Lúc này cơ thể Vương Lang chỉ mới bắt đầu phục hồi, chưa đủ ổn định để có thể cử động. Vùng chứa thì vẫn đang làm việc của nó, do năng lượng tinh thuần tại khu sinh tồn nồng đậm hơn những nơi khác, nên việc nạp đầy các vòng sáng cũng nhanh hơn, tốc độ này nếu ráng thêm một ngày nữa, thì có thể nạp đầy vòng sáng thứ hai rồi, khi đó hắn sẽ không bị động như bây giờ. Việc duy nhất hắn có thể làm là nằm đó, nhìn việc "khủng khiếp "sắp xảy ra.
Con lùn tịt đó đi nghênh ngang giữa đường, mỗi bước nó ngang qua, tinh thú hai bên càng cúi rạp xuống. Có thể thấy bốn chân nó cử động, nhưng nhìn kỹ hơn thì bốn chân đó không hề chạm đất, chỉ quơ quơ trong không khí thôi, gọi là bay tà tà thì đúng hơn là đi. Khi nó tới sát miệng hố thì nó dừng lại, chân chạm vào đất, đứng sát mép hố. Con đường phía sau nhanh chóng khép lại, bầy tinh thú vây quanh phía sau con mập ú đó, vẫn biểu hiện vừa sợ hãi vừa kính trọng.
Con xù lông đó đứng trên mép hố, cái cổ ngắn quá, không biết là nó đang ngưỡng hay đang cúi, nó hơi đung đưa một chút rồi kêu lên hai tiếng ẳng ẳng, giống tiếng kêu của con chó con, từ giờ sẽ gọi nó là tinh cún. Nghe tinh cún kêu lên, đàn tinh thú hoảng sợ, có con quỳ không vững té bạch xuống đất, tình huống này không khác gì quần thần khúm núm khi hoàng thượng nộ phát long uy, chỉ khác là hoàng thượng tinh cún này chỉ bằng cái móng chân của quần thần tinh thú thôi.
Cũng là cái con bốn chân đuôi dài có hai hòn to tổ chảng kia, nó đang núp dưới thân của tượng thú, khi con tinh cún kêu lên, tượng thú cũng cúi rạp xuống, đè bẹp hai hòn của nó, chắc là vì đau quá ở chỗ nhạy cảm nên nó kêu ré lên khét khét. Tinh cún vừa dương oai xong bỗng giật mình, té lăn khỏi mép hố như trái banh lông, lúc dừng lại vướng vào chân Vương Lang thì ngửa lên, bốn chân chổng lên trời.
Lúc này mới nhìn rõ bốn chân của nó, giống như bốn cái bánh bao dính vào quả dưa hấu. Ngón chân, lòng bàn chân đều phủ kín lông trắng, lắc lắc cào cào nhưng không cách nào lật người lên được. Lúc tinh cún rớt xuống thì bầy tinh thú như bị sét đánh, run cả lên, nhưng chỉ dám đứng nhìn, không con nào dám động đậy gì cả. Con tượng thú kia thì thuận thế cũng đè luôn xuống, lần này thì con có hai hòn bự nín luôn, không dám phát ra tiếng nào.
Ngoe nguẩy một hồi thì tinh cún như sực nhớ ra, nó bay lên rồi lật người lại. Lúc này bầy tinh thú mới dám thở phào, mọi ánh mắt đều chăm chú nhìn hành động tiếp theo của tinh cún.
Nó hạ người xuống đầu gối của Vương Lang, nhìn nhìn một hồi, rồi dở hai chân sau lên, đưa mặt xuống liếm liếm vào da Vương Lang, sau đó nó hạ hai chân sau xuống, hai chân trước cố bám vào mảnh quần bị rách của Vương Lang, lấy thế bắt đầu làm TpldKs động tác nhấp nhấp phần thân dưới vào đầu gối Vương Lang, mắt nó nheo lại, lưỡi thè ra, thở hổn hển. Có lẽ do quá mập, chân lại ngắn, bám không vững nên sau vài chục cú nhấp nó trượt chân té ngang ra đất. Rút kinh nghiệm đợt một, nó liền bay lên rồi lại tạo thế, tiếp tục hành động nhấp nhấp rất nhiệt tình.
Được một hồi thì nó ngã ngửa ra, lâng lâng bay bồng bềnh thỏa mãn, bầy tinh thú cũng gật gù tỏ vẻ hạnh phúc. Phê hơn chục giây, tinh cún lật người lại, xà vào rốn của Vương Lang, dảnh hai chân sau lên, le lưỡi liếm láp lỗ rốn của Vương Lang, rồi hạ hai chân sau xuống, hai chân trước lại cố bám tạo thế, phần thân dưới lại tiếp tục hành động nhấp nhấp vĩ đại trong cái nhìn trầm trồ của bầy quần thần xung quanh.
Sĩ khả sát, bất khả nhục, Vương Lang thật muốn móc hai mắt mình vất đi,để khỏi nhìn thấy bản thân phải chịu đựng hành vi ô uế, vô liêm sỉ, thú tính, dâm tiện của con tinh cún này. Đã vậy nó còn thực hiện công khai trước bàn dân thiên hạ như thế này nữa chứ, không lẽ con hàng này thuộc loại dâm ô mà yếu sinh lý nhất trong vùng sinh tồn, nên mấy con kia mới đứng đó hưởng ứng nhìn nó làm cái việc duy trì nòi giống đồi bại này. Ta không phải là cún cái a. Mà con tinh cún này cũng thuộc dạng tồn hàng tích trữ lâu năm, mấy con chóa gần gần đồng loại của mi ngoài đường, ta thấy mỗi lần bẹo xong thì cũng phải nghỉ ngơi chút ít, còn mi có cần lật mình là nhấp nhấp như vậy không, bộ mới ăn nhầm xuân dược hả. Ai nói vùng sinh tồn nguy hiểm, bị tiền dâm hậu sát như thế này phải nói là cực kì nguy hiểm mới đúng.
Có lẽ vì mặt bằng hành sự lần này rộng rãi hơn so với đầu gối, nên quá trình nhấp nhấp của tinh cún thuận lợi hơn nhiều, lần này khi thỏa mãn nó nằm bẹp xuống một chút, mắt lim dim, thật có chút thoát lực rồi, mấy con tinh thú phía trên cũng lo lắng không thôi.
Chút sau, tinh cún lại lâng lâng bay lên, trong cái nhìn ủng hộ của muôn vàn tiểu đệ, nó hạ xuống mặt Vương Lang, dảnh hai chân sau lên, đưa mặt xuống, le lưỡi liếm vào lỗ mũi Vương Lang. Lần này nó liếm kỹ hơn một chút.