- Mày định làm gì nó.
- Tao chửi lại chứ làm gì, chửi SML nó ra luôn, ĐCM con dog.
Hồng nhìn khinh khinh, bĩu môi như tều:
- Tao tưởng mày phải vác chổi sang oánh nó đột tử rồi chứ, chửi thôi hiền lắm!
Mộng nhìn mặt nhăn nhó, đập bàn rầm rầm:
- Mày điên à, giờ mà cầm chổi sang đánh còn gì là thể diện nữa. Tao...là phụ nữ Việt Nam nha mày, đã mang thân phận cao quý là người phụ nữa Việt Nam chân yếu tay mềm, hiền hậu nết na, tao không cho phép bản thân mình làm trái với luân thường đạo lí.
Cứ ngồi luyên thuyên mãi vào mẹ nó tiết luôn. Mà học tiết thể dục, trời mưa nên thầy cho trên lớp.
Tưởng ngồi yên thân, thầy lại bày ra trò cho bọn con trai thi hít đất. Thầy lại cứ đùa, con trai lớp người ta suốt ngày thấy đá bóng với thể dục thể thao, con trai lớp Mộng thì cả ngày nhảy dây với bắt bướm, hít đất sao nổi.
Ai không hít được cái thì mua váy mà mặc, phải nộp phạt nghìn nữa. Thầy nói xong đứa nào cũng lo, bon con gái thì sướng. Trời ạ, Mộng cá là Mơ sẽ thắng, ít nhất là phải hít được cái, ai ngờ đến cái thứ là nghẻo. Thằng Du còn được cái cơ mà, cao nhất lớp rồi đấy. Tổng kết lớp thu được triệu đút lợn. Lúc sau thấy tay Mơ sung đỏ lên, Mộng chạy lại hỏi thăm:
- Ê cu, vừa nãy hít nhiều quá nên trẹo tay à?
- Không, sáng nay tao đứng vươn vai, vung tay mạnh quá nên đập vào cửa, chứ không tao phải hít được trăm cái.
Ôi vãi cứt, trăm cái cơ á, không biết dưới lớp áo đồng phục mỏng manh kia, cơ thể cường tráng của Mơ sẽ như thế nào. Mộng tưởng tượng rồi đỏ mặt, nóng cả người. Du đứng nhất lớp sướng quá, máu dồn lên não đi qua khía mấy câu:
- Trông thế mà mày yếu nhỉ, cái thì làm ăn được gì, chắc sau này sinh lí yếu lắm, tao khuyên mày nên uống Xích Thố Vương ngay từ bây giờ đi.
Mơ nhìn khinh bỉ:
- Cái loại trơ trẽn nhà mày, tao có yếu sinh lí thì cũng không bằng cái loại quịt tiền triệu của bạn như mày.
Du đang cười cũng nhăn nhó hỏi:
- Tao quịt ai năm triệu bao giờ?
Mộng thấy câu chuyện đang rẽ sang hướng khác bất lợi cho mình, định bịt mồm Mơ lại mà không kịp.
- Mộng cho mày vay triệu năm ngoái, đã không trả còn có thái độ lỗi lõm, mày sống mà không có lòng tự trọng à?
- Bố tổ thằng điên này, tao vay nó triệu bao giờ, mày lại nghe Mộng nó phét lác hả. Ôi thôi chúc mừng chú đã bị lừa quả cay đắng. Là ngày xưa …..
Đang nói dở Du bị Mộng đá cái vào mông ngay gần chỗ sản xuất, xong lấy khẩu trang bịt mồm lại lôi đi. Mơ cũng chẳng kịp phản ứng, cứ nhìn Mộng lôi Du đi như đang bắt con gà chuẩn bị cắt tiết. Ra sau trường, Mộng đằng đằng nhìn Du như ăn tươi nuốt sống, đập đầu Du cái, vừa đập vừa chửi:
- Con chó này, mày mà nói chuyện trẻ trâu ngày xưa của tao với mày ra là tao cho mày ăn đòn con ạ. Đừng để bà mấy đánh hội đồng. Mơ mà biết là tao thiến mày thành thái giám cả đời.
Du sợ hãi khúm núm tội nghiệp:
- Nhưng sao mày bảo tao vay mày triệu không trả, mày vu khống tao như thế là không được.
- Mày biết thế thì nó là như thế, nhớ chưa thằng Lam mom.
Du buồn buồn nhìn Mộng, mắt xao động cả khoảng trời:
- Mày thích nó đến thế cơ à, ghét tao đến mức phải sỉ nhục tao như thế, nó biết thì sao đâu. Mày quá đáng vừa thôi Mộng à. Mày đang làm tổn thương con người yếu đuối mong manh rất dễ vỡ đấy mày có biết không?