Thời điểm tháng mười tại Bắc Kinh, cũng coi như thời tiết tốt. Sau một kì nghỉ dài, đường phố vốn chật chội lại càng thêm đông đúc, hẳn là sẽ không khác biệt lắm.
Thế nhưng… Thật sự vô nghĩa, Chu Nam Kinh hắn không có tính toán ra ngoài chơi.
Ôn: Sài sài, anh xem, bây giờ ngoài đường hoa thơm chim hót, cảnh xuân tươi đẹp
Bán nữ hài lão sài: Bây giờ là mùa thu, ngủ đi.
Ôn: OTL! Được rồi, là dùng sai từ, giáo viên ngữ văn tha cho em! QAQ! Chúng ta ra ngoài chơi đi!
Bán nữ hài lão sài: Không.
Cho dù xét theo bất kì phương diện nào, Chu Nam Kinh hắn cũng không thích ra ngoài, huống chi cảm tình của lần ra ngoài trước của hắn đã xuống âm…
Ôn: …OTL Anh chưa nghe nói sao? Ra ngoài du lịch chính là phương pháp gia tăng tình cảm nhanh nhất!
Hoàn toàn không biết trả lời câu kia thế nào…. nên Chu Nam Kinh lặng nhìn ba, bốn giây, chọn cách mở WPS viết chương mới.
Nếu ra ngoài chơi => Không thể gõ chữ => Ngừng truyện. Đây không phải là lừa người sao?
Chu Nam Kinh nghĩ nghĩ, lại mở khung trò chuyện ra.
Bán nữ hài lão sài: Nếu ra ngoài sẽ không có cách nào viết chương mới. Cậu muốn tôi đi chơi với cậu hay sáng tác tiếp?
Ôn: Đương nhiên là chương mới. [:з」∠]
=L= Vì sao cảm giác lại thương tâm thế này. Lại là ảo giác…. Ảo giác nói, thằng nhóc đó chỉ là trẻ con thôi, bỏ qua cho nó đi.
Chu Nam Kinh thật chỉ muốn hỏi một câu… Rốt cuộc cậu thích tôi hay thích tác phẩm của tôi?
Được rồi, hắn nên lý giải rằng, tư duy của tác giả cùng độc giả là khác nhau, không thì sẽ không có nhiều loại tác giả đa dạng như vậy…. Nhưng mà kiểu gì cũng thấy buồn bực. Chu Nam Kinh buồn bực liền đốt một điếu thuốc. Đây là điếu thứ hai trong ngày, cả phòng sắp hun đầy mùi khói.
Viết xong thiên chương, đến buổi tối Chu Nam Kinh lại đi tìm Ôn Hướng Hoa.
Bán nữ hài lão sài: Đang làm gì.
Ôn: O.O Em đang tham gia ca hội của bạn, nhân tiện đợi anh gọi em.
Bán nữ hài lão sài: Nếu tôi không gọi cậu thì sao =L=
Ôn: Hình như vấn đề này chúng ta từng nói rồi đúng không? Anh không gọi em thì em qua gọi anh ///////////
Phải rồi, hôm đấy đều do cậu mà tôi không gặp được người mà…. Chu đại đại híp mắt phun một ngụm khói thuốc, giống như lơ đãng, hỏi: Cậu ở kênh nào?
Ôn: Anh muốn đến? ////
Chu Nam Kinh mắt hình số kênh, tay mở khung trò chuyện với Lý Qua Qua.
Gần đây hắn đã thông minh ra, biết được QQ có một chức năng ‘’thần diệu’’ đó là ghi lại lịch sử trò chuyện, liền sao lấy một bản về txt. Về sau có việc gì thì tìm lại, cũng không phải phiền đến Lý Qua Qua nữa thật đúng là một tiến bộ đáng mừng!
Hắn đăng nhập tài khoản YY, tìm kênh, sau đó đi vào.
Vừa lúc đó có người đang hát, nghe rất xa lạ. Chu Nam Kinh nhìn mạch tự bên góc trên phía phải, không phải Ôn Hướng Hoa. Hắn biết Ôn Hướng Hoa còn chưa có cái trình độ đổi giọng thế này đâu.
Bán nữ hài lão sài: Ai đang hát vậy?
Ôn: Những người khác[:з」∠]
Bán nữ hài lão sài: Sao không phải cậu.
Ôn: Em chỉ đi cổ vũ thôi mà! Hơn nữa em vừa mới hát xong…. QwQ Không nghĩ anh lại tới, em thật đáng chết!
Chu Nam Kinh tùy tay mở giao diện đầy đủ của YY ra. Hình như có không ít người vì thấy chữ ‘’VIP” to đùng mà Lý Qua Qua treo trước tài khoản mà chú ý đến….
Tây Hồ Thanh Thiên: Hử? Kia không phải là CP của Sở Các sao?
Phong ngâm:? Thần long thấy đầu không thấy đuôi, người vẫn được đồn là clone CP-kun??? Ở đâu??? Tui muốn liếc mắt nhìn xem!!!
…..
Thông báo: Hội viên ID [Bán nữ hài lão sài] được quản trị viên [Mặc Nhiễm Thanh Hoa] nâng từ “Khách’’ thành “quản trị viên’’.
Tự dưng được nick đỏ, tuy rằng không biết vì sao, Chu Nam Kinh cảm giác như kiểu hỉ phục vậy… Lần trước không có cảm giác gì, giờ Ôn Hướng Hoa cũng có nick đỏ, trông lại càng giống hỉ phục.
Mặc Nhiễm Thanh Hoa: Quả nhiên là “Sở thái thái” trong truyền thuyết! Thế mà lại lộ diện!
Lúc này, Chu Nam Kinh chỉ muốn… ẩn sâu công với danh mình đi….
Thế nhưng rốt cuộc vẫn có người phá ra cực hạn.
Bán nữ hài lão sài: Sao mọi người lại gọi là “Sở thái thái”? “Thái thái” bình thường là cách gọi người phụ nữ đã kết hôn, còn là cách xưng hô với vợ của người khác hoặc giới thiệu vợ mình. Thứ nhất tôi chưa lập gia đình, thứ hai tôi là nam, dùng như vậy không phù hợp.
Đám người toàn kênh YY quỷ dị không thốt nổi lời nào….
Một chốc sau mới thấy Mặc Nhiễm Thanh Hoa nói tiếp: Cái đệt, nghiêm túc vãi!
Đây là trách nhiệm của giáo viên ngữ văn, không phải khách sáo.
Ôn: Tôi đã nói là CP của tui rất nghiêm túc rồi mà! Xem đi, mấy người còn không tin… [:з」∠]
Nhất loan kiều hạ: CP-kun không tham gia giới võng phối, không biết.
Kì ba không phải hoa: Không gọi Sở thái thái chứ gọi thế nào! OTL Chẳng lẽ cứ kêu là CP-kun? Đừng mà!
Quả nhiên là vậy… CP-kun là cái khỉ gì? Vừa nghe đã biết là chả có cái gì tốt đẹp!
Chu Nam Kinh vừa mới định rời đi, một hàng chữ nhỏ màu lam nhảy ra màn hình.
Thông báo: Quản trị viên [Tù Ca] đã đưa [Bán nữ hài lão sài] lên mạch.
… Đây là cái gì vậy. Chu Nam Kinh vẫn chưa hiểu mô tê gì, một loạt dòng chữ tương tự bắn nát màn hình.
Thông báo: Quản trị viên [Tù Ca] đã đưa [Mạc Nhược Thu Hoa] xuống mạch.
Thông báo: Quản trị viên [Tù Ca] đã đưa [Lưu Quang] xuống mạch.
Thông báo: Quản trị viên [Tù Ca] đã đưa [Dương Quang Mạch] xuống mạch.
…
Không thể không nói, tốc độ của Tù Ca rất nhanh, chỉ trong vài giây trên mạch chỉ còn mỗi mình Chu Nam Kinh hắn. Ít nhiều gì cũng hơn mười người, làm sao cậu ta có thể…. Cậu bé, cậu có tiền đồ lắm đó, chi bằng nhập giới võng văn với tôi, sau đó ngày ngày ôm bàn phím gõ đi!
Thế nhưng mà đây là tình huống gì vậy?
Tù Ca: ^^ Lần đầu tiên thấy CP-kun nha Chi bằng CP-kun hát một bài nghe đi!
Thông báo: Quản trị viên [Sở Các] đã đưa [Bán nữ hài lão sài] xuống mạch.
Sở Các: CP của tôi không thích ca hát, vẫn đừng nên.
Tù Ca: Cũng có ai chê người hát không hay đâu [:з」∠]
Sở Các: Người ấy không thích hát.
Tù Ca: Hát một bài cũng không mang thai đâu [:з」∠]
Thông báo: Quản trị viên [Tù Ca] đã đưa [Bán nữ hài lão sài] lên mạch.
Thông báo: Quản trị viên [Sở Các] đã đưa [Bán nữ hài lão sài] xuống mạch.
Sở Các: Tôi chưa từng nghe ca hát cũng cưỡng mua cưỡng bán vậy đâu. Cậu nghĩ thế mà được à? [:з」∠]
Tù Ca không nói gì. Có người muốn nói gì đó làm dịu không khí, nhưng lại bị cảm giác xấu hổ vô hình làm cho không biết nói gì.
Thế nhưng đương sự số một Chu Nam Kinh…. Ừ, giờ này phút này đang ngồi đọc tin tức thời sự.
Tuy rằng hắn cũng cảm nhận được có cái gì đó không thích hợp, nhưng vốn không hiểu rõ lắm về YY, nên cũng không biết được cái gì kì quái…Vừa vặn, lúc hắn đang định hỏi chuyện gì vậy, liền thấy cả tấn đạn bắn ra tằng tằng…. Hử? Bộ nông nghiệp không cho phép nông dân mua nhà? Sức mê hoặc của tin tức thời sự so với YY kia còn thú vị hơn. Tuy rằng không biết vì sao bên YY đột nhiên lặng đi như vậy, nhưng thế cũng tốt, thanh tịnh.
Kết quả vừa mới nhìn một chút, liền có tin nhắn QQ của Ôn Hướng Hoa.
Ôn: Anh còn ở trên kênh sao?
Bán nữ hài lão sài: Còn.
Ôn: Ra đi [:з」∠]
Bán nữ hài lão sài:Ừ.
Chu Nam Kinh thẳng tay đăng xuất YY. Đọc tin xong lại đọc tiếp tin nhắn, sau đó lăn lên giường ngủ.
Ngày hôm sau thời vẫn như vậy. Đầu tiên là Ôn Hướng Hoa dậy, rời giường rửa mặt đánh răng, rồi tự tay làm đồ ăn sáng. Cảm ơn những ngày tháng hiu quạnh lẻ loi ở Bắc Kinh, cậu đã biết luộc trứng cùng hâm sữa.
Do dự giữa việc ra ngoài đi chơi cùng ở nhà lên mạng, Ôn Hướng Hoa quyết định ở bên máy tính. Chẳng còn cách nào khác, bạn bè tại Bắc Kinh không nhiều, đếm được trên đầu ngón tay, còn nếu thân thiết đến mức ra ngoài đi chơi chè chén thì chả có mà đếm.
Một mình ra ngoài chơi, cảm giác rất bất bình thường…. Cuộc sống không giống như ở Nam Kinh, mà hệt như một bãi cháy dở, rất hoang tàn.
Tam thứ nguyên hư vô, nhị thứ nguyên bổ, ấy vậy mà Ôn Hướng Hoa lại không nghĩ tới đầu tiên đã là bổ…
Tiểu Hiên nho nhã: ww.weibo.. Sở Các Các, chúc mừng ông lại bị đánh giá! Lại nổi lửa rồi!
Tiểu Hiên nho nhã: Đúng rồi, còn cả cái này nữa. ww.bsssy.
Vừa mới onl đã thấy có tin nhắn này, Ôn Hướng Hoa hơi hơi kinh ngạc.
Cậu nhấn vào link đầu tiên… Đương nhiên là một bài share của Tù Ca.
Tù Ca: [Share] Tựa tra phi tra: Ngày hôm qua tham gia ca hội của Mặc Nhiễm Thanh Hoa đại đại, thế mà lại được thấy CP của Sở Các đại đại! Không biết tại sao cảm giác rất thiếu nữ….Sở Các bao che khuyết điểm thật là manh!Thế nhưng tại sao lại không nói một lời thế chứ! Sở đại đại vốn hết mực bình tĩnh lại trở nên như vậy chứ ha! Ưm, lại mà một chuyện rất bí ẩn nha…
Nếu nói, cái weibo vừa trên chỉ khiến cậu cảm thấy tiếu lý tàng đao, khẩu Phật tâm xà gì đó, thì topic bên dưới… mới thật sự khiến người ta đau cả trứng.
[Chủ đề: Có bao người đã xem chuyện xảy ra ngày hôm qua?]
L: Tui là chủ lâu: Nè, rốt cuộc là Sở Các đại đại thích nam hay nữ vậy?
L: Hoa Hoa: Liên quan đến ca hội hôm qua đúng không? Cầu phổ cập khoa học!
L: ==” Lzsb, Sở Các Các thích nam hay nữ thì liên quan gì đến mấy người! Đúng là đồ tọc mạch, phiền quá.
Cám ơn tềnh yêu bé nhỏ của tôi, nó là “Lâu chủ ngu ngốc”