Khi Điền Lực cùng Athes kiểm tra xong cấp bậc cùng số liệu của cơ giáp, đều bị ngốc luôn, cơ giáp cấp năm, nhưng lại có số liệu của cơ giáp cấp bảy cao cấp.
Đương nhiên, hai người cũng không biết, tuy rằng đây là cơ giáp tốt nhất mà hiện giờ La Tiểu Lâu có thể làm ra, nhưng hắn cũng chưa vừa lòng lấm với những gì mình làm được.
Lúc trước, Mạc sư phó đã dựa vào một trận cơ giáp sinh vật cấp ba mà có thể đạt được số liệu của cơ giáp cấp bảy trung giai, hắn chế tạo cơ giáp cấp năm lại chỉ cao hơn được có một, hai giai … có thể thấy trình độ dung hợp gien của hắn còn kém xa Mạc sư phó.
Bất quá, đây là lần đầu tiên hắn chế tạo sinh vật cơ giáp, mà Mạc sư phó lại là đại sư trong nghề này nhiều năm rồi, đương nhiên hắn cũng chẳng nên vì thế mà uể oải… Hơn nữa, trận cơ giáp này cứ làm ra để cho Điền Lực xóa tan nỗi bất an cùng băn khoăn của thằng bạn …
Điền Lực ngửa mặt lên trời cười thoải mái nửa ngày, ôm cái đùi to lớn của cơ giáp mãi chẳng chịu buông tay, cho tới khi Athes bất đắc dĩ mà đập tỉnh hắn, Điền Lực rốt cuộc mới lấy lại tinh thần, tỉnh lại.
Điền Lực ngẩng đầu nhìn cơ giáp to như cự thú của mình, rồi quay đầu thực sự hỏi:Athes này, ngươi nói, ta một chút căn bản về cách làm chiến sĩ cơ giáp đều không có, nên huấn luyện như thế nào đây?” Đáy mắt hắn còn mang theo chút bất an cùng sợ hãi… có được cơ giáp cấp bậc cao như vậy, hắn cũng nhất định phải bỏ ra công sức lớn nhất, thế nhưng hắn chưa từng được huấn luyện căn bản, ngoài việc điều khiển cơ giáp trong thế giới ảo, kinh nghiệm thực tế của hắn là con số .
Athes cười nói “Cuối cùng ngươi cũng nghĩ đến vấn đề này”
Điền Lực gật mạnh đầu, chờ mong nhìn Athes
Athes trầm ngâm hai giây rồi nói “Đầu tiên, bí mật của cơ giáp không thể để lộ, ít nhất là trước khi La Tiểu Lâu công bố, chúng ta không thể để lộ. Ngươi không có kinh nghiệm huấn luyện, cần người chỉ đạo, hơn nữa, vẫn không thể để cho người quen nhìn thấy ngươi tập luyện.
“Cho nên?” Điền Lực nuốt nước bọt hỏi.
“Cho nên, ngươi chỉ có thể đi tập luyện ở câu lạc bộ, cách xa nơi này một chút, hoặc là phải hóa trang thành một ai đó khác” Athes nói.
“Không thành vấn đề! Mai ta sẽ đi tìm câu lạc bộ tốt nhất để báo danh” Điền Lực vỗ vỗ ngực nói.
“Sau đó, ta và ngươi cùng luyện tập. Vừa chỉ đạo ngươi, vừa có thể cùng nhau tập” Athes cười nói, đồng thời nhìn về phía sinh vật cơ giáp cấp năm với ánh mắt nóng bỏng.
“Hắc hắc, vậy ta báo danh giúp ngươi luôn nha, coi như là phí dụng mời giáo viên hướng dẫn” Điền Lực cười ngây ngô nói. Hắn thực sự là quá kích động, mấy ngày nay nụ cười nở trên mặt hắn còn nhiều hơn cả một năm cộng lại. Tuy vậy, phí dụng báo danh cũng không phải thấp, hắn hẳn phải nói với phụ thân một câu.
Phụ thân mặc dù là thương nhân, nhưng vẫn rất ủng hộ con cái theo nghiệp binh gia, vì nước mà cống hiến, lại còn là fan trung thành của Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu nữa chứ, chuyện này chắc chẳn ổng sẽ không để lộ ra đâu.
Mà phụ thân nếu biết mình có thể lái được cơ giáp, nhất định sẽ còn kích động hơn cả mình. Nam nhân mà, ai chẳng muốn làm chiến sĩ cơ giáp? Chắc chắn phụ thân sẽ duy trì mình … nghĩ đến đây, mắt Điền Lực híp lại thành một đoàn
Cao chủ quản vuốt vuốt chữ L nổi mờ trên thân cơ giáp, an bài mọi chuyện ở An Tắc tinh cầu xong, tự mình mang cơ giáp đi đế đô, vừa lúc cũng có chuyện cần hắn trở về.
La Tiểu Lâu cùng Nguyên Tích thì cưỡi phi thuyền nhanh nhất bay về đế đô, Nguyên Nặc đã ngóng trông hai người mấy ngày nay. Nguyên Triệt không có việc gì nên suốt ngày lấy hắn ra luyện gân cốt, nói là làm bài tập khôi phục … trời biết, đại đường ca căn bản chẳng cần cái gì bài tâp khôi phục, đối với anh ta mà nói, cái phong ấn kia chẳng qua là một giấc ngủ mà thôi.
Còn những người đi theo đại đường ca trở về nữa, tựa hồ đều là một đám cuồng cổ võ, mỗi ngày đều luyện tập, đối chiến. Tối khủng bố là, một kẻ chưa từng có địch thủ như hắn lại không đánh lại được đám người đó!
Lúc nhìn thấy Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu trở về, Nguyên Nặc thật sự cảm thấy đã tới lúc mình được giải thoát rồi.
La Tiểu Lâu phát hiện tên tiểu tử Nguyên Nặc luôn luôn bày ra bộ mặt thối với hắn giờ đây thế mà quay ra nở nụ cười … thật làm hắn thụ sủng nhược kinh. Đương nhiên, cái mỉm cười kia chủ yếu là đưa cho Nguyên Tích, bởi vì ngay sau đó, Nguyên Nặc chạy lại chỗ Nguyên Tích nói thầm nói thì.
Vì hai người về lúc vừa tối, đúng lúc giờ ăn tối, một nhà tề tựu đông đủ, trên mặt Nguyên Liệt bệ hạ lộ rõ ý cười.
Nguyên Triệt nhìn về phía Nguyên Liệt ở chủ tọa, nói “Phụ thân, hiện tại thế cục khẩn trương, chuyện trước kia để một thời gian sau hẵng điều tra”.
Sắc mặt Nguyên Liệt trở nên nghiêm túc, trong mắt còn mang theo hàn ý đầy khủng bố “Chuyện này ngươi đừng quan tâm, ta nhất định phải bắt được kẻ đã bắt cóc ngươi lúc ấy, bất luận hắn là cái gì”
Chính đang ăn cơm, tay La Tiểu Lâu run lên, rồi một bàn tay nóng ấm đặt lên đùi hắn. Tay của Nguyên Tích thế mà lại duỗi lại đây, như là biết rằng La Tiểu Lâu hắn đang bất an, vỗ vỗ nhẹ xuống đùi hắn.
La Tiểu Lâu áp chế nỗi khiếp sợ tận đáy lòng, nhìn khuôn mặt của Nguyên Tích tuy lạnh lùng nhưng trong mắt lại là sự thân thiết không hề che dấu, cảm thấy ấm lòng, nhẹ gật đầu.
Nguyên Nặc lúc này nghi hoặc hỏi han “Đại đường huynh, vì sao những người đó kiên trì gọi ngươi là Sáng Thế Thần? Tuy rằng ngươi đã bảo đừng gọi thế, nhưng khi ở riêng bọn họ vẫn gọi ngươi như vậy.”
Vừa nghe cái này, lỗ tai La Tiểu Lâu dựng thẳng lên, hắn cũng tò mò chuyện này, đồng thời cũng muốn biết tin tức về chủ nhân .
Nguyên Triệt cười cười, nhìn về phía Nguyên Nặc “Ta biết những điều ngươi muốn hỏi không chỉ thế này. Vừa lúc có mọi người đều ở đây, ta cũng sẽ nói luôn một thể”
Nói tới đây, biểu tình của Nguyên Triệt cũng trở nên nghiêm túc, Phượng Già Lăng thì nhíu mày. Nguyên Triệt quay lại nhìn mẫu thân, lộ ra ý hỏi, Phượng Già Lăng khẽ gật đầu rồi Nguyên Triệt mới lên tiếng “Lúc đấy là lúc chiến tranh cùng dị thú, ta thụ trọng thương, ta đáng lẽ phải kiên trì, nhưng không đợi được lúc phụ thân đến thì đã hôn mê bất tỉnh. Ta nghĩ chỗ ẩn nấp đó của chúng ta rất an toàn, không có gì nguy hiểm…”
“Khi ta tỉnh lại, phát hiện mình đã không còn ở chỗ mà ban nãy mình ngất đi, nhưng ta không nhìn thấy bất luận kẻ nào, hôn nữa, ta còn bị đặt trong g kính. Hơn nữa, có thể cảm giác được cái g kia không phải để chữa bệnh, mà là để thí nghiệm…”
Nguyên Triệt nhẹ nhàng nói, La Tiểu Lâu gần như muốn kêu lên sợ hãi, Nguyên Tích cũng hung hăng mà cầm tay hắn.
Sắc mặt Nguyên Liệt thì tối tăm vô cùng, Phượng Già Lăng bệ hạ tuy biểu tình không đổi, thế nhưng ai cũng có thể cảm nhận được hàn ý tỏa ra từ ngài ấy.
Thí nghiệm? Ai dám lấy đại vương tử của đế quốc ra làm thí nghiệm?
Nguyên Nặc thốt lên “Đại đường ca…”
Nguyên Triệt nhìn trấn an Nguyên Nặc một cái, tiếp tục nói “Hơn nữa, ở trong đó, ta cảm thấy không có khí lực gì cả,cứ muốn ngủ, chỉ có thể miễn cưỡng nâng cao tinh thần, bảo trì thanh tỉnh. Sau đó, đại khái qua mấy chục giờ, g kính chứa ta được đặt vào một cái rương hợp kim, đưa ra bên ngoài. NGười ở bên ngoài chắc hẳn không ngờ ta còn có ý thức, vừa lúc ở bên cạnh ta nói chuyện, ta có thể nghe đứt quãng được vài chữ”
Mọi người đều trừng lớn mắt nhìn Nguyên Triệt híp mắt nói “Ta nghe được, huyết nhục, tinh thần lực cùng ý thức nguyên lực, cần phải đưa qua chỗ đó nhanh chóng… đại ý của những lời này tuyệt không hiểu được, thế nhưng có thể khẳng định, bọn họ là tuyệt không có hảo ý. Thế rồi, phi thuyền vận chuyển ta lúc đang bay thì kịch liệt chấn động, hiển nhiên là có chuyện xảy ra, những người kia thất kinh chạy hết khỏi khoang chứa ta”
“không bao lâu sau, có gì đó vào trong phi thuyền, hơn nữa chắc là kẻ đối địch với những người ở trong phi thuyền, bọn họ đánh nhau, chẳng may làm hủy rương hợp kim của ta, dung dịch trong đó tràn hết ra, nhưng chắc vì chất liệu tốt, cũng không có hư hao”
Nguyên Triệt nói tới đây, ánh mắt bỗng có chút mê ly, như là đang hồi tưởng cái gì.
Qua một hồi lâu, Nguyên Triệt mới tiếp tục nói “Người vào là hai người, sau ta phát hiện bọn họ là không phải là nhân loại, họ nhìn thấy ta, đều cả kinh, sau đó chạy về phía ta, vung tay lên, dung dịch bồi dưỡng trong g kính chứa ta bị tràn ra, ta thì bị một người trong số họ kéo ra ngoài”
“Bọn họ … bọn họ muốn làm gì? Chắc không phải là nghĩ cách cứu viện chứ?” Nguyên Nặc không xác định lắm mà hỏi.
“Đương nhiên không phải” Nguyên Triệt lạnh lùng mà nói.
Nghĩ cách cứu viện sao? Thực tế chẳng thể tốt đẹp như thế. Bọn họ chỉ là muốn cái gì đó trên người hắn … sau chính mồm ‘người kia’ đã nói cho hắn biết.
“Ta sau khi bị kéo ra khỏi g kính, phi thuyền tiến vào trong Bụi động. Chúng ta ba người đều bị rơi vào, sau ta mới phát hiện không phải vô tình rơi vào mà là phi thuyền đã được đặt sẵn lộ tuyến. Ba người, một người vừa tiến vào Bụi động xong thì biến mất… Môi trường ở đó thực sự ác liệt, người trong đó rất ít. Hơn nữa xuất hiện loài Rỗng của vũ trụ, không gian trong Bụi động có nguy cơ bị hủy diệt”
“Dưới tình thế bất đắc dĩ, ta cùng người còn lại kia liên thủ, đối phó lại Rỗng, thế nhưng loại quái vật kia thực khủng bố, người kia buộc phải hiện nguyên hình, khi đó, ta mới phát hiện hắn là dị thú. Ta khi đó vô cùng sững sờ, dừng tay một chốc – ta khiếp sợ mình đã sống cùng một con dị thú thời gian dài như vậy …- sau đó, hắn bị trọng thương, ta tỉnh táo lại để chiến đấu tiếp thì đã quá muộn…. Con quái vật kia tiến tới … lúc tình huống không thể giải quyết được nữa, hắn đem ta phong ấn”
Ánh mắt Nguyên Triệt lạnh như băng mà nói “Khi tỉnh lại, Nguyên Tích đã ở đó, mà con dị thú kia đã sớm không thấy đâu, hơn nữa, thông đạo để cho Rỗng đi qua tới Bụi động đã bị đóng lại. Khi ra ngoài, mọi người đều gọi ta là Sáng Thế Thần … đại khái là vì cảm thấy ta đã ngăn chặn việc Bụi động bị hủy từ xa xưa…”
La Tiểu Lâu há hốc mồm, trời ạ, có chuyện như vậy thật kìa… Hắn cùng Nguyên Tích, cũng chẳng phải là tội ác tày trời gì cả nha … ít nhất cũng đã từng có người hợp tác qua với dị thú.
thì ngậm đầy nhiệt lệ mà ôm cẳng chân La Tiểu Lâu. Chủ nhân của nó nhiều uy vũ, nhiều anh minh, nhiều vĩ đại xiết bao!!!
Nguyên Liệt sờ sờ đầu Nguyên Triệt, bình tĩnh nói “Đừng nghĩ nhiều nữa, ngươi không sao là tốt rồi. Những kẻ lúc ấy bắt cóc ngươi, còn con dị thú kia nữa, ta nhất định sẽ tìm ra”
La Tiểu Lâu ngẩng đầu nhìn về Nguyên Triệt, Nguyên Triệt chẳng hề nói đỡ cho con dị thú mà hắn từng liên thủ kia, chỉ là nhếch lên khóe miệng.
Hơn nữa, rất nhanh, Nguyên Triệt đã phát hiện tầm mắt của La Tiểu Lâu, đầy thâm ý mà cười nhìn lại hắn.
La Tiểu Lâu lập tức dời mắt đi chỗ khác, thẳng đến khi bị Nguyên Tích kéo trở về phòng, trong lòng mới bình tĩnh lại.
Con dị thú kia không thể nghi ngờ rằng chính là chủ nhân của . Hắn sao lại phải cướp lại Nguyên Triệt? nếu nói là vì say đắm thì sao lại phong ấn? có thể hiểu theo ý tốt, rằng đó cũng là một loại bảo hộ… thế nhưng nếu hắn có thể rời khỏi, sao không mang theo Nguyên Triệt cùng đi? Hoặc là nói, chủ nhân của đã …
La Tiểu Lâu đình chỉ ý nghĩ đó, nghĩ sang cái khác … chủ nhân của là dị thú cao cấp, mặc dù đã qua ngàn năm, nhưng rất có thể là vẫn còn sống.
Chỉ là, hắn rốt cuộc ở nơi nào?
Nguyên Tích tựa hồ cảm nhận được sự bối rối của La Tiểu Lâu, gắt gao ôm chặt hắn.
Ngày hôm sau, khi La Tiểu Lâu tỉnh lại, Nguyên Tích đang rửa mặt, mà lúc này, có một con chim màu trắng bay tới khung cửa sổ, trác trác lên cửa kính.
La Tiểu Lâu lập tức nghĩ tới con chim quý trong truyền thuyết, nhất thời rùng mình, đã bước nhanh tới, lấy từ người con chim ra cái gì đó.
“Là Siever, bảo ngươi nghĩ cách đi ra gặp hắn”