Cơ Giới Khách

chương 53: nghi hoặc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Miệt mài chạy hơn nửa ngày, Vương Lang mới dám dừng lại, hì hục thở một hồi, hắn liệng con tinh cún xuống đất rồi kê mông ngồi lên. Mập béo tròn như con này đúng thật là một cái nệm tuyệt vời. Xác định là bầy tinh thú không đuổi theo, Vương Lang nhẹ nhõm hẳn, vậy là qua được một ải. Vừa rồi thật quá nguy hiểm đi, may là mình thông minh nếu không đi lượm xác cũng phát mệt rồi. Bây giờ phải tính bước kế tiếp thôi, để xem nạp năng lượng tinh thuần được mấy vòng rồi.

Kiểm tra vùng chứa xong thì mặt Vương Lang thộn ra, hai vòng nhỏ nhất lúc nãy vừa nạp đầy giờ lại trống không. Vô lý, việc hấp thụ năng lượng tinh thuần vốn là quá trình tự nhiên của cơ thể người đã khai mở, diễn ra liên tục. Nửa ngày nay hắn chạy bộ, đâu có sài tới năng lượng, vòng sáng không đầy thêm thì sOYeK thôi chứ sao lại cạn đi. Mà cạn sạch kiểu này còn thảm hơn là khi hắn suy kiệt, mà vậy thì còn vô lý hơn, nếu vòng sáng quá thiếu hụt thì sẽ rút năng lượng sống của cơ thể để bù vào, người bị mất quá nhiều năng lượng của cơ thể thì có thể bị tử vong, vậy sao hắn vẫn khỏe phây phây như thế này, trừ hơi mỏi chân một chút ra thì cái gì cũng tốt cả, thậm chí đầu óc còn có chút minh mẫn, sảng khoái. Không lẽ thường thức cơ bản đều bị đảo lộn hết trong vùng sinh tồn.

Tạm đóng ngoặc mấy dấu hỏi to đùng đó, Vương Lang ngồi dậy,lôi đầu con tinh cún ra. Chẳng trách sao con hàng này lại béo tốt đến thế, có ai bị bắt làm con tin mà lại ngủ ngon như thế này không, miệng gáy khò khò, nước dãi nhiễu ra, thỉnh thoảng còn chóp chép, cái lỗ mũi màu hồng còn xuất hiện bong bóng nữa chứ, cái mặt phê rõ ra, nhìn sao cũng muốn đập. Vương Lang tiện chân sút nó một cái luôn.

Tinh cún lăng vài vòng thì tỉnh ngủ, nó chầm chậm bay lên, sủa ăng ẳng mấy tiếng, rồi nó nhắm mắt lại, vẻ tập trung. Một dòng năng lượng kì lạ tác động vào ý thức Vương Lang, cùng lúc một giọng nói giống nam hài vang lên trong đầu Vương Lang:

_ Tiểu tử không biết điều kia, ta vất vả lắm mới chữa trị xong cho ngươi, lại dám đối xử với ân nhân cứu mạng như thế đó à.

Vương Lang sửng sốt, lia lịa nhìn xung quanh, rồi lại nhìn vào con tinh cún, ngờ vực:

_ Là ngươi nói chuyện với ta, ngươi biết nói à.

_ Ta khinh thường nói chuyện kiểu nhân loại các ngươi, đồ quê mùa, đây là tinh thần giao tiếp, cũng đúng thôi, ngó bộ dạng ngu ngốc của ngươi, không biết mấy năng lực cao cấp thế này cũng là bình thường.

Vương Lang không khách khí tiến lên mấy bước, bồi thêm vài cú bụp bụp vào bụng tinh cún, dù sao anh đây vẫn không tốt tính tới mức, nhịn được con cẩu con như ngươi chê ngốc mà.

_ Ấy ấy, quân tử động khẩu không động thủ, tên không biết điều kia gặp thần thú như ta chính là cơ duyên của ngươi, còn không mau quỳ xuống..

_ Đã nói là không động thủ rồi, ngươi nghe không hiểu à, ta rộng lượng không chấp kẻ ngốc như ngươi, không quỳ cũng được, thành tâm xin lỗi là được rồi.

_ Đừng đánh nữa mà, ta nhạy cảm lắm, không xin lỗi cũng không sao, ta bỏ qua được mà.

_ Thôi thôi, đừng đánh nữa, đau quá, là ta sai được chưa.

Bốp bốp bịch bịch bốp bốp, phải nói là đánh con da dày thịt béo này rất sướng tay, Mặc kệ nó nói gì trong đầu, Vương Lang sẵn tiện dợt lại mấy đường cơ bản luôn, hàng long thập bát chưởng, tiểu lý phi đao, như lai thần chưởng, tịch tà kiếm phổ, thất thương quyền, vô tình kiếm...cái gì có trong túi quần là hắn móc ra hết, chiêu thức biến hóa không ngừng.

_ Đại ca đừng đánh nữa, tiểu đệ biết sai rồi, tiểu đệ xin lỗi mà, hu hu.

_ Hu hu, đau quá, chịu không nổi nữa rồi, ngươi còn đánh nữa là ta tự bạo luôn đó, đừng trách ta kéo ngươi chết chung.

_ Hu hu, tiểu đệ biết sai nữa rồi, tiểu đệ không biết tự bạo đâu, nói xạo đó, đừng đánh nữa mà.

_ Chết mất thôi, thêm chút nữa là đệ đứt bóng đó, xương nhừ lắm rồi, hu hu.

_ Hu hu là đệ không tốt, hút năng lượng tinh thuần của đại ca, nhưng cũng là để cứu đại ca mà.

Lúc này thì Vương Lang dừng lại, một tay nắm chùm lông bụng của tinh cún, một tay vẫn nắm lại đang giương lên, hỏi:

_ Năng lượng trong vùng chứa của ta mất đi là do ngươi.

Tinh cún mặt tội nghiệp đầu hơi gật gật tỏ vẻ đồng ý. Vương Lang hỏi tiếp:

_ Năng lượng tinh thuần ta hấp thu được dọc đường mất đi cũng là do ngươi.

Thấy tinh cún lại gật, Vương Lang giơ tay cao hơn nói:

_ Vậy thì càng đáng đánh, tốt hơn là diệt trừ ngươi luôn, thứ phá hoại như ngươi để làm gì cho chật đất.

Tinh cún sợ hãi, vội vàng truyền tin:

_ Đừng đại ca, đệ làm vậy là có ý tốt mà, nếu không với thương tích đó, đại ca nằm một tuần cũng không đứng lên nổi đâu, chết đói cũng không biết chừng.

Vương Lang hạ tay xuống, trầm giọng nói:

_ Cho ngươi một cơ hội, nói cho rõ ràng, ngươi là gì, mọi chuyện là như thế nào, nếu còn có ý dấu diếm, hừ hừ, ta cũng khỏi mất công đi săn, ăn thịt cầy giữa đồng hoang như thế này cũng là một ý không tệ.

Thấy vẻ mặt gian ác của Vương Lang, tinh cún làm gì còn ý xấu nào, nó vội vàng truyền âm liên hồi:

_ Mọi người đều gọi đệ là Đệ Nhất Thần Thú Mỹ Mỹ Sinh Mệnh Vương, đệ là tinh thú duy nhất nắm giữ năng lượng hệ sinh mệnh của địa cầu, là độc nhất vô nhị, tên thân mật của đệ là Đệ Nhất Mỹ Mỹ Vương, sở thích là du lịch đây đó, ăn đồ ngon, thích màu hồng, không thích màu đen, ghét người giả dối..

Không chịu nổi màn tự sướng của tinh cún, Vương Lang tiếp tục giơ nắm đấm lên, thấy vậy, nó hết hồn, nói luôn vào chuyện chính:

_ Vừa rồi là đệ thực hiện quá trình trao đổi sinh mệnh với đại ca, hấp thu năng lượng tinh thuần trong vùng chứa của đại ca rồi trả về năng lượng lượng sinh mệnh, chữa trị cho đại ca, lúc đại ca ôm đệ trong tay chạy cũng vậy, nói chung đại nếu đệ có thể hấp thu đủ năng lượng từ vùng chứa, thì đại ca không phải lo chuyện bị thương mà chết. Tất nhiên nếu đại ca chết thật rồi thì đệ cũng bó tay.

Vương Lang suy nghĩ thật nhanh rồi tiếp tục hỏi:

_ Coi như ngươi nói thật, nhưng vì sao lại cứu ta.

Ngập ngừng một chút, tinh cún trả lời:

_ Năng lượng sinh mệnh thì cũng tốt, nhưng muốn hoạt động được, bay được.. Thì đệ cũng cần năng lượng tinh thuần a, mà cái đó thì đệ không thể tự hấp thu từ thiên nhiên được, cứ coi như là luật bù trừ của tự nhiên đi. Tại đệ thấy số vòng sáng của đại ca nhiều, tính cứu rồi để dành sài, ý quên không phải, là đệ thấy ngưỡng mộ đại ca nên ra tay giúp đỡ để kết thiện duyên. Tin đệ đi,đệ hoàn toàn có ý tốt mà, đệ với đại ca, là ngưỡng mộ liên miên không dứt là nhất kiến tương thân là...

Vương Lang lắc đầu, đầu năm nay gặp người còn chưa đủ, tới con cún mà cũng vô sỉ đến mức này, tin nó mới là việc lạ.

Dù sao nghi hoặc cũng đã giải khai, việc kế tiếp bây giờ là tính sao với nó đây. Tuyệt không thể thả ra, ai biết nó có rủ thêm bầy tinh thú nữa tới trả thù mình không, dám lắm à. Để lật thuyền trong tay con cún con này thì mình khỏi ra đường kiếm ăn nữa đi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio