Cơ Giới Khách

chương 127: một đêm dài (12)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vương Lang ngẩn đầu lên, ở tán cây cao phía trên là một thanh niên nằm vắt chéo chân chữ ngũ, đầu tựa vào nhánh cây. Bộ dáng thong dong thoải mái đang ngồi dậy nhìn xuống Vương Lang, gương mặt điềm tĩnh, mỉm cười thân thiện.

Toàn thân người này tỏa ra khí chất nho nhã, cao quý thoát phàm. Quan trọng là khí chất này tỏa ra tự nhiên, khiến người nhìn vào tự lòng sinh thiện cảm, kính ngưỡng, không chút đố kỵ hay ác cảm.

Ngũ quan cân đối, đôi mắt sáng như sao, mái tóc nâu sáng phủ trên gương mặt trắng.

Anh tuấn trí tuệ, cử chỉ đơn giản lại tựa quân lâm thiên hạ.

Biểu cảm bình lặng, có cười như không, thái dương sáng rõ, mày đậm, môi đỏ cằm thon, sóng mũi thẳng tắp,mi dài hơn nữ nhân, đôi mắt to nhưng chỉ mở ra bảy phần, ba phần mơ mộng.

Có nét thư sinh, thêm phần lãng tử lại đậm chất kiêu hùng.

Toàn thân là bộ y phục trắng trang nhã, trong đêm tỏa sáng tinh khiết, không chút nếp nhăn hai bụi bặm. Nhìn là biết đồ cao cấp.

Tay cầm quạt trắng, xòe ra trang nhã nét vẽ phong cảnh đất trời, khép lại vuông vức như thép khối.

Thanh niên áo trắng thong thả bay xuống chỗ Vương Lang.

Trời không gió,tà áo bào, mái tóc xoăn gợn nâu sáng khẽ phất phơ.

Chính tựa thần tiên hạ phàm, không vướng bụi trần. Điện ảnh có cố lắm cũng chỉ đạt ba phần như thế.

Thanh niên áo trắng thân thiện, giọng nói trầm ấm rõ ràng, mỗi câu nói kết kèm nét cười hòa nhã:

_ Tại hạ Vương Bá, lỡ ngủ quên nơi đây, đã đường đột quấy rầy huynh đài rồi, xin thứ lỗi.

_ Không dám, là ta làm phiền giấc ngủ của huynh đài trước, tại hạ Vương Lang, hân hạnh.

Người khác chắc chắn sẽ vì được ưu ái mà bối rối, nhưng Vương Lang thì không, hắn bình tĩnh đáp lễ,cẩn thận đứng chắn phía trước Mỹ Mỹ.

Vương Lang tâm nhãn nhanh chóng phân tích về người thanh niên này.

Vương Lang không thể cảm nhận được sự hiện diện của thanh niên tuấn mỹ Vương Bá này, bị nghe thấy lời tinh thần truyền âm, lại ra tay lấy vật ngay bên cạnh mà hắn không hề hay biết.

Đáp án rất dễ đoán: hoàng kim và huyền thoại. Cộng lại chính là cực kỳ nguy hiểm.

Vương Bá lại chủ động lên tiếng:

_ Vậy còn vị tiểu huynh đệ dễ thương này, tại hạ có được phép biết tên không.

Vương Lang chưa kịp truyền âm bảo Mỹ Mỹ chọn tọa độ dịch chuyển mới, thì nó đã hồ hởi bay ra, ríu rít:

_ _ Mọi người đều gọi ta là Đệ Nhất Thần Thú Mỹ Mỹ Sinh Mệnh Vương, ta là tinh thú duy nhất nắm giữ năng lượng hệ sinh mệnh huyền thoại của địa cầu, là độc nhất vô nhị, tên thân mật của ta là Đệ Nhất Mỹ Mỹ Vương, sở thích là du lịch đây đó, ăn đồ ngon, thích màu hồng, không thích màu đen, ghét người giả dối..

... bốn bánh bao đen...dịch chuyển.. chôm đồ

... kho chứa...mấy trăm năm..

_ Yêu tiên nữ, thương La La, thân với đại ca, ngươi có thể gọi ta là Mỹ Mỹ xinh đẹp dễ thương.

Vương Bá ngỡ ngàng, còn Vương Lang thì lấy tay che mặt.

Là tinh thần truyền âm, muốn cản cũng cản không kịp.

Xong rồi, bí mật lớn nhất của hai người, giấu còn không kịp, giờ lại đem công khai xả láng. Cho dù người đến không có ý xấu, nhưng lúc này muốn không có ý xấu thì cũng khó.

Khác hẳn với dự đoán của Vương Lang, Vương Bá phá lên cười, là tiếng cười sảng khoái, thật lòng.

_ Mỹ Mỹ xinh đẹp dễ thương, cho ta ôm có được không.

_ Bá caaaaa..

Mỹ Mỹ bay vào lòng Vương Bá, mặc sức hưởng thụ vuốt ve, nựng nịu.

_ Mỹ Mỹ ngoan, Mỹ Mỹ xinh đẹp..

_ Hí hí hí hí.

Mặt Vương Lang đen thui, hai người cứ tự nhiên, coi như không có ta ở đây, có cần ta kiếm phòng cho không.

Không trách được Mỹ Mỹ, bỗng nhiên nó cảm giác được người thanh niên áo trắng này có cái gì đó rất quen thuộc,giống như trước đây nó từng cảm thấy rồi. Ở gần Vương Bá nó có cảm giác rất thoải mái, dễ chịu.

Mỹ Mỹ có cảm giác rất tốt với mối nguy hiểm, nếu Mỹ Mỹ thấy an toàn, chắc không phải là việc xấu.

Hai người bên cạnh một đen một trắng, tốt nhất đừng cho Mỹ Mỹ chọn lại.

_ Mỹ Mỹ cho ta nhìn vào vùng chứa được không.

_ Được, hí hí hí hí.

Trán Vương Lang lộ rõ một đám hắc tuyến. Đây là mâu thuẫn lợi ích, ngươi vào kho tiền của ta nhìn ngó làm gì,hắn truyền âm bảo vệ lãnh thổ:

_ Mỹ Mỹ, ra sau lưng ca, nhanh.

Mỹ Mỹ ngơ ngác nhìn trắng nhìn đen, mặt xụ xuống buồn thiu, lòng không nỡ bay về phía Vương Lang, giương đôi mắt buồn bã luyến tiếc nhìn về phía Vương Bá.

Vương Bá không vì thế mà mất hứng, tươi cười:

_ Xin lỗi, là ta không phải, đây xem như quà xin lỗi, mong huynh đệ nhận cho.

Vương Lang đưa tay cầm lấy, đó là một thẻ bài màu vàng, họa tiết phức tạp. Hắn đưa nó cho Mỹ Mỹ.

Mỹ Mỹ cắn một cái, lắc đầu, ý nói ăn không được.

Vương Lang cầm lại, nhìn nhìn, nét mặt hồ nghi nhìn đối phương.

Vương Bá thong thả xòe quạt:

_ Đó là thẻ tài khoản trắng, chỉ cần nhập thông tin trên thẻ vào tài khoản, thì sẽ có thêm trăm triệu tinh thần tệ vào tài khoản.

Vương Lang trợn mắt, thất kinh.

Hắn chụp lấy Mỹ Mỹ, ném về phía Vương Bá, đầu gật gật, tay phẩy phẩy. Ý nói cứ thoải mái đi. Còn mắt hắn khắc cốt ghi tâm nhìn vào tấm lệnh bài.

Vương Bá nâng Mỹ Mỹ lên, nhẹ nhàng:

_ Mỹ Mỹ ngoan, vậy ra lâu nay La La đi chung với Mỹ Mỹ à. La La đâu.

Mỹ Mỹ buồn bã:

_ La La tỷ tỷ về nhà rồi, Mỹ Mỹ không nỡ xa La La đâu.

Mỹ Mỹ lại thút thít, Vương Bá mỉm cười nhìn về phía Vương Lang, lại xoa xoa Mỹ Mỹ.

_ Đừng khóc nữa, sau này gặp lại là được rồi.

_ Mỹ Mỹ biết rồi.

_ Mỹ Mỹ có thể cho ta lấy một món trong vùng chứa của Mỹ Mỹ không.

Lời truyền âm không dấu giếm, Vương Lang vẫn phẩy phẩy không vấn đề gì, Mỹ Mỹ đương nhiên đồng ý.

_ Ta muốn một món đồ mà Mỹ Mỹ đang bọc trong vùng năng lượng bổn nguyên.

Nghe đến đây thì Mỹ Mỹ thất sắc, nó vùng vẫy thoát khỏi tay Vương Bá, lùi lại lui về phía Vương Lang. Bộ dáng khẩn trương

Biểu hiện của Mỹ Mỹ làm Vương Lang lo lắng, gương mặt hắn đanh lại, hai mắt khép hờ, cẩn thận đưa tấm thẻ tiền cho Mỹ Mỹ cất giữ, trầm giọng:

_ Vị huynh đài này nói vậy là có ý gì.

Nét lo sợ của Mỹ Mỹ còn nhiều hơn lúc gặp cơn bão năng lượng.

Thật sự Vương Lang không biết về việc Vương Bá nói, nhưng suy đoán thì chắc lời nói không sai. Có lẽ Mỹ Mỹ còn có chỗ giấu Vương Lang trong vùng chứa của nó.

Việc này Vương Lang sẽ hỏi Mỹ Mỹ sau, quan trọng lúc này là phải bao che khuyến điểm. Hắn một lần nữa truyền âm kêu Mỹ Mỹ chọn trước tọa độ dịch chuyển. Hắn cẩn thận hơn, đối phương không thể dễ dàng dò xét được.

_ Ta chỉ muốn một thứ mà Mỹ Mỹ đang cất giữ, đây là món đồ của một người mà tại hạ quen. Tin ta, ta tuyệt không có ý xấu.

_ Các hạ không thể không có món đồ đó?

Vương Lang cố câu giờ.

Vương Bá thành khẩn:

_ Không phải là không thể, chỉ là ta nên làm vậy, coi như cho ta chuộc lại,ta tin huynh đài sẽ không quá cần món đồ đó như thế.

Nói rồi Vương Bá lại đưa ra một tấm thẻ tiền trắng, chính là trăm triệu tinh thần tệ nữa.

Vương Lang đầy sự đề phòng, chậm rãi cẩn thận cầm lấy thẻ tiền tiếp tục đưa cho Mỹ Mỹ cất giữ, hắn truyền âm.

_Mỹ Mỹ, nói ca nghe, thứ đệ đang cất giấu thật không thể đưa cho người khác?

_ Không thể! - Mỹ Mỹ đanh thép

_ Tốt, bắt đầu đi.

Mỹ Mỹ khởi động việc dịch chuyển.

Cùng lúc.

_ Khoan đã.

Vương Bá vung tay, sử dụng đến năng lượng huyền thoại của mình, đây là tình huống hắn không muốn xảy ra.

_ Không. - Mỹ Mỹ đau xót.

Một thứ gì đó bay ra khỏi vòng năng lượng bổn nguyên che đậy, thoát ra vùng chứa của Mỹ Mỹ, xuất hiện trước bàn tay của Vương Bá.

_ Để ca. Vương Lang phản ứng với tốc độ nhanh nhất.

Lúc Vương Bá giơ tay thì Vương Lang cũng đưa tay lên, tốc độ quá nhanh, cứ như là ngay tức khắc. Ngón tay Vương Lang gần như chạm vào một thứ gì đó.

Đúng lúc này thì quá trình dịch chuyển tức thời đã hoàn thành.

Vương Bá ở lại, cười trừ. Dù thế nào thì hắn cũng đã lấy được thứ mình muốn.

" thú vị " Vương Bá nghĩ, chuyến đi đến Nha Trang thành thú vị hơn hắn tưởng.

Trầm lặng ngắm cảnh sắc bốn phương, hắn lại cười lắc đầu.

Khôi phục nét tiêu sái phi phàm, Vương Bá thong dong bay về một hướng. Đêm còn dài, có lẽ nên kiếm một nơi khác để ngủ.

Hai huynh đệ Vương Lang, Mỹ Mỹ xuất hiện ở một không gian mới, là một gian phòng rộng rãi, sạch sẽ.

Vương Lang thu hết năng lượng của mình, hắn dùng năng lượng cảm giác được nơi này có rất nhiều người. Tốt nhất nên cẩn thận.

Hắn nói Mỹ Mỹ dùng năng lượng bao bọc, chính là tạo trạng thái vô hình. Coi như đã an toàn.

Quá tam ba bận, hắn không tin chỉ trong một đêm mà có thể gặp ba lần năng lượng huyền thoại.

Nhìn một mảnh kim loại nhỏ có hình dáng kì lạ trên tay, là thứ hắn vừa giựt lại được từ tay Vương Bá kia. Ở trạng thái này thì hắn không thể đoán được thứ này là gì, nhìn nó có vẻ giống như cái móc.

_ Đệ có chuyện giấu ca?

Vương Lang không buồn không giận truyền âm.

_ Đệ không có..

Mỹ Mỹ ngập ngừng.

_ Vậy thứ vừa rồi đệ bị người kia lấy mất, thứ đệ che đậy bằng năng lượng bổn nguyên, là gì?

Vương Lang không giận, hắn chỉ không muốn đệ đệ của mình giữ thứ gì nguy hiểm bên người. Làm anh, hắn có trách nhiệm bảo vệ đứa em khờ dại của mình.

_ Đệ không dấu, chỉ là đệ quên nói.

Rồi Mỹ Mỹ quyết tâm, Mỹ Mỹ mặt lạnh, nghiêm túc:

_ Năng lượng bổn nguyên, là thứ đệ dùng để giam giữ kẻ thù lớn nhất của cuộc đời đệ. Trong mọi trường hợp, đệ không muốn nó thoát ra.

_ Có thể cho ca xem không.

Vương Lang chuẩn bị trạng thái chiến đấu, kẻ thù lớn nhất của Mỹ Mỹ, cũng có thể là kẻ thù lớn nhất của địa cầu. Hắn không thể chủ quan được.

Hắn đã chuẩn bị cho mọi tình huống, nếu cần, hắn không ngại đánh động đến đám người có năng lực cao kia.

_ Được, ca xem đi.

Mỹ Mỹ mở ra vùng năng lượng bổn nguyên che đậy của mình.

Mươi phút sau.

Mỹ Mỹ lăn lộn bò khóc sau trận đòn bầm dập của Vương Lang.

Còn hắn thì ngồi thong thả ngắm nghía hai tấm thẻ tiền.

Đúng lúc này thì cửa phòng mở ra.

Vương Lang đã biết trước có người vào, hắn không lo lắng gì lắm, đây là phòng làm việc, đương nhiên có người ra vào.

Hắn có thể thấy đối phương, nhưng đối phương thì không.

Vương Lang chỉ không ngờ phía sau cánh cửa kia lại là phòng tắm.

Người bước ra là một cô gái xinh đẹp đang quấn khăn.

Căn phòng này vừa là phòng làm việc, vừa là phòng sinh hoạt cá nhân của cô gái đó.

Cô gái đi một vòng quanh phòng, mở một cái hộp, lấy ra một ngôi sao màu bạc.

Quen, Vương Lang hơi rời mắt khỏi hai tấm thẻ tiền, chính là có gì đó rất quen.

Cô gái khởi động thiết bị, nó có hình dáng rất lạ.

Cô gái đi đến tấm gương lớn đặt giữa phòng.

Cởi bỏ khăn tắm. Thứ duy nhất cô mang ra khỏi phòng tắm.

Tấm gương đặt trước mặt Vương Lang, hắn có thể nhìn rất rõ, mọi thứ phía trước mặt, cũng như thứ phản chiếu trong gương.

Cô gái cầm lên thiết bị có hình dáng kì lạ kia.

Cơ thể săn chắc, theo cử động có nhiều thứ rung rung.

Trắng,trắng, trắng, trắng bồng bềnh, hồng, hồng... Đen.

Đúng lúc này thì Mỹ Mỹ có phản ứng. Nó chính là đang lâm đại địch.

Vương Lang có thể không nhận ra, nhưng Mỹ Mỹ thì tuyệt đối có thể, thứ thiết bị kia chính là bản nâng cấp, của kẻ thù suốt đời Mỹ Mỹ, gọi nó là trùm cuối cũng không sai.

Đã nói rồi, có Mỹ Mỹ là không có nó.

Mỹ Mỹ bất chấp tất cả lao về phía trước đối diện với kẻ thù.

Vòng năng lượng tàn hình bị giải khai.

Cô gái nhìn qua tấm gương, hét lên.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio