Cô Giáo Ở Nhà Tôi

chương 41: chút chuyện hư hỏng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Vậy ngủ với một đứa con gái có phải là thứ hư hỏng không?"

"Phải..."

Đó là thứ hư hỏng nhất mà Dung chưa từng nghĩ đến, nàng con ngoan của cha mẹ bao nhiêu năm nay, ngay cả ly dị nàng còn không dám, đừng nói là yêu đương đồng giới. Nếu nàng chưa có chồng mà có người tình là phụ nữ, không chừng ông bà đánh nàng gãy cả chân không hay, để cho nàng không chạy được đến bên người nàng yêu.

"Vậy... mình làm chút chuyện hư hỏng được không?"

Dung im lặng cảm nhận hơi thở của Hương đang phả xuống trên má mình, trong lòng lo lắng như biển xô sóng gào ngoài mặt lại giả vờ điềm tĩnh tựa băng tuyết: "Nếu Hương muốn chị, chị cho... Chỉ là... về tới Sài Gòn... đừng nhớ đến là được."

Chỉ một đêm thôi, Dung chỉ cần một đêm được ở bên người nàng yêu là đủ, không cần biết trong lòng em ấy có ai, là Vân hay là nàng, nàng chỉ cần biết đêm nay người trong ánh mắt Hương là nàng, người được Hương yêu thương cũng là nàng, thế là đã quá đủ đầy với nàng rồi. Một đêm, cho dù một đêm này đổi lấy một đời nàng cũng nguyện.

Khi hai đôi môi chạm vào nhau truyền tới cảm giác mềm mại quất quít, không phải là mạnh mẽ hôn lấy đôi môi kia, chỉ là dịu dàng mà thấm đẫm tình. Hương đưa tay sờ bên má Dung, làn da của chị ấy mượt mà như nhung, càng sờ càng thấy thích.

Hai người không có lấy một chút kinh nghiệm, cũng chưa tìm hiểu xem hai người con gái sẽ yêu nhau như thế nào, vậy nên cả buổi mười phút Hương chỉ hôn môi Dung dịu dàng. Mà Dung cũng đáp lại, mặc dù nụ hôn này rất lâu, lâu đến độ nàng cũng thấy mỏi. Với vị học trò còn chưa biết cách hôn này, Dung khéo léo chỉ dẫn, chỉ cho em ấy không cắn vào môi của nàng nữa.

Mọi thứ giữa hai người chỉ đơn thuần là bản năng, Hương cho tay vào trong áo len của Dung, bàn tay cô lành lạnh phủ lên làn da nóng của người kia, xúc cảm mềm mại từ tay truyền đến khiến Hương nổi cả da gà, bên dưới của cô nóng lên một cách kì lạ, khiến cô nôn nao không thôi. Áσ ɭóŧ của Dung là loại áσ ɭóŧ bằng ren, Hương cho tay mình luồn vào bên trong áσ ɭóŧ mà vuốt ve, ngực chị ấy tuy nhỏ nhưng lại săn chắc, cô cảm thấy nhiều hơn một chút thì thừa thãi, thiếu một chút lại mất hay, như vậy rất là đầy đủ với cô rồi.

Trời Đà Lạt khá lạnh, vậy nên khi cởϊ áσ chị ấy ra, cô thấy chị ấy khá co ro người. Cô đem chiếc chăn dày phủ lên cả hai người, bao bọc hai người trong sự ấm áp riêng tư. Chị nằm bên dưới cô, dưới ánh sáng nhàn nhạt ít ỏi trong chăn, Hương thấy chị đẹp như một thiên thần hạ thế. Ánh mắt thường ngày u buồn cũng trở nên long lanh, ướŧ áŧ hơn, đôi môi thường ngày chẳng mấy khi nở nụ cười lại tiềm tiềm ẩn ẩn một nụ cười duyên, tuy không cười nhưng cô cũng thấy chị rất vui.

"Em cởi hết của chị nhé?"

Dung đỏ lừ cả mặt, gật đầu nhè nhẹ.

Cô hơi bối rối cởi hết đi quần áo trên người của chị ấy, ngơ ngẩn khi thấy một thân hình phụ nữ cũng giống y hệt mình. Thật ra Hương đã không ngờ rằng một ngày mình sẽ ngủ với phụ nữ, cũng không ngờ rằng có một ngày mình lại nhìn thân thể của một người phụ nữ đến chân thật như vậy.

"Em... cũng cởi ra đi..."

Hương như hoàn hồn, cô cũng cởi đi quần áo của mình ném bên ngoài chăn. Lúc này hai người lõa thể nhìn nhau, có chút ngập ngừng không biết phải làm thế nào tiếp tục. Hương tặc lưỡi, theo cảm xúc của mình mà hôn Dung, Dung cũng đáp lại dịu dàng, ngón tay khẽ vùi vào làn tóc mềm của người kia.

Câu yêu em không thể nào thốt ra bằng lời, Dung hi vọng ánh mắt tình tứ này, em ấy hiểu, nụ hôn say đắm này, em ấy hay.

Nụ hôn của Hương trượt xuống hốc cổ của Dung, âu yếm nhưng khá ngô nghê. Loay hoay mãi một lúc cuối cùng cũng chịu thua mà bảo rằng: "Chị dạy em đi..."

"Chị không dạy, em thích làm gì cũng được."

Hương ngắt nhẹ bên eo chị một cái, cô thật sự không biết phải làm sao, chị là giáo viên mà lại bỏ học sinh của mình cù bơ cù bất thế này. Mắt thấy vùng rậm rạp bên dưới, Hương nhìn chị, thấy chị đỏ mặt, nhìn bên dưới, tự cô đỏ mặt.

Cô ngại ngùng đưa tay chạm vào nơi khiến cô đỏ mặt kia, vừa sờ soạng vừa quan sát xem thái độ của chị như thế nào. Khỏi cần phải nói thì Hương cũng biết chỗ này là chỗ đặc biệt, khi chạm vào thì mọi thứ sẽ không còn như xưa được nữa. Thấy nét mặt của chị hơi khang khác, môi hơi mím lại, trông vừa có vẻ khó chịu lại vừa có vẻ thích thú, vậy nên Hương cứ sờ soạng miết một chỗ.

Chẳng hiểu lúc đó con quỷ trong người Hương đã mách bảo cho cô điều gì, khiến cô nhè nhẹ dùng môi chạm lấy chỗ ẩm ướt riêng tư kia. Chị giật mình, co chân lên muốn đuổi cô đi chỗ khác nhưng cô nào chịu, một chút lại một chút, nếm thử tư vị của chị.

Lần đầu tiên với Hương thật sự không tốt như trong truyện tình cảm từng miêu tả, hương vị của nơi kia có chút là lạ, không có vị gì đặc biệt, cũng không trơn tru như nước. Hương không thích lắm nhưng vì tình cảm là thứ nặng hơn, vậy nên cô thử, cô biết chẳng ai ngay lần đầu mà thích mùi vị của người mình thương cả.

"Đừng Hương..."

Cô không nghe thấy lời của chị nói, chỉ lẳng lặng chuyển nụ hôn từ trên môi chị xuống nơi bí mật của chị. Chị phát ra tiếng nho nhỏ như sợ người phòng bên nghe thấy, tiếng nho nhỏ kia vừa vặn khiến cho Hương rùng mình, sao lại có thể khiến cô đến xương cốt cũng mềm nhũn thế này? Tiếng rêи ɾỉ thay đổi thành tiếng thở nặng nề, Hương ngước mắt lên nhìn, trong một chút ánh sáng ít ỏi bên trong chăn mà nhìn thấy chị đang bặm môi mình lại, mồ hôi ướt một vầng trán, vô cùng cực khổ chịu đựng.

"Chị khó chịu không? Nóng không?"

Dung lắc đầu: "Không..."

"Chị thích em làm như vậy không?" Hương nhìn ánh mắt mê ly của chị, phát hiện ra lúc này chị còn đẹp hơn cả khi chị trầm tư suy nghĩ. Ánh nhìn của chị mơ màng như đồi thông được mây bao phủ vào buổi sớm, đẹp đẽ như khi có nắng chiếu qua rặng cây, thắp sáng cả một vùng mông lung hiu quạnh.

Nếu chị thích, Hương nghĩ mình có thể làm như vậy cả đêm, dù sao cô cũng gần bắt được nhịp rồi, dần dần cảm nhận được mùi vị của chị. Bàn tay Hương sờ đến nơi cô vừa nâng niu ban nãy, phát hiện ra chúng khá là ẩm ướt, chẳng biết là do cô hay do chị. Ngón tay chơi đùa sờ soạng ở bên ngoài, vô tình một đốt ngón tay cho vào bên trong.

Cô thử cho ngón tay của mình vào sâu hơn để thăm dò, mỗi khi vào sâu một chút chị sẽ nhịn không được mà ưm nhẹ, Hương nghe người mình nóng bừng bừng, thì ra là như vậy, bây giờ cô hiểu được một chút rồi.

Ngón tay vào được hết một ngón, Hương không biết làm gì nên hơi co co duỗi duỗi chúng, đôi lúc lại ráng nhích lên một chút. Cuối cùng Hương cũng biết quy luật vận hành của chuyện xấu hổ này, cô vừa khám phá vừa chọc cho chị đến không nhịn được mà rêи ɾỉ âm a trong miệng. Chị ấy lúc nào cũng trông thật chính chắn, nếu không phải ép chị ấy đến tận cùng chị ấy cũng không mở miệng ra mà rêи ɾỉ lấy một lời.

Tuổi trẻ như Hương thường hay thích xem phim, thích idol, thích đủ thứ trên đời, Hương thì thích anime và học hành, bây giờ cuối cùng cũng tìm ra một sở thích khác. Cô thích tiếng của chị khi làm chuyện yêu này.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio