Cổ Kim Vô Nhất

chương 4: 4: tội long ngục

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Khi Lạc Vô Y mở mắt ra một lần nữa, chỉ cảm thấy bản thân đang ở một nơi cực kỳ tăm tối cùng u ám! - Vô Thanh, đây là đâu? Tại sao ta lại ở đây?Lạc Vô Y nội tâm lên tiếng hỏi Vô Thanh, bây giờ e là cũng chỉ có hắn mới có thể trả lời hắn những câu hỏi này.

[ Đây là Tội Long Ngục, nơi giam giữ tội nhân của Chân Long Tộc hoặc những kẻ đối nghịch với bọn hắn, số lượng nhiều đến khủng bố, hơn nữa thực lực xem như không tệ! ]Vô Thanh lạnh nhạt trả lời, sau đó trầm tư một hồi liền nói tiếp:[ Bọn hắn lầm tưởng ngài là Vạn Cổ Hư Vô Thể nên bắt ngài về đây để cướp đoạt Vạn Cổ Hư Vô Thể Bản Nguyên nhưng lại không phải, thẹn quá hóa giận, bọn hắn liền nhốt ngài vào Tội Long Ngục ]- Chẳng lẽ đây là kiếp nạn đại kiếp mà ngươi nói ta phải trải qua? Vậy còn Vạn Cổ Hư Vô Thể là cái gì thể chất a?Lạc Vô Y vội vàng truy vấn, Vô Thanh có chút lúng túng đáp:[ Là ta quá xem trọng bọn chúng, với thực lực chưa đến cảnh giới kia không thể nào phát hiện ra ta ][ Còn Vạn Cổ Hư Vô Thể chỉ là một cái Tiểu Thể Chất mà thôi, ngài không cần để ý đến nó! ]Lạc Vô Y có chút im lặng, nếu Vạn Cổ Hư Vô Thể là tiểu thể chất thì không đến nổi hắn bị bắt vào Tội Long Ngục đi.

Hắn đọc tiểu thuyết thường là Chân Long Tộc đều là những tồn tại khủng bố, thứ làm bọn hắn tham lam cướp đoạt Bản Nguyên sẽ bình thường sao?Lạc Vô Y lắc lắc đầu, hắn đã quen với sự khoác lác của Vô Thanh rồi, quyết định không để ý đến con hàng này.

[ Mà bây giờ ngài cũng nên nghĩ cách thoát ra ngoài đi, nếu không là ngài có thể thật chết đấy! ]Vô Thanh lại bồi thêm một câu làm hắn sắc mặt nghiêm nghị chưa từng có, quả thật trong hoàn cảnh u ám này muốn thoát ra ngoài hắn cũng chẳng biết chỗ nào mà lầng.

[ Đúng, thông báo với ngài một tin buồn, mắt của nhau đã bị bọn chúng móc ra chứ không phải là không gian nơi này tăm tối và u ám! ]Đột nhiên Vô Thanh lên tiếng làm hắn sắc mặt dừng lại, sâu một hồi thì hắn không tin nói, giọng nói có chút cả kinh.

- Ngươi nói cái gì? Nếu là ta bị móc mắt tại sao lại không có cảm giác đau? Đừng lừa ta, không vui a!Sau đó qua một hồi được Vô Thanh giải thích thì hắn bắt đầu tin tưởng cùng nghiêm nghị, nội tâm đối với Chân Long Tộc nổi lên một chút ác cảm!Lạc Vô Y biết trong Tội Long Ngục không có khái niệm thời gia và không gian, không có bất kỳ cái gì Thiên Địa Chi Khí hay Thiên Địa Linh Khí các loại, những người bị bắt vào đây đều là phàm nhân không hơn không kém.

Nguyên nhân là bọn chúng muốn tra tấn tội nhân nên mới làm như vậy, trong một khoảng thời gian nhất định thì sẽ có một luồng Khổ Long Khí bạo phát, tác dụng của nó chính là tra tấn tù nhân ở trong Tội Long Ngục!Khổ Long Khí một khi tiến vào cơ thể thì sẽ điên cuồng bạo phát phá hủy tất cả thành phần trong cơ thể ngươi, những người bị Khổ Long Khí tra tấn có thể nói là sống không bằng chết.

Mà đáng sợ hơn là sau khi Khổ Long Khí kết thúc thì lại có một luồng khí khác ập tới, nếu như nói Khổ Long Khí là tra tấn thì luồng khí này lại là cứu vớt, là cứu rỗi!Đó là Phục Khổ Long Khí!Tác dụng của nó chính là hồi phục những thương thế do Khổ Long Khí gây ra, quá trình cứ lặp đi lặp lại như vậy vô số lần.

Đó là cách tra tấn tù nhân của Chân Long Tộc.

Mà tù nhân trong này lại có tuổi thọ vô tận do không có khái niệm thời gian, sự tra tấn càng thêm kinh khủng.

Hắn thấy bản thân quần áo vẫn còn, nó vẫn giống như khi hắn ở địa cầu nhưng có chút rách nát, sau đó hắn liền hỏi Vô Thanh:- Vậy Vô Thanh, ngươi có thể đưa ta ra khỏi Tội Long Ngục sao?[ Có thể là có thể nhưng ta sẽ tiêu hao cực lớn lực lượng nên sẽ tạm thời ngủ say một thời gian ]Nghe Vô Thanh trả lời hắn liền cực kỳ vui mừng, đây là vấn đề hắn quan tâm nhất, tiếp theo còn có một vài cái, hắn lại hỏi Vô Thanh:- Vậy ngươi có cách gì có thể làm mắt ta phục hồi như trước sao?Vô Thanh không nói gì mà chỉ hành động, chỉ thấy trong vô thức có một cổ lực lượng truyền đến mắt Lạc Vô Y.

Sau đó khi hắn mở mắt ra một lần nữa liền kinh ngạc, hắn thấy được hoàn cảnh xung quanh hắn.

Đây là một cái nhà tù hình vuông, xung quanh có bức tường vô cùng cao, e là phải mét, đối với một cái phàm nhân như hắn có thể nói là rất cao.

Những bức tường kia có màu nâu đen nhạt, vật liệu là làm từ đất không gian xung quanh ánh sáng cực kỳ kém, hắn phải nheo mắt lại mới thấy được.

Những bức tường này điều không có cửa, không có cả của sổ, nói chung chỉ là một bức tường vô cùng thuần túy, nhưng độ dày của nó như thế nào hắn cũng không biết.

Nhìn lên đầu thì chỉ cảm thấy toàn là màu đen, hắn phải nhìn thật kỹ mới có thể thấy được bên trên không có bức tường.

Tù lao này giống như một cái bể hình vuông vậy, hắn hơi nhúc nhích một chút, đột nhiên một âm thanh phát ra làm hắn hơi dừng lại!.

.

LộcCộc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio