thôi, đừng nói tự mình đi thử nghiệm, chỉ cần nghe Tô Nam nói đến cũng đã cảm thấy vô cùng khó coi.

“Sau đó thì sao?” Tô Vũ nhàn nhạt hỏi.

“Sau đó, cô gái kia đi đến bên cạnh giường con, nói với con, bảy ngày, bảy ngày sẽ mang con đi, con sợ vô cùng, nhưng không dám nói cho mọi ngươi, liền chạy đến chợ đồ cổ gần đây tìm một người mù đoán số, con kể lại mọi chuyện từ đầu đến đuôi, người mù đoán số nói hắn có thể giúp con, nhưng phải tốn ngàn thù lao. . . . . .”

“Bởi vì như vậy, con liền trộm trong nhà vạn nguyên?” Lý Hà không nhịn được, vội vàng hỏi, bà nhịn không được một trận thịt đau, con trai lại bị lừa vạn?

Thanks+comt ủng hộ Bảo nha mọi người :iou: , chúc các bạn đọc truyện vui vẻ nhé : ">

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio