Mặc hai tiểu đệ rủ rê, Vương Lang quyết định nhanh chóng nhập học. Lý Bác đành đưa cho Vương Lang phi thuyền loại nhỏ một người lái của mình. Phi thuyền này thiết bị thanh đồng cấp , có kích thước nhỏ, chỉ chuyên chở được một người, thường có số lượng nhiều trên các phi thuyền lớn, dùng như phi thuyền cứu nạn. Cách sử dụng rất đơn giản, nạp đủ năng lượng tinh thần, đặt tọa độ đến, vận tốc phi hành, chọn chế độ tự lái. Như vậy, Vương Lang có thể nghỉ ngơi suốt hành trình, không phải lo gì cả, vậy cũng hợp ý của hắn, có thể tranh thủ thời gian vào zone s, giải quyết cho xong đống đá nguyên liệu kia.
Không rề rà, sau hỏi thăm Lý Bác những thông tin cơ bản về học viện, dặn dò La Thần nhờ người trông nom mẫu thân, Vương Lang bắt đầu ngay chuyến đi. Ngay khi phi thuyền vừa cất cánh, Vương Lang đã vào trong zone s. Quá trình buồn tẻ lại tiếp tục, mặc dù đã gây ra chấn động không muốn, nhưng Vương Lang không muốn thay đổi phương pháp khắc mạch của mình. Vì tốc độ, vì rèn luyện bản thân, thậm chí Vương Lang còn cố gắng thử tăng thêm hiệu xuất của mạch dẫn truyền.
Theo lịch trình thì khoảng ba ngày sau Vương Lang sẽ tới nơi, đó là vì vận tốc của phi thuyền cứu sinh này không cao, chỉ được cái là ít tiêu hao năng lượng. Vương Lang tính toán, xong đợt này cũng không vội bán ra mạch khắc, mà sẽ mua thêm đá nguyên liệu để tiếp tục sản xuất, cuối cùng phân làm gói, lấy giá gấp để ra nhiệm vụ thu mua. Như vậy sẽ duy trì được sự hồ nghi của mọi người, bản thân càng an toàn.
Dùng hết những tinh thần tệ cuối cùng để thu mua đá nguyên liệu, số lượng nhiều tới mức Vương Lang phải thuê thêm một phòng nữa để chứa. May là trong zone s, những thứ mang tính năng lượng như đá nguyên liệu có thể tự do lưu chuyển, chứ nghĩ cảnh xách bao to bao nhỏ về phòng thật là tốn thời gian.
Lần này Vương Lang quyết định làm một thí nghiệm mới, tìm cách tăng hiệu xuất và tốc độ tạo mạch bằng cách không dùng phần loe bút để chuyển hóa đá nguyên liệu, hắn thử trực tiếp dùng năng lượng tinh thuần xem có được không. Đây là việc không hề dễ dàng, trên lý thuyết, đá nguyên liệu là tập hợp của sóng năng lượng tinh thần trong không gian. Sóng năng lượng này có biên độ và khoảng cách các bước sóng bằng nhau luôn giữ ổn định ở cùng kích thước. Chính sự ổn định này tạo điều kiện để dòng năng lượng truyền qua mạch khắc ít bị hao tổn, khắc mạch dẫn truyền chính là vẽ những đường sóng ổn định này trên phôi, tạo thành không gian hình học hợp lý, để dòng năng lượng lớn từ thanh năng lượng ( pin) truyền vào có thể phân phối thành dòng đều đặn, bằng nhau về mức năng lượng của mỗi dòng, chạy xuyên suốt BFLCx qua phôi. Tức là yêu cầu cơ bản của mạch dẫn truyền là cân đối và đều đặn. Nếu dùng bút phải chút ý đến kĩ thuật tay chính xác, nhịp nhàng, liền mạch và đều từng nét bút.
Cái này thì Vương Lang không phải lo rồi, hắn "chơi sang" dùng năng lượng tinh thuần để làm khung có hình dáng chính xác, kế tiếp "nhúng" khung đó vào năng lượng đã chuyển hóa, lúc lấy ra thì dòng năng lượng có bước sóng đều dính trên khung chính là mạch khắc hoàn thiện, chỉ cần thu vào thôi. ( giống như hồ dán dính vào da tay vậy đó)
Còn về thí nghiệm mới, để thực hiện được ý tưởng này cần hiểu rõ về cấu tạo của đá nguyên liệu cũng như cách hoạt động của phần loe bút.
Những dòng năng lượng có bước sóng đều sẽ không kết hợp với dòng năng lượng có bước sóng không ổn định. Có thể coi như nó đã" yên bề gia thất", nó chỉ kết dính một mặt (không phải kết hợp) với năng lượng tinh thuần có trong tự nhiên mặt còn lại cũng sẽ kết dính với dòng năng lượng tinh thuần khác( băng keo hai mặt). Tổ hợp nhiều lớp như vậy quấn vào nhau( nguyên cuộn băng keo hai mặt) đạt đến mức bão hòa sẽ vô cùng ổn định. Dưới sức ép từ nhiều phía của các nguồn năng lượng lớn, tổ hợp đó sẽ co rút,cô đặc lại,theo thời gian khi đạt sức ép tối đa sẽ trở thành cái mà ta gọi là đá nguyên liệu, ( cacbon là phi kim trở thành kim cương).
Việc chuyển hóa của phần loe bút thì dễ hiểu hơn. Chỉ là tạo ra năng lượng tinh thuần dạng sợi mảnh, sợi mảnh này sẽ thâm nhập và chia cắt các lớp năng lượng tinh thuần của tổ hợp, năng lượng chia cắt được sẽ bị lấy ra khỏi đá nguyên liệu, bị loe bút hút vào làm năng lượng hoạt động. Mất đi năng lượng tinh thuần làm chất kết dính các bước sóng đều nhau sẽ được giải phóng.
Việc của Vương Lang chính là phải làm sao cho năng lượng tinh thuần của bản thân mình có thể trở thành sợi mảnh đạt mức như vậy. Trong việc này ưu thế về số lượng tích trữ nhiều của Vương Lang không có tác dụng, cái cần là khả năng vận dụng, điều khiển chính xác để có thể tạo hình thành công.
Thử vài trăm lần rồi mà vẫn không thành công, viên đá nguyên liệu vẫn nằm trơ ra đó. Vương Lang không cam tâm, cái gọi là khó khăn chính là để ta vượt qua, một trăm lần không được, thì một ngàn lần, nếu vẫn không được thì một trăm ngàn lần. Vương Lang liên tục thử không ngừng. Khi đến khoảng hơn ngàn lần, Vương Lang chợt phát hiện, có lẽ đã đến cực hạn điều khiển của bản thân, độ mảnh này đã không thể giảm được nữa. Thôi, cứ thử thêm ngàn lần nữa rồi tính tiếp.
Đúng lúc này, Vương Lang chợt thấy sóng tinh thần của mình biến đổi, giống như màn hình bị nhiễu, đây là dấu hiệu cơ thể ngoài thế giới thật có vấn đề, nhanh chóng thoát ra, hắn phát hiện phi thuyền đang bị tinh thú tấn công. Việc tinh thú tấn công khi phi thuyền bay qua vùng sinh tồn là rất thường gặp. Cũng có nhiều cách để giải quyết vấn đề đề này ;
+ Chế tạo phi thuyền kích thước lớn, vỏ ngoài bao bọc có độ dày và độ cứng cao.
+ Tăng tốc độ của phi thuyền, sao cho nhanh hơn tốc độ của tinh thú có thể phi hành.
+ Bay lên thật cao thoát khỏi tầng không gian săn mồi của tinh thú.
+ Mang theo tinh thú sư để giao tiếp với tinh thú.
+ Dùng phi thuyền có thể tàng hình, dịch chuyển không gian tức thời khoảng cách ngắn.... ( phi thuyền cấp hoàng kim trở lên)
+ Sử dụng hỏa lực để tấn công và tiêu diệt tinh thú ( việc này bị cấm theo bộ luật liên minh lãnh thổ và vùng lãnh thổ)
......
Nói chung tất cả những điều trên, phi thuyền này đều không có. Trước khi nói về sự nguy hiểm sẽ xảy ra. Hãy nói về sinh vật đang tấn công và phương pháp tấn công của nó.
Sự phân cấp của tinh thú cũng giống như sự sắp xếp của các thành thị, tinh thú cấp thấp nhất là và cao nhất là ss. Sinh vật đang tấn công phi thuyền có tên là Dực Dục Long, con trưởng thành có thể xếp vào cấp , là loài ăn tạp, khẩu phần đa số là thực vật. Dực Dục Long có chiều dài khoảng m nửa thân trên gần giống con dơi, khác ở phần đỉnh cánh dài ra cánh tay với ba móng vuốt sắc nhọn, nửa thân dưới dài ra giống rắn nhưng có thêm hai chân có vuốt nhọn. Phần đôi không nhọn lại mà tù ra, nhìn như đầu ngón tay,có vây xương xòe ra hình quạt tác dụng như bánh lái.
Cách nó dùng để tấn công phi thuyền là ; cánh dang rộng ôm lấy phần mũi phi thuyền, phần vuốt nhọn ở hai cánh tay bấu vào nhau, xiết lại. Hai chân sau cắm móng vuốt xuyên qua lớp vỏ phi thuyền,bấu chặt. Toàn thân nó từ đầu tới đuôi áp sát vào mặt phía trên của phi thuyền. Nó dùng lưỡi liếm lớp kính trong suốt phía trước của phi thuyền. Phần từ phía trên bụng đến gần đuôi hơi hở ra rồi hạ xuống đập mạnh vào thân phi thuyền. Nó liên tục lập lại với tầng xuất nhanh dần, liếm nhiều hơn, nước miếng chảy ra liên tục, độ va dập ở phần giữa liên tục,dồn dập thỉnh thoảng có nghiêng qua lại một chút ở hai bên, những lúc như vậy nó le lưỡi ra thở hổn hển. Có thể thấy rõ sự phấn khích của nó sau mỗi lần va dập. Khi sự va dập đã lên đến đỉnh điểm nó gục xuống, nhích nhích phần thân dưới thêm một chút, cơ thể uốn éo có vẻ thoát lực, nó liếm láp lớp kính thêm vài cái nữa rồi buông vuốt ở tay và chân ra, liếm liếm lớp kính thêm một cái cuối cùng rồi rời khỏi phi thuyền. Lúc này trên thân phi thuyền xuất hiện lỗ lũng lớn, nằm ở khúc giữa ngay vị trí va dập. Đây là nơi chứa năng lượng của phi thuyền, năng lượng xịt ra từng tia, từng tia rồi phóng tràn cả ra thành một mảng lớn.
Phi thuyền nhanh chóng lao về phía mặt đất.