Đang nói chuyện, thông tin nghi thức của La Tiểu Lâu bỗng nhiên vang lên, hắn cúi đầu nhìn, hai mắt vui vẻ hẳn lên “Điền Lực cùng ÁĐặc Tư sắp tới đây”
Nghe vậy, sắc mặt Nguyên Tích lại trở nên nghiêm trọng hẳn lên, trầm ngâm một lúc mới hỏi “Học viện thánh Miro cho nghỉ học sao?”
La Tiểu Lâu bấy giờ mới từ trong hưng phấn mà tỉnh táo lại, lại trao đổi thêm vài câu với ÁĐặc Tư rồi ngẩng đầu lên nói “Đúng vậy, hắn nói đại bộ phận học sinh đều nghỉ học, hơn nữa, sinh viên cuối cấp có rất nhiều người xin gia nhập quân đội. Tuy rằng trường học không nói gìđến việc sinh viên lớp thấp xin nghỉ nhưng vẫn có không ít sinh viên báo danh. ÁĐặc Tư cùng Điền Lực đã qua được cuộc tuyển chọn của quân đội, đang theo quân đội đến đế đô”.
Athes vìđã từng hoàn thành nhiệm vụ của quân đội, tự thân lại có năng lực, cóđược lựa chọn cũng là dễ hiểu, kỳ quái làĐiền Lực thế mà cũng được lựa chọn.
La Tiểu Lâu vừa vì hai người bạn của mình mà kiêu ngạo, lại vì sự an toàn của họ mà lo lắng …. Cậu quay đầu nhìn về phía Nguyên Tích, thấp giọng nói “Trận chiến này chúng ta sẽ thắng mà, đúng không?”
Nguyên Tích đứng dậy ôm lấy La Tiểu Lâuđang giương mắt mong đợi câu trả lời trấn an, tay Nguyên Tích thu lại ôm chặt thân hình kia “Ân, chỉ một thời gian ngắn nữa, chúng ta sẽ thắng, anh cũng sẽ không để em có chuyện đâu”.
La Tiểu Lâu nở nụ cười, ánh mắt rực sáng lên một chút, khẽ hôn lên môi Nguyên Tích …
“Ca, bác bảo anh qua đó …” Nguyên Nặc lỗ mãng đẩy uỳnh cửa bước vào, thấy một màn … xấu hổ mà ngượng ngùng cười chào người anh họ đang tức đến đen mặt của mình.
Mà La Tiểu Lâu thì hóa đá trong vòng một giây, sau đó cười cười với Nguyên Tích, chào hỏi qua với Nguyên Nặc, nhanh chóng đứng dậy đi ra ngoài.
Nhìn khuôn mặt của người anh họ càng lúc càng lạnh như băng, Nguyên Nặc lập tức nói “Ca, em không cố ýđâu, hơn nữa, hai người vẫn có thể tiếp tục mà, chẳng qua da mặt ‘chị dâu’ quá mỏng mà thôi!”
Oooooo
La Tiểu Lâu trở lại bộ nghiên cứu cơ giáp, bận bịu cả một buổi chiều, không chỉ hoàn thành nhiệm vụ vượt mức kế hoạch, còn làm được linh kiện cơ giáp cấp cùng hộp năng lượng siêu cấp.
Tuy rằng Nguyên Tích không có nói với cậu tình hình hiện tại, nhưng trưa nay cậuđã nhận ra cảm xúc của Nguyên Tích, cũng bắt đầu cảm thấy lo lắng. Tình hình chiến đấu càng lúc càng khẩn trương, ngay cả dân chúng ở đế đô này cũng bắt đầu trộm rời đi, tính toán chạy tới một tinh cầu an toàn hơn. Thế nhưng, đâu mới gọi là nơi an toàn đây? Đám bạch tuộc nhân không biết từ đâu ra kia không ngừng đẩy mạnh chiến hỏa. Mục tiêu của bọn chúng có lẽ là toàn bộ đế quốc cùng liên bang.
Trầm Nguyên tới gọi La Tiểu Lâu. Gần đây anh luôn tới kéo La Tiểu Lâuđi ra ngoài, không cho La Tiểu Lâu làm việc quá nhiều. Từ sau khi La Tiểu Lâu chế tác cơ giáp cấp làm tinh thần lực cạn kiệt, Nghiêm đại sư ngoài miệng thì không nói gì nhưng vẫn bí mật dặn dò anh cố gắng tìm cách để La Tiểu Lâu không thể hao phí nhiều tinh thần lực.
Sau khi tách khỏi Trầm Nguyên, La Tiểu Lâuđi tìm Nguyên Tích. Vì trong lòng thấp thỏm không yên, La Tiểu Lâu cũng không phát hiện ra là hành lang này ngoài cậu ra thì không có ai cả.
Cho nên, lúc rẽ qua khúc quanh, va vào một người đứng lẳng lặng ở đó, La Tiểu Lâu giật mình hoảng sợ.
Thói quen nói câu ‘thực xin lỗi’, ngẩng đầu, nhìn về phía người cao hơn mình cả nửa cái đầu… quân phục trung tướng, khuôn mặt anh khí mang vẻ nghiêm khắc cùng lạnh lùng… Nháy mắt khi nhận ra đó là ai, La Tiểu Lâu lập tức cảnh giác lui lại, sắc mặt cũng thay đổi.
La Thành Vận âm trầm mà nhìn La Tiểu Lâu, cũng không đi khỏi.
La Tiểu Lâuđề phỏng mà nhìn chằm chằm người đối diện, hai nắm tay hai bên người cũng căng thẳng nắm lại, mà ở bên chân cậu cũng nắm chặt quần áo La Tiểu Lâu, chuẩn bị tùy thời biến thân.
La Thành Vận bỗng nhiên nói “Lê Khuynh …”
La Tiểu Lâu nhanh chóng trả lời “Tôi không phải Lê Khuynh”. Nhìn ánh mắt quỷ dị của La Thành Vận, La Tiểu Lâu bỗng nhịn không được cảm giác mọi thứ đang thoát khỏi tầm kiểm soát, tất cả sự việc đều khó màđoán biết trước được.
Ánh mắt La Thành Vận chợt lóe, lạnh lùng nói “Đương nhiên tôi biết cậu không phải Lê Khuynh, nhưng điều này không thay đổi được việc cậu là con của tôi, có lẽ, tôi nên làm thủ tục nhận ngươi lại…”
“Không cần! Tôi thấy quyết định lúc đó của ngài rất chính xác!”La Tiểu Lâu ngắt lời La Thành Vận. Cậuđối với người cha trên danh nghĩa này chẳng có chút cảm tình nào, trừ sự sợ hãi. Mà ngay cả khi nói những lời này, cậuđều cảm thấy sợ đến nỗi đầu óc trống rỗng.
Sau khi nói xong, La Tiểu Lâu liếc nhìn trái nhìn phải một chút, phát hiện ra cả hành lang này chỉ có mỗi hai người bọn họ, rùng mình một cái, nhanh chóng rời đi.
La Thành Vận nhìn bóng dáng đào tẩu của La Tiểu Lâu, mặt lộ vẻ nghiền ngẫm … nhìn xem, chắc hẳn chuyện ngu xuẩn mà Kim phu nhân đã làm ảnh hưởng không nhỏ đến La Tiểu Lâu. Nghe nói người có cùng dòng máu có thể cảm nhận được ý chí của đối phương theo một tỷ lệ nhất định? Cho nên La Tiểu Lâu mới sợ hắn như vậy? Mà thôi, về sau La Tiểu Lâu sẽ không phải chịu ảnh hưởng nữa, mà cái thí nghiệm vứt đi kia cũng chẳng cần thiết nữa rồi.
La Tiểu Lâu sau khi nhìn thấy Nguyên Tích mới hoàn toàn tỉnh táo lại, suy nghĩ một lúc mới quyết định đem chuyện vừa xong nói cho Nguyên Tích. Nguyên Tích ngoài mặt thì bình tĩnh gật gật đầu, trong lòng thì lại lo lắng vạn phần. Y không hy vọng La Tiểu Lâu sau khi có một tên anh trai phiền toái xong lại có thêm một người cha cũng thế. Hiện tại La Tiểu Lâuđã gả cho y nên La Tiểu Lâu chỉ cần y chiếu cố làđủ.
Bất luận như thế nào, La Tiểu Lâu dựa ở trên người Nguyên Tích mà cảm nhận tâm trạng của mình bằng phẳng yên tĩnh trở lại.
Ngày hôm sau, La Tiểu Lâu gặp được ÁĐặc Tư cùng Điền Lực – hai người đều mặc quân trang màu lam đậm. Điền Lực vui vẻ mà vỗ bả vai La Tiểu Lâu“Hảo huynh đệ, mệt cậu rồi, bằng không tôikhẳng định chẳng có cơ hội ‘bỏ gian tà mà theo chính nghĩa’… Nhìn xem, đồng phục của quân dự bị đấy, thế nào, đẹp trai không?”
La Tiểu Lâu liếc xéo Điền Lực một cái, nhấn nhá mỉa mai “Bỏ gian tà mà theo chính nghĩa sao…?”
Điền Lực nghe giọng nói quái dị của La Tiểu Lâu mà rùng mình một cái, chợt nhớ đến chính mình vốn là Cơ giáp chế tạo sư … nói như thế chẳng phải chê nghề chế tạo cơ giáp hay sao? Lại nhớ đến mục đích đến đây để năn nỉ La Tiểu Lâu tăng cường lực công kích cho cơ giáp cua mình … Hắn lập tức sửa miệng, vội vàng mà khen ngợi hết lời nghề chế tạo cơ giáp.
Athes mỉm cười đứng một bên mà xem Điền Lực ‘khoa môi múa mép’, mãi đến khi tên kia mỏi mồm khát nước dừng lại đi uống trà mới tiến đến nói với La Tiểu Lâu“Gần đây có khỏe không? Tuy không thường gặp mặt nhưng chúng ta cũng biết được không ít tin tức từ trên mạng”.
“Không có việc gì”La Tiểu Lâu không muốn nhiều lời về chuyện của Kim gia. Nghĩ nghĩ, cậu lại mở miệng nói “Tôi cóđi Theles một chuyến, thu hoạch được khá nhiều. Tôi có mang theo về chút ít tiểu lễ vật cho các cậu. Chỉ là lúc ấy ở lại không lâu, cũng không có tiền, nên không thể dạo chơi mua sắm nhiều”.
Điền Lực đang uống trà nghe vậy văng cả nước ra ngoài “Cậu không có tiền á? Tôi nói này La Tiểu Lâu, các cậu rốt cuộc là sống thế nào vậy? Chẳng lẽ Nguyên Tích không nuôi cậu? Mỗi tháng hắn không hề cho cậu tiền tiêu vặt?”
La Tiểu Lâu ngây người, lắp ba lắp bắp mà cùng cạ cứng thảo luận chuyện cuộc sống gia đình “Cho tôi tiền tiêu vặt? Nhưng mà, tiền của Nguyên Tích hình như đều để ở chỗ tôi mà,.. ý của tôi là chúng tôi không có tiền lưu thông của Đặc Lao Tư cơ …”La Tiểu Lâuđiểu tra qua, tài khoản của cậu mà Nguyên Tích mở cho, tiền vẫn tăng đều đều từng tháng. Chắc hẳn tiền của Nguyên Tích kiếm được cùng tiền lương của cậuđều để ở đó.
Lại nói, cậu hình như cũng chưa bao giờ cho Nguyên Tích tiền tiêu vặt. Chẳng lẽ Nguyên Tích xuất môn không cần tiền sao? Không để chồng có một chút tiền riêng nào. Cậu có phải quá mức hà khắc rồi hay không?
Nhưng mà, hẳn có thể chuyển khoản đến thông tin nghi thức của Nguyên Tích mà nhỉ? Nghĩ tới đây, La Tiểu Lâu nhẹ nhàng thở ra.
Hai người ngồi đối diện cũng lấy lại tinh thần. Điền Lực khó tin mà nói “Không thể tin được Nguyên Tích điện hạ cho cậu làm chủ quản gia đình? Thật không tin đấy lại là sự thực”.
La Tiểu Lâu hung hăng lườm Điền Lực một cái, cậu làm chủ quản gia đình có cái gì không đúng? Nhà cậu… nhà trước kia của cậu, cũng đều là mẹ cậu làm chủ đấy. Dù ở đây (thế giới này) hình như có chỗ nào đó không thích hợp thật, nhưng La Tiểu Lâu cũng không cóýđịnh nghĩđến.
Athes ở bên cạnh vội nói “Có sao đâu chứ, tôi cảm thấy La Tiểu Lâu làm chủ quản gia đình rất tốt mà, hơn nữa, việc nhà của người ta, cậu hỏi thăm rõ vậy làm cái gì? Đúng rồi, Tiểu Lâu, tôiđến đây lần này là mốn nhờ cậu một việc trước khi đi tới tiền tuyến”.
Sau đó, dưới ánh mắt nghi hoặc của La Tiểu Lâu, Athes lấy ra một cái nút không gian.
“Đây vẫn là giấc mộng cũ của tôi, tôi hy vọng cậu có thể sửa nó giúp tôi”ÁĐặc Tư cào cào tóc, hơi ngại ngùng mà nói.
La Tiểu Lâu sửng sốt, nghĩ ngay đến Mạc sư phó, không khỏi nở nụ cười “Có lẽ nó nên được tu sửa bởi một người đặc biệt…được rồi, trước cứ để chỗ của tôi, tôi sẽ mau chóng đem nó trả lại cho cậu”.
Điền Lực thấy vậy cũng vội vã lấy nút không gian của mình ra đưa cho La Tiểu Lâu, nhăn nhó nói ra yêu cầu của mình. Từ khi hắn có thể lái cơ giáp, hon nữa gia nhập quân đội, cha hắn kích động hơn tuần, hận không thể lôi hắn đi bái tế tổ tiên.
La Tiểu Lâuđem những yêu cầu của hai người bạn ghi lại, sau đó giao cho ÁĐặc Tư một trận cơ giáp cấp bảy, Điền Lực cấp sáu, khi hao người kia vừa kích động vừa bất an nhận lấy thì nói “Cho mượn thôi, chờ kết thúc chiến tranh phải trả lại cho tôi”.
Điền Lực hắc hắc nở nụ cười, mạnh mẽ mà vỗ vai La Tiểu Lâu mấy cái, đoạt lấy nút không gian mà chạy đi tập luyện.
La Tiểu Lâu thì liên hệ Mạc sư phó, đầu dây bên kia sau khi nghe xong im lặng thật lâu sau mới lên tiếng “Cao thượng tướng đã hy sinh rồi, tôi giờ chỉ là Mạc sư phó của Tinh cầu Grey mà thôi. Cơ giáp cậu tu sửa tốt rồi tự đưa cho người thanh niên kia đi”.
La Tiểu Lâuđồng ý, trước khi cậu ngắt máy, Mạc sư phó bỗng nhiên nói “Tiểu Lâu, Arthur đãđi tiền tuyến rồi, tôi không mong nó xảy ra bất cứ chuyện gì. Nhắc nhở Nguyên Tích, Arthur truyền tới tin tức, ít nhất một tuần nữa, quân địch sẽ cóđộng thái mạnh …”