Tao có một thú vui tao nhã.
Đó là ngồi cả buổi xem mấy cái video dạy nấu ăn.
Tao xem vì tao thấy vui mắt vl chứ đ rảnh cứt ngồi học.
"Trang thích không? Quân học rồi làm cho Trang ăn nhé?"
"ĐÙ MÁ!!!"
Mẹ nó, thằng Quân ở sau tao lúc nào không hay.
Thằng lìn này bình thường nai nai ngu ngu, mà thi thoảng trông creepy vcl.
Tao gõ vào đầu nó mấy cái, nhét điện thoại vào túi quần. Theo lệ thường xuống căng-tin mua em mi lô béo ngậy.
Chắc hẳn ẻm đang sốt ruột đợi tao đến đón ẻm vào trong bụng đây mà.
ღゝ◡╹)ノ♡ Lô-channnnnnnnnn!!
"Hết milo rồi cháu, lấy sữa khác nhé?"
Hự.
Nhất tiễn xuyên tâm!
Tao chực khụy xuống mà úa tàn thì thằng Quân đỡ lấy.
"Cháu... Cháu chung tình lắm... cháu không thể theo ả Tê Hắt(TH truemilk) mà bỏ rơi lô-chan được..."
Thật đau đớn, thật đau đớn.
Ôm trái tim đau thương, tao trở về lớp. Tới cửa lớp đã nghe thấy tiếng hò reo.
Sau hôm nay, thằng Quân ml mới vô lớp hôm nào sẽ chuyển đi nên lớp tổ chức tiệc chia tay.
Rảnh, tao nghĩ nó rảnh vcl, những thằng tên Quân đều rảnh vcl.
Chả hiểu sao bù lu bù loa chuyển qua đây rồi lại chuyển đi.
Tay thằng Quân đang đỡ tao bỗng buông xuống, định quay đi thì bị tao tóm lại.
Tao bảo.
"Tao ra nói chuyện với nó một lúc, về chỗ đợi tao."
Thằng Quân gãi gãi chỗ tóc cụt lủn sau gáy rồi gật gật đầu, nó quay về chỗ ngồi của nó.
Tao đi ra chỗ thằng Quân chuẩn bị chuyển trường.
Mẹ tao rồi Quân chó bảo hồi mẫu giáo tao thân với thằng này lắm, nhưng tao chẳng nhớ được gì cả.
Tên nó cái gì Hồng Quân thì phải.
Thằng Hồng Quân thấy tao đến, cũng cười vui vẻ đi đến vươn tay vòng ra sau vỗ vỗ lưng tao.
"Trang nhận lấy xem như quà tạm biệt."
Khoảnh khắc nó đưa tao hộp sữa Milo, tưởng như rất bình thường mà khiến tao chấn động một hồi.
"Nhớ xem nào, hồi bé mẹ tớ bắt uống milo mà tớ không thích toàn lén đưa cho Trang uống. Trang không thích nhưng vẫn nhận. Lâu dần còn hoạnh họe đòi tớ đưa. Há há."
Hôm nay nó xưng "tớ cậu" với tao trong khi hôm trước nó còn đua đòi theo thằng Quân chó kia xưng tên. Tao nhìn nó, lúc này mới có cảm giác quen quen.
Mẹ nó đó giờ chả thằng loằn nào xưng hô thế với tao cả. Toàn "mày tao" "bố, cờ hó, cac, cờ him".
Ra chơi phút cũng hết, tao thẫn thờ về chỗ ngồi. Lắc đầu mấy cái để giảm bớt cảm giác ong ong quấy nhiễu.
Tan học tao gọi thằng Hồng Quân lại để nói chuyện.
"Giơ tay mày ra."
Thằng Hồng Quân xắn tay áo cao lên, chìa phần cánh tay có vết sẹo dài dữ tợn trước mắt tao.
"Trang nhớ ra rồi à?"
Tao nhìn vết sẹo, một cảm giác tội lỗi trỗi dậy.
"Tao xin lỗi."
"Thật ra cũng không phải lỗi của cậu." - Hồng Quân kéo tay áo xuống - "Lần này đột ngột chuyển đi là để du học. Đáng lẽ tớ định du học từ tháng trước, nhưng vẫn muốn quay lại đây để gặp Trang một chút."
Tao bảo thằng Quân chó về trước còn mình ra quán ăn vặt buôn chuyện với thằng Hồng Quân. Cũng một phần vì nó bảo nó bao nên tao ngại gì?
"Bây giờ thấy Trang có thêm nhiều bạn tớ cũng thấy an tâm rồi. Chỉ rõ hồi xưa Trang không thèm kết bạn với ai, cũng không nói nhiều như giờ."
"Mày thì phục tùng tao như chó."
Nó lại cười ha hả.
"Cái cậu Quân gì kia có vẻ phục tùng cậu hơn tớ đấy."
"Mẹ nó! - Tao nhét miếng nem nướng vào mồm.
Lúc này thằng Hồng Quân mới đưa cho tao cái ảnh chụp cũ cũ. Trong có tao khoanh tay xị mặt nhìn ra hướng khác, bên cạnh có thằng Hồng Quân cười toét mồm.
"Trang để ý kĩ chỗ gốc cây."
Tao căng mắt ra mà zoom.
"Đù mẹ!! Cái éo gì nấp ở đấy!! Dọa ma bố à!!"
"Há há há. Là cái cậu Quân đang thân Trang bây giờ đấy."
Mặt tao kiểu Σ(゚Д゚) rồi lại 눈_눈.
Ra là thằng chó này bám bố từ bé theo kiểu đấy, đm, creepy vãi nồi.
Đớp nhiều, tao no quá, trao đổi số qua lại, tạm biệt thằng bạn thuở nào.
Cũng chục năm rồi tao mới có thể trả nó lời xin lỗi.
Lòng cũng nhẹ nhàng hơn.
_________________ _________
Trong khi thằng Trang đi ăn với Hồng Quân, thì Thiên Quân lại tự nhiên vào nhà bạn nhỏ Ngọc như đúng rồi.
Thằng Ngọc bắt lấy cái tay đang bê đồ ăn của nhà mình cuỗm đi.
"Đang ghen lồng lộn à?"
Mặt thằng Quân tỉnh bơ.
"Cho xin chỗ này về nấu cho Trang ăn. Trang đang thích ăn."
"Ơ ơ ơ, đù mẹ chúng mày!"
Hôm nọ đang xem JAV(Japan and VietNam) thì thằng Quân mò đến.
Đù.
giờ đêm mưa rơi xối xả gió rít ghê vãi nồi mà tự nhiên lại có tiếng chuông kêu.
Hại thằng Ngọc tí nữa sợ ngất.
Đấu tranh tâm lí một hồi, đến lúc điện thoại hiện tin nhắn của thằng Quân mới chịu ra mở cửa.
"Thằng Trang đuổi mày à?"
"Tự nguyện đi."
Chưa mời mà thằng này đã xông vào nhà cháu Ngọc, thẳng một mạch bật bình tắm nước ấm như đúng rồi.
Mang tạm mấy gói bim bim ra, hai thằng vừa ăn vừa đánh game.
"Thế đéo nào thằng Quân kia lại chuyển ra đây nhể? Mẹ, ân tình hồi mẫu giáo đít quấn lá mít nhớ dai thế làm gì."
"Có dự tính."
"Hả?"
Thế là hôm sau đang nghĩ cách để dụ thằng lìn Trang đến thì thằng Quân lăn ra ốm thật.
Trang vẫn đến chăm rồi đuổi theo tìm đúng như kế hoạch. Nhưng thay vì ra bến tàu trở về chỗ anh Khang thì Thiên Quân hẹn gặp Hồng Quân.
Một bản mặt đắc thắng của chàng Thiên Quân luôn rất mực dịu dàng đã lộ ra rồi nhanh chóng thu lại.
"Tôi đã kể toàn bộ những gì giấu Trang. Xem. Kết quả Trang vẫn tìm tôi thay vì mày. Nhầm, thay vì cậu."
Hồng Quân ngồi đối diện ngoái nhìn ra ngoài khung cửa sổ.
"Cậu thắng từ đầu rồi. Không có cậu nói thì tôi cũng không biết Trang hiện tại ra sao. Không có cậu khích thù tôi cũng không ra đây để gặp Trang."
Không ngồi lại lâu, Hồng Quân đứng dậy rời đi chỉ nói lại một câu.
"Nói xem du học ở đâu thì tốt."
"Càng xa càng tốt."
Thật ra năm trước Thiên Quân chuyển ra tỉnh khác học thì vô tình gặp được Hồng Quân.
Bấy lâu nay Thiên Quân vẫn luôn canh cánh trong lòng một sự rằng buộc về quá khứ lừa dối Trang. Nên đã nhân dịp này khơi nguồn lên tất cả, coi như tự giải thoát.
Nhưng đã nắm chắc phần thắng nên mới liều như vậy.
Lợi dụng vụ này có lẽ Trang sẽ bộc lộ tình cảm với Thiên Quân rõ hơn.
Mưa càng lúc càng lớn, không biết Trang có định ngồi chờ Quân lâu không nhỉ?
Tay phải cầm tách trà, tay kia che ngang miệng.
Che đi nụ cười nhếch môi khe khẽ.
Trang thuộc về MỘT MÌNH TAO.
______________________________