Chu Nam Kinh: Sân bay xa lắm, anh không muốn đi.
Tiểu Hiên nho nhã: Khóc Vì sao????
Chu Nam Kinh: Không muốn ra ngoài.
Không muốn ra ngoài chỉ là một nguyên nhân. Nguyên nhân thứ hai là hắn mù đường, nhỡ chẳng may gặp người không nên gặp hoặc là hôm sau không thể làm ăn được gì thì sao!
Tiểu Hiên nho nhã: … Anh thắng! Em đi ngủ đây! Anh còn gì muốn nói với em nữa không?
Chu Nam Kinh: Không bị mù.
Tiểu Hiên nho nhã: ……..
Nam Kinh đại đại, vì sao anh lại thừa dịp không có em mà lại vụng trộm thêm đặc điểm chớ QAQ!
Có lẽ là do hôm nay dậy quá sớm weibo, diễn đàn, nhóm,.. đều rất tiêu điều. Thậm chí sohu còn không có một tin gì mới so với hôm qua.
Chu Nam Kinh thở dài một tiếng, lên giường nằm đến bảy rưỡi, cuối cùng chịu không nổi bò dậy viết truyện. Hậu quả dẫn đến là, một phát viết liền đến một vạn chữ, mãi đến mười một giờ trưa đi nấu cơm mới tạm ngừng.
Mở tập trung một nick QQ, những người kia vốn đã trả lời tin nhắn.
Mộ Trường Kim: Đệt mợ, sáu giờ sáng ông đã dậy réo tôi??? Gà nhà hàng xóm tôi còn chưa gáy đâu nhá! Sao ông có thể không biết xấu hổ vậy hử?
Chu Nam Kinh: Không cẩn thận nhấn nhầm người.
Mộ Trường Kim: ……….
Bởi vì thật sự rất lười giải thích, cho nên đành lấy tạm cái lý do sứt sẹo này làm cớ. Đương nhiên người khác tin hay không là một chuyện khác!
Còn lại là một Lý Qua Qua.
Lý Qua Qua: Tôi đây tôi đây! Sao dậy sớm thế? Chẳng lẽ ban ngày chỗ nhà cậu cũng cúp điện cắt nước nên dậy sớm viết truyện?
Chu Nam Kinh: Sao cậu lại nghĩ thế?
Lý Qua Qua: Mộ Trường Kim bảo chỗ cậu ta hôm nay cắt nước cúp điện nguyên ngày nên không ra chương mới mà.
Chu Nam Kinh: Cậu ta vừa onl đấy thôi.
Lý Qua Qua: Gì? Thật á? = 口 =!!!!
Chu Nam Kinh: …..
Giống như hắn đang bán đội vậy…. Nhưng mà dù sao hắn với thằng cha kia cũng có phải đội gì cho cam…
Chu Nam Kinh ngồi trước máy tính suy tư một hồi. Vì cái gì mi dùng kế cúp nước cắt điện để nghỉ phép mà ông đây không được Mợ, lần trước hắn còn nhớ Mộ Trường Kim còn lấy cả lý do đi mua bánh bao nhân lạp xưởng mà xin nghỉ. Thân là một tác giả, tội ấy đúng là thiên lý khó dung! Thiêu chết nó đê
Chu Nam Kinh: Đúng, tuyệt đối là thật.
Lý Qua Qua: Hở? À ừ, được rồi….
Vài phút sau.
Lý Qua Qua: Tôi nói cho Trường Kiếm rồi. Anh ra nghe xong có vẻ rất vui vốn hôm nay tính tình đã có chút khó chịu rồi, xem ra Mộ Trường Kim chết rồi.
Chu Nam Kinh: …..
Ánh mắt Chu Nam Kinh nhìn vào avatar của Mộ Trường Kim trong list bạn bè, nhất thời giống như đang nhìn sổ tiết kiệm ngân hàng vậy [Thỉnh quý vị tự điền từ vào].
Lý Qua Qua: Đúng rồi, cậu tìm tôi có việc gì?
Chu Nam Kinh: Cậu có biết lấy lý do gì để khỏi phải gặp mặt người khác không?
Lý Qua Qua: Viêm tràng vị phải nhập viện.
Chu Nam Kinh: Tôi không muốn người đó đến thăm bệnh.
Lý Qua Qua: Ra ngoài du lịch.
Chu Nam Kinh: Ra ngoài du lịch… Thế cậu đặt vé nhé?
Lý Qua Qua: Lấy cớ!! Lấy cớ chứ có phải thật đâu!!!
Chu Nam Kinh: Tôi muốn một lý do thoạt nhìn qua phải thật hợp tình hợp lý.
Chẳng lẽ chờ đến /, Ôn Hướng Hoa lại lăn lộn trên QQ thì hắn buông ra một câu “Ha ha ha ha tôi đang ở Thần Long Giá nhổ cỏ”? Nhìn vậy là biết ngay lấy cớ còn gì!
Thần Long giá là một khu rừng nguyên sinh nằm ở biên giới phía Tây Bắc, thuộc địa phận Hồ Bắc, một khu bảo tồn rừng động thực vật hoang dã, một doanh nghiệp lâm nghiệp thuộc quản lý của nhà nước. Đây là một danh lam thắng cảnh rất nổi tiếng ở TQ (Theo baike). Có thể xem một số hình ảnh ở đây, SIÊU ĐẸPPP LUÔNNNNNNNNN.
Lý Qua Qua: Cậu biết không, nhìn qua kịch tính trong tác phẩm của cậu cũng đủ biết trình độ của người viết rồi, tôi tự ngẫm thấy IQ của mình không đủ để đuổi kịp cậu. Cho nên, giúp đỡ gì đó, tôi chịu
Nghe vào tai cũng thấy có lý đó chớ.
Lý Qua Qua: Nam Kinh, tôi có thể hỏi cậu một chuyện không?
Chu Nam Kinh: Cái gì?
Lý Qua Qua: Cậu bao giờ cho nữ chính xuất hiện? Diễn đàn bên cạnh cũng đã ra một đống tiểu thuyết đồng nhân rồi….
Chu Nam Kinh: Chương sau.
Lý Qua Qua: Loại hình thế nào O.O
Chu Nam Kinh: …. Còn chưa nghĩ ra.
Lý Qua Qua: Thế cậu muốn viết loại hình gì?
Chu Nam Kinh: Người cao m, khuôn ngực cỡ D, toàn thân tỏa ra khí chất nữ vương…
Lý Qua Qua: Đệt! Chẳng lẽ giống em gái cậu sao!
Khóe mắt Chu Nam Kinh chỉ kịp bắt lấy hai từ “em gái”. Từ này cũng chả có gì hết, nó vốn xuất hiện rất nhiều trên Internet như “cười em gái cậu”, “làm em gái cậu”, “phắc em gái cậu”… Nhưng quan trọng là sau từ đó có từ “cậu”.
“Em gái cậu”.
Chu Nam Kinh cảm giác, người được duy nhất coi là “em gái cậu” mà Lý Qua Qua biết chỉ có thể là….
Chu Nam Kinh: Sao cậu biết Chu Nhã có thể hình như vậy?
Lý Qua Qua thừa nhận IQ của mình không tài nào với nổi Chu Nam Kinh, một giọt mồ hôi lạnh trượt từ trên trán xuống.
Hình như con dấu trên bàn cơm còn chưa dùng thì phải… Chu Nam Kinh trượt trượt con chuột.
Lý Qua Qua: ……. Tôi muốn đi ăn cơm trưa. Gặp lại sau
Chu Nam Kinh: o[∩∩]o
=L= Phắc… Sau vẫn là cái biểu tượng đó chứ! Mẹ, hắn không muốn dùng phần mềm này nữa! Luận về tốc độ tay thật quan trọng
Chu Nam Kinh đăng nhập “Bán nữ hài lão sài”, gõ gõ QQ Ôn Hướng Hoa.
Bán nữ hài lão sài: Cậu thực sự muốn đến Bắc Kinh?
Ôn: Đúng! Hôm qua tôi đã thu xong hành lý rồi!
….. Thật chịu khó, tay chân cũng lanh lẹ!
Bán nữ hài lão sài: Hôm đấy chắc tôi không đi gặp cậu được.
Ôn: ←← Hừ
Cậu biết ngay sẽ là kết quả này mà… Cách mạng chưa thành công, bẻ cong vẫn cần cố gắng!
Thực ra đã có mấy lần cậu nghĩ bản thân cũng đã sắp thành công… rồi….
Ôn Hướng Hoa gõ gõ bàn phím, nhất thời không biết nên nói cái gì.
Ôn: Không sao. Tôi mua một tấm bản đồ Bắc Kinh rồi, không sợ lạc.
Bán nữ hài lão sài: Ừ, đi đường cẩn thận, đừng để người khác dụ dỗ.
Ôn: Yên tâm, tôi sẽ không yêu người khác ///////////////
Bán nữ hài lão sài: …. Ý tôi là bọn lừa đảo, buôn người cơ mà.
Ôn: [:з」∠] Vậy đến đây bảo vệ tôi đi.
Bán nữ hài lão sài: Gọi vệ sĩ đi, đại gia.
Ôn: Thực ra tôi vẫn thích được gọi là cao phú soái hơn…..
Bán nữ hài lão sài: Cậu cũng đâu phải họ Cao, tên Phú Soái.
Ôn: Đúng, tôi họ Ôn, tên Hướng Hoa, không có biệt danh gì hết. Sài sài, phương danh cậu là gì?
“Phương danh” là dùng cho phụ nữ, cậu có nhầm không đấy hả!
Chu Nam Kinh nhất thời mặt như thế này: =L=
Chúng ta đều biết, trong ”hồ sơ” của Chu đại đại, tên thật của Bán nữ hài lão sài là Sài Tư Văn, SO…
Bán nữ hài lão sài: Tôi là Sài Tư Văn.
Đệt… Tự dưng thấy cái tên này nó đáng khinh sao đó.. Gọi là Sài Anh Tuấn còn hơn…..
Tư Văn là ”nhã nhặn”, còn ”anh tuấn’ thì biết rồi đó =)))))))
Ôn: Nhà ở đâu?
Bán nữ hài lão sài: º’” Bắc, º’” Đông (Chú thích tác giả: Đây là vị trí địa lý của Bắc Kinh)
Ôn: TUT Ngày / cậu có việc gì vậy!!!
Cái này chưa nghĩ ra, thế nhưng tình huống lúc này quá khẩn cấp, Chu Nam Kinh đột nhiên nghĩ ra một lý do….
Bán nữ hài lão sài: Hôm ấy Nam Kinh có buổi kí tặng, tôi đi xếp hàng!
Ôn: GÌ!!!!! = 口 =!!!!!!!!!!!
===========================
Các bác yên tâm, lần này hai đứa vẫn gặp nhau: