Phì Di đi đầu, sau Phì Di còn có hai dị xà đang bay trên không trung. Các dị xà dều kéo theo con mồi ở phía sau.
Ngân Tiểu Tiểu tập trung nhìn vào, chỉ thấy toàn thân dị xà phía sau bên trái Phì Di có màu lam đen, chiều cao trăm trượng, lên đỉnh đầu còn có một cái mào gà đỏ tươi cao ngất, bộ dáng thật dữ tợn, Ngân Tiểu Tiểu tìm một trận trong đầu cũng không tìm được dữ liệu về dị xà này. Vì thế lại hướng về phía dị xà phía sau bên phải Phì Di, dị xà này có hình dạng thực giống xà, hình thể thật lớn, đầu giống như chuột lại giống như mèo, trên đỉnh đầu còn có tinh trạng lấm tấm. Dị xà này Ngân Tiểu Tiểu nhận ra, đây là một con Mã Vấp Xà.
Mã Vấp Xà, hoặc gọi là Mã Vấp, là giao long từng xuất hiện ở Vân Nam Tứ Xuyên hiện nay, trừ bộ dạng như miêu tả, toàn thân Mã Vấp Xà còn rất trơn ướt. Tục truyền rằng Mã Vấp Xà sẽ chủ động công kích nhân loại cũng để săn mồi.
Thật ra Mã Vấp Xà không có danh gì trong lịch sử, miêu tả về Mã Vấp Xà đã ít lại càng thêm ít, cho nên đại đa số người gọi Mã Vấp Xà là Câu Xà, nhưng Ngân Tiểu Tiểu không đồng ý cách nói này. Một là Câu Xà được xưng là thần thú, sẽ không công kích nhân loại, Mã Vấp Xà lại tương phản với nó, được xưng là ác thú. Hai là bộ dạng Câu Xà và Mã Vấp Xà khác biệt rất lớn, hai xà đặt cùng nhau vốn không có điểm tương tự.
Đợi cho Ngân Tiểu Tiểu phục hồi tinh thần lại từ trong suy nghĩ, nhữn dị xà khác đã vây quanh Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại—— nhưng thành viên có “hơi” lớn.
“Ba chúng ta vừa ngủ đã qua mấy trăm năm, ngày hôm nay bị tên Hùng Hủy kia gọi dậy, nói chúng ta tới tham gia tụ họp. Ai nha, giấc ngủ này cũng thật thoải mái a!” Đây là thanh âm của Mã Vấp Xà.
“Hùng Hủy là vì chúc mừng Tiểu Tiểu đến mới chịu tụ họp, xem ra Hùng Hủy thực thích Tiểu Tiểu.” dị xà Ngân Tiểu Tiểu không biết tên kia nói tiếp.
“Chúng ta đều tự mang thức ăn đến, lại nói, thật đúng là hoài niệm hương vị thức ăn a, đã mấy trăm năm không ăn gì rồi.” Phì Di nói, “Ta chộp tới ba con sư tử mình thích nhất, ưm, không biết có đủ ta ăn hay không.”
“Ta không thích hương vị sư tử, cho nên mang đến ba con gấu chó mình thích ăn!” Dị xà không biết tên nói.
“Ta ưa thịt chất tươi mới một chút.” Mã Vấp Xà cười nói, Ngân Tiểu Tiểu nhìn thức ăn Mã Vấp Xà mang đến, được rồi, không ngờ là một đại đội dê bò, số lượng không thể đếm xuể.
Thì ra đây mới thật là một hồi… Tụ họp, Ngân Tiểu Tiểu im lặng nghỉ, chỉ vì chúc mừng ta đến cái gì, mình tuyệt không tin tưởng, thật ra muốn lấy cái cớ họp mặt cùng ăn bữa cơm thì đúng hơn.
Thừa dịp các dị xà tán gẫu sục sôi ngất trời là lúc —— mấy trăm năm đều ngủ, vừa mở mắt đương nhiên muốn nói chút điều gì —— Ngân Tiểu Tiểu thấp giọng hỏi Mặc Lão Đại: “Hắc Thán, ở chính giữa kia là ai?” Ngân Tiểu Tiểu hỏi dĩ nhiên là dị xà mình không biết tên.
Mặc Lão Đại đang nhìn chằm chằm thỏ nướng trong lửa, nghe câu hỏi của Ngân Tiểu Tiểu, Mặc Lão Đại tùy ý liếc mắt một cái: “Cái kia là Hắc Li. Ba chúng nó thường ở cùng một chỗ.”
Hắc Li sao? Ngân Tiểu Tiểu có chút kinh ngạc, không ngờ là Hắc Li a, Hắc Li trong lịch sử Trung Quốc cũng là một xà nổi danh, nhưng không có ai biết đến tột cùng Hắc Li trông như thế nào, chỉ biết là xà có thân thể to lớn thôi, cũng khó trách mình không nhận ra.
Hắc Li, cũng xưng Lun, Âm Li, Thần Li, hoặc tên gọi tắt là Li, là xà thần màu đen trong truyền thuyết Trung Quốc, có thể hô vân hoán vũ. Nhắc đến Hắc Li sớm nhất là trong quyển 《 Hoài Nam Tử · Tề tục huấn 》, trong sách nói “Hi ngưu túy mao phụng thờ trong miếu. So về tạo mưa không bằng Hắc Li.” Tác giả chú giải Hắc Li cũng là “Xà Thần”, bình thường ẩn ở trong vực sâu, có thể hô vân hoán vũ.
Nghĩ lại, Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy Cơ Chiêu thật sự là một người thông tuệ thú vị. Nói vậy, lúc trước vì bảo vệ lăng tẩm Cơ Khang không bị hậu nhân quấy rầy, Cơ Chiêu làm đủ toàn bộ chuẩn bị. Chuyện độc xà còn không biết, sự tồn tại của dị xà dưới vực lại làm cho Ngân Tiểu Tiểu thấy được nhân loại thời đại đó cường hãn như thế nào. Cơ Chiêu có thể tìm nhiều dị xà như vậy, lại vây chúng nó dưới vực, xem ra không phải là một nhân vật đơn giản. Không chỉ tìm tới dị xà, còn lo lắng đặc tính của chúng nó. Ví như Hùng Hủy cùng Minh Xà, lúc trước chắc Cơ Chiêu chủ yếu là tìm Minh Xà để trông coi lăng tẩm, lúc sau lại tìm Hùng Hủy, một là Hùng Hủy có thể áp chế Minh Xà “Thấy thì đại hạn”, thứ hai quan hệ giữa Hùng Hủy cùng Minh Xà rất thân mật, tìm Hùng Hủy đến cũng có thể làm Minh Xà an tâm sống ở chỗ này. Tiếp tục ví như Phì Di, Mã Vấp Xà cùng Hắc Li trước mắt. Phì Di thân cũng là quái vật mang hạn, ở nơi nào thì đại hạn nơi đó, nhưng không thể không nói, năng lực của Phì Di tuyệt đối không thể khinh thường, nếu Cơ Chiêu bắt được Phì Di thì hẳn không có khả năng để nó trốn thoát, lại không có khả năng khiến lăng tẩm Cơ Khang trở thành nơi thổ địa nứt nẻ không có một ngọn cỏ. Hùng Hủy quả thật có thể áp chế Phì Di, chỉ tiếc giữa Hùng Hủy và Minh Xà không thể lọt vào người thứ ba, hơn nữa áp chế hai dị xà đối với Hùng Hủy mà nói là thật khó khăn, vì thế Cơ Chiêu lại đánh chủ ý lên người Hắc Li.
Hắc Li được xưng là thần xà, năng lực đương nhiên là cao hơn Phì Di một bậc, dễ dàng ngăn chặn Phì Di quái vật mang hạn này, lại nhân tiện đè ép Mã Vấp Xà, Mã Vấp Xà đã trở thành Giao Long, lẽ ra không có khả năng bị xà áp chế, chỉ tiếc Hắc Li này thân rắn lại thành thần, cấp bậc cao hơn Mã Vấp Xà, đương nhiên cũng có thể áp Mã Vấp Xà.
Ngân Tiểu Tiểu ngẩng đầu nhìn trời, nhiều dị xà có năng lực cường đại như vậy trông coi lăng tẩm của Cơ Khang như vậy, rốt cuộc thời nhà Chu cường hãn đến cỡ nào! Nhân loại sống ở niên đại của mình quả thực không thể so sánh a uy!
“Minh Xà cùng Hùng Hủy đi tìm các ngươi, nhưng tại sao không đồng thời trở về với các ngươi?” Ngân Tiểu Tiểu hỏi, được rồi, Ngân Tiểu Tiểu tuyệt không muốn thừa nhận, là bởi vì nó thấy Mặc Lão Đại nướng xong thỏ rồi, nó muốn ăn , nhưng nếu là “Tụ họp”, như thế nào cũng phải đợi cho toàn bộ xà đến rồi mới ăn được.
“Chúng nó hẳn là đi tìm hai dị xà còn lại.” Mặc Lão Đại không chút để ý đáp, đem thỏ nướng tốt tới trước mặt Ngân Tiểu Tiểu, “Không cần quan tâm chúng nó, ngươi ăn trước đi.”
“Còn, còn hai cái?” Ngân Tiểu Tiểu lắp ba lắp bắp, không thể nào, lại vẫn có?
Mặc Lão Đại “Ừ” một tiếng, không kiên nhẫn : “Ngươi quan tâm nhiều như vậy làm gì, mau ăn!”
“Nhưng dị xà chưa đến đông đủ, ta ăn trước không tốt lắm đâu.” Ngân Tiểu Tiểu do dự nói.
Mặc Lão Đại khinh bỉ Ngân Tiểu Tiểu nói : “Tiểu Bạch Si, ngươi cảm thấy chúng nó ăn cần dùng thời gian bao lâu?”
Ngân Tiểu Tiểu nhìn ba con sư tử, nhìn nhìn lại ba con gấu chó, cuối cùng nhìn một đống dê bò: “Ừm, nửa giờ?”
“Ba phút! Chỉ cần ba phút chúng nó có thể nuốt toàn bộ thức ăn trước mặt, nếu ngươi chờ chúng nó cùng ăn, ngươi liền sẽ thành người ăn xong cuối cùng.”
Ngân Tiểu Tiểu: “…”
Này! Một phút đồng hồ nuốt một con sư tử hoặc một con gấu chó thật sự có thể! Một phút đồng hồ nuốt vào vài con dê bò cũng được sao! Rốt cuộc muốn lừa xà đến cỡ nào!
Nhưng mà không cần Ngân Tiểu Tiểu bối rối vấn đề rốt cuộc là mình ăn trước hay là chờ Hùng Hủy Minh Xà trở về rồi ăn nữa, bởi vì trên bầu trời đã xuất hiện bóng dáng bốn dị xà. Hai dị xà bay ở phía trước là Minh Xà cùng Hùng Hủy, Ngân Tiểu Tiểu dời tầm mắt qua hai dị xà ở phía sau.
Dị xà bay bên trái có mặt và thân mình đều giống xà bình thường, mà cái đuôi lại có thể nhìn ra thân phận của dị xà này —— Câu Xà. Phía trước nói đến đa số mọi người nghĩ Câu Xà là Mã Vấp Xà, nhưng Ngân Tiểu Tiểu lại không cho rằng như vậy, khi nhìn thấy dị xà bay trên không trung Ngân Tiểu Tiểu càng thêm kiên định ý nghĩ của mình .
Câu Xà, danh như ý nghĩa, cái đuôi là nơi đặc thù nhất của nó, biểu hiện sự khác biệt với xà bình thường, phần đuôi của nó phân nhánh giống như hai cái móc, hơn nữa phương thức Câu Xà vồ mồi cũng là dùng cái móc ở đuôi câu lấy con mồi, sau đó tiếp tục tiến hành cắn nuốt. Tính tình hung mãnh hiếu chiến, có kịch độc, truyền thuyết nói nó cũng sẽ ăn thịt người. Câu Xà được ghi lại trong 《Sơn Hải kinh 》, mà trong 《 Thủy Kinh Chú ( Nhược Thủy )》thì được nói hơn minh xác.
Tầm mắt của Ngân Tiểu Tiểu tiếp tục chuyển tới một dị xà khác, chỉ nhìn liếc mắt một cái, Ngân Tiểu Tiểu liền nở nụ cười, dị xà này quen thuộc hơn —— Ba Xà.
Ba Xà, cũng được xưng là Tu Xà. Nghe nói thân dài đạt thước, nhưng thực hiển nhiên, Ba Xà trước mặt Ngân Tiểu Tiểu xa xa không chỉ có thước. Ba Xà đầu lam thân đen, từng ở hồ Động Đình ngày nay, ăn động vật, nghe nói nó từng nuốt sống một con voi, qua năm mới nhổ khung xương ra. Bởi vì Ba Xà cũng tập kích cắn nuốt nhân loại, ngay lúc đó thủ lĩnh nhân tộc là Nghiêu cử thủ hạ Hậu Nghệ đi chém giết. Đầu tiên, Hậu Nghệ dùng tên bắn trúng Tu Xà, sau đó luôn luôn đuổi theo nó đến Tây Phương xa xôi, chém làm hai đoạn. Thi thể Tu Xà biến thành một gò núi, bây giờ gọi là Ba Lăng. Ba Xà tuy rằng bị Hậu Nghệ chém hóa thành gò núi, nhưng nếu phía trước đã có chuyện Hùng Hủy bị Đại Vũ chém hóa thành đầm lầy lại bị Cơ Khang bắt được, hiện giờ Ba Xà xuất hiện nơi này Ngân Tiểu Tiểu sẽ không thấy ngạc nhiên.
Đồng dạng, Hùng Hủy Minh Xà cùng Ba Xà Câu Xà cũng đều mang về đồ ăn của mình. Tiến hành giới thiệu ngắn gọn, bảy dị xà cộng hai độc xà bắt đầu liên hoan ——không có gì bất ngờ xảy ra, Ngân Tiểu Tiểu đã trở thành người cuối cùng ăn hết.
Thật ra Ngân Tiểu Tiểu luôn luôn xem nhẹ một vấn đề, cho dù trong cuộc liên hoan này, đồ ăn của Ngân Tiểu Tiểu đều dùng lửa nướng chín, vậy vì sao không có dị xà nào hỏi vấn đề này? Đáp án đương nhiên không phải chúng dị xà cảm thấy xà biết nhóm lửa thực bình thường, mà là toàn bộ dị xà ở đây đều xem thấu linh hồn của Ngân Tiểu Tiểu, đó là linh hồn của một con người mà không phải linh hồn xà.
Tuy rằng chức trách của dị xà là không cho người ngoài bước vào lăng tẩm trên núi, nhưng đối với dị xà mà nói, thân thể Ngân Tiểu Tiểu là một con rắn thì đã đủ rồi, cho dù linh hồn của nó không phải xà, được rồi, thật ra chân tướng là chúng dị xà cảm thấy sự tồn tại của Ngân Tiểu Tiểu quá nhỏ bé, ngay cả dục vọng khiến chúng nó ra tay cũng không có. Hơn nữa Ngân Tiểu Tiểu được người chúng nó thủ hộ thừa nhận, chúng dị xà cũng không thể dễ dàng động Ngân Tiểu Tiểu. Mặc dù “Thủ hộ” là bị người ép buộc ký kết khế ước, mà không phải do chúng dị xà tự nguyện.