Trong lòng Tô Vũ hơi động, thầm nghĩ: “Thông linh đồng tử đã là âm vật cực kỳ lợi hại, rốt cuộc thứ gì đã làm cho nó sợ sệt như vậy?”
Cô còn chưa kịp suy nghĩ nhiều, đã cảm giác được linh thể thông linh đồng tử rung động một trận, giống như đã bị trọng thương, linh trí của thông linh đồng tử không cao, chỉ dựa vào bản năng mà chạy về, miễn cưỡng coi như tránh được một kiếp.
Tô Vũ theo bản năng cảm thấy, chuyên lần này có khả năng là có người ở sau lưng thao túng tất cả, nếu đã như thế, sắp tới sẽ có chút vướng tay vướng chân.
Thùng thùng. . . . . .không lâu sau, Tô Vũ và quản lý Trương liền nhìn thấy một đám người mặc âu phục đang đi tới, mắt đeo kính đen, người dẫn đầu xem ra hơn bốn mươi tuổi, dáng dấp khôn khéo già giặn.
Ánh mắt người vừa đến giống như chim ưng nhìn toàn cảnh chung quanh, lớn tiếng nói: “Thật ngại quá, M-shine hôm nay xảy ra một chút chuyện, tạm thời không thể chiêu đãi các vị, Lâm mỗ tôi xin lỗi chư vị, xin mọi người hãy rời đi trước, ngày sau Lâm mỗ nhất định đến nhà tạ lỗi!”
Tuy lời nói này rất không khách khí, nhưng không một ai dám nói cái gì, chỉ khách khí hỏi han vài tiếng. Bởi vì người đàn ông này tên là Lâm Lang, từ nhỏ không cha không mẹ, nghe nói là được loài sói nuôi lớn, sau đó hắn được cô nhi viện thu dưỡng, sau khi lớn lên thì gia nhập tổ chức Ám Dạ, trải qua mấy chục năm phấn đấu, đã là đường chủ Kim Long Đường, dưới một người, trên vạn người, hộp đêm M-shine này chính là sản nghiệp của Kim Long Đường.
Nhân vật như vậy bình thường rất ít khi lộ diện, nhưng do hiện tại có chuyện liên quan đến con gái thị trưởng, nên ngay cả hắn cũng không thể không coi trọng.
Tổ chức Ám Dạ tuy không thể so với tứ đại gia tộc quyền thế, thế nhưng lại là hắc đạo có thế lực lớn số một của thành phố Tây Giang. Thủ lĩnh Ám Dạ Tạ lão gia chỉ có một đứa con trai và một đứa một gái, người con gái chính là Diệp phu nhân, hơn mười năm trước đã gả cho Diệp Thiên Hạo, còn người con trai khoảng chừng hai mươi, tính tình nhu nhược không thích tranh đấu, không được nhiều người coi trọng, cho dù như vậy, địa vị của Ám Dạ trong giới hắc đạo vẫn không hề lay động.
Chỉ trong chốc lát, tất cả mọi người bao gồm những người ở phòng bạch kim xa hoa trên lầu ba cũng được mời đi sạch sẽ, chỉ còn dư lại ba người Lâm Lang, quản lý Trương và Tô Vũ.
Đến khi ánh mắt Lâm Lang quét tới, quản lý Trương sợ đến nỗi run bần bật, trực tiếp quỳ gối trước mặt Lâm Lang, run giọng nói: “Đường chủ, xin lỗi, thuộc hạ làm việc tất trách, đã gây rắc rối cho đường chủ, xin Đường chủ trách phạt!”
“Hừ!” Lâm Lang hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía Tô Vũ, trong mắt hơi lộ ra một ít sát khí, hỏi: “Cô ta là ai?”
Quản lý Trương run giọng nói: “Cô ấy tên Tô Vũ, là con nuôi của nhà họ Diệp, cô ấy và tiểu thư Diệp Hồng Tuyết đến cùng nhau, hồi nãy tiểu thư Diệp Hồng Tuyết bị dọa sợ. Không biết chạy đi đâu rồi!”
Sát khí Lâm Lang hơi hòa hoãn đi một chút, nếu Tô Vũ không có bối cảnh gì, hắn đã sớm giết để xả giận, Tô Vũ có quan hệ với nhà họ Diệp, vậy càng thuận tiện hành động hơn.
“Hừ, ông đem chuyện đã xảy ra nói lại toàn bộ, nếu nói thiếu một chữ, cẩn thận cái mạng nhỏ của ông!”
“Dạ, dạ!” Quản lý Trương sợ đến sắp tè ra quần, nhanh chóng kể lại toàn bộ sự việc từ đầu đến cuối.
Nội dung cụ thể cũng chỉ là Giang tiểu thư đến M-shine vui chơi, hắn vì lấy lòng Giang tiểu thư mới tới nên mới gọi tên mặt ngọc tiểu Phan An đi tiếp rượu, sau đó Diệp Hồng Tuyết đến, Diệp Hồng Tuyết đi tìm Giang tiểu thư gây phiền phức, kết quả nhìn thấy Giang tiểu thư đã chết, sau đó Giang tiểu thư sống lại, bắt lấy cánh tay hắn rồi liều lĩnh công kích hắn, nói tới chỗ này, quản lý Trương nhớ đến lời dặn dò của Tô Vũ, bỏ bớt một chút nội dung, không nói Tô Vũ ra tay chế phục “Giang tiểu thư” , hắn mới lượm lại cái mạng.
Lâm Lang hỏi: “Tên mặt ngọc Tiểu Phan An có hiềm nghi lớn nhất đi đâu rồi?”
Lúc đó quản lý Trương sợ đến hồn vía lên mây, đầu trống rỗng, hoàn toàn không rảnh chú ý đến cái khác, hắn ngập ngừng một chút, nói: “Đúng, xin lỗi, có khả năng lúc hỗn loạn hắn đã thừa cơ chạy mất, tôi, tôi, xin lỗi. . . . . .”
“Ngu xuẩn!” Nghe xong, sắc mặt Lâm Lang tái nhợt, mắng to một tiếng, đừng nói là quản lý Trương, nếu chuyện này xử lý không tốt, ngay cả hắn cũng sẽ gặp xui xẻo!
Lâm Lang tức giận, tiến lên tàn nhẫn đá mấy cái vào quản lý Trương, quản lý Trương kêu thảm một tiếng, ngã trên mặt đất, thân thể run rẩy, nhưng không dám giãy dụa một chút nào.
Đúng lúc này, một người trẻ tuổi thanh tú khoảng hơn hai mươi tuổi đứng bên người Lâm Lang đi lên, hắn tên là Đường Lân, là phó đường chủ của Kim Long Đường, lúc mười ba tuổi hắn đã đi theo Lâm Lang, hắn thông minh lại tàn nhẫn, rất được Lâm Lang coi trọng, tuổi còn trẻ đã trở thành Phó đường chủ.
Hắn khuyên nhủ: “Đường chủ, xin ngài bớt giận, tội gì phải tức giận vì một thằng ngu như thế, sau này chúng ta xử trí cũng không muộn, việc khẩn thiết trước mắt chính là làm thế nào để vượt qua cửa ải khó khăn lần này đã!”
“A Lân, mày nói không sai!” Lâm Lang gật đầu, tỏ vẻ tán đồng.
Lúc này, trên hành lang vang lên tiếng bước chân vội vã, trong chốc lát, một nhóm cảnh sát xuất hiện ở trước mặt mọi người, người cảnh sát dẫn đầu khoảng hơn bốn mươi tuổi chậm rãi tiến lên, nói: “Lâm đường chủ!”
“Cục trưởng Cao, ngài đã tới!” Lâm Lang giật giật khóe miệng, miễn cưỡng nở một nụ cười, so với khóc còn khó coi hơn: “Sự tình là như vậy , ngài nghe tôi giải thích. . . . . .”
Sắc mặt Cục trưởng Cao tái xanh, nói: “Không cần, tất cả mọi người ở nơi này đều là nghi phạm, đều mang đi cho tôi, mang về cục cảnh sát chậm rãi thẩm vấn!”
Tô Vũ đã sớm đoán được kết quả này, cũng đã chuẩn bị tốt tâm lý, lúc này, Tô Vũ cảm giác được chung quanh có linh khí xao động, cô vội vàng nhỏ giọng nói: “Hiên Viên Tuyết Triệt, anh không thể manh động, tôi đi với bọn hắn một lần là được, cái chết của Giang tiểu thư không có quan hệ gì với tôi, dù có như thế nào, tôi cũng sẽ không bị dính vào!”
Giọng nói Hiên Viên Tuyết Triệt nhẹ nhàng vang lên, nói: “Được, Vũ nhi, anh nghe lời em, chỉ mong bọn họ thông minh một chút, đừng làm khó dễ em, nếu không. . . . . .”
Đang nói chuyện, mười mấy tên cảnh sát đi tới tóm lấy Tô Vũ, quản lý Trương, còn có một nhóm thủ hạ của Lâm Lang, Lâm Lang tự nhiên cũng không phản kháng, thế lực của Ám Dạ có to lớn hơn nữa, cũng không có cách nào đối kháng cùng cảnh sát, thêm nữa, Lâm Lang gần như cũng có ý nghĩ giống Tô Vũ, cảm thấy vụ án của “Giang tiểu thư” không thể làm hắn dính vào!
Cứ như vậy, đoàn người được mang xuống dưới lầu, nhét vào trong xe cảnh sát, đi tới cục cảnh sát, hơn nữa, Diệp Hồng Tuyết và mặt ngọc Tiểu Phan An từng xuất hiện ở hiện trường cũng không thể dễ dàng buông tha. Cục trưởng Cao tự mình dẫn người đến nhà họ Diệp mời Diệp Hồng Tuyết đến cục cảnh sát, đồng thời, quản lý Trương từng nói, mặt ngọc tiểu Phan An gọi là Phan vũ, từ nhỏ đã sống ở cô nhi viện, ngày hôm nay vừa thi đậu đại học, cục cảnh sát lập tức công bố lệnh truy nã, cả thành phố lục soát tăm tích của Phan Vũ.
Tô Vũ bị mang tới một căn phòng không giống như phòng phỏng vấn, hai tên cảnh sát ngồi ở phía trước, bắt đầu thẩm vấn theo thông lệ: “Cô tên gì, tại sao ở M-shine?”
Tô Vũ bất đắc dĩ, dứt khoát kể lại sự việc một cách rành mạch: “Tôi tên Tô Vũ, là con gái nuôi của nhà họ Diệp, vốn là người của trấn Thanh Sơn, mười mấy ngày trước mới đến thành phố Tây Giang, tối hôm nay, chị tôi dẫn tôi đến M-shine để vui chơi, đi vào phòng vip bạch kim số xoa hoa, bởi vì chị ấy muốn nhìn thấy tên mặt ngọc tiểu Phan An bị Giang tiểu thư cướp đi, chị ấy liền đi tìm Giang tiểu thư để tranh luận, không nghĩ tới lúc quản lý Trương mở cửa phòng ra, liền phát hiện Giang tiểu thư đã gặp chuyện. Sự việc chính là như vậy, chuyện của Giang tiểu thư không có liên quan gì đến tôi!”