Cô Nàng Cá Tính

chương 26

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bất chợt, hắn buông nhẹ tay, ánh mắt băng giá khẽ lướt qua tôi rồi hướng về phía cửa sổ. Phù, hên quá, tình trạng này mà cứ kéo dài chắc tôi mắc bệnh tim mất! Mà cũng may mắn là không ai trong lớp để ý thấy, nếu không chắc một cái scandal to oành sẽ đè chết cái thân này của tôi. Nhưng sao.... cái khoảnh khắc mà hắn buông tay, bản thân lại thấy... có chút hụt hẫng. Uầy, tâm sinh lý của mình dạo này thật bất thường, chắc là do dạo này học nhiều quá. Mà cái tên đáng ghét này là gì mà lại khiến tôi cảm xúc lẫn lộn như thế??

- Ok, quyết định như vậy đi nhé! Cô sẽ bàn giao việc phân vai và hướng dẫn các bạn luyện tập cho dàn ban cán sự phụ trách, nếu có gì khó khăn, cứ đề cập với cô, cô sẽ giúp các em giải quyết. Thời gian còn rất nhiều nên lớp ta cứ thong thả mà chuẩn bị, không có gì phải vội cả! - chợt, cô lia ánh mắt sắc lẹm xuống tập thể đồng bào ngồi bên dưới, đổi giọng hình sự - Còn một điều quan trọng nữa: cô cậu nào mà " làm ăn " không ra ngô ra khoai trong kì thi giữa học kì sắp tới này thì xin vui lòng rút ví ra nộp ngàn vào quỹ lớp!!

- HẢAAAA ! ! ! !

- Chớ sao? Ôn luyện cho rụng răng mòn óc mà đi thi bỏ giấy trắng à? Các em có biết hành động đó đã gián tiếp hủy hoại môi trường hay không hả? Mỗi năm nước ta đốn hạ cây rừng không phải là để sản xuất giấy cho các em lãng phí một cách lãng xẹt như vậy! ngàn là đã quá nhân từ rồi

Cả lớp ỉu xìu nhìn " lão bà bà " thao thao bất tuyệt về tác hại của việc bỏ giấy trắng trong kì thi mà nhão hết cả não ra. Dĩ nhiên ai trong lớp này cũng biết cô Vi mà đã nghiêm túc về một vấn đề nào đó rồi thì chớ có dại mà phản khán. Cái hành động chả khác gì húc đầu vào đá đó sẽ gây cho bạn một chút tổn hại đấy! Cơ mà nói thì nói vậy thôi, hầu hết thần dân A này đều có học lực từ khá trở lên không à nên chắc việc "gây tổn hại tài nguyên thiên nhiên" đó sẽ không xảy ra đâu!

- Cứ quyết định như vậy đi, miễn bàn cãi! Đã giải quyết xong việc chính, giờ tới lượt việc chủ yếu: Cả lớp lấy tập ra học bài mới!

Chả hiểu sao nghe xong cả đám lại nằm rạp hết xuống bàn hết trơn....??!!!

_____________________________________________________________ giờ ra chơi ________________________

- Hỡi ba quân chiến sĩ: KÉO MÀN ĐỂ HỌP VIỆC " LỄ HỘI MÙA ĐÔNG "

BỐP ! BINH ! VÉOOOOO RẦM!! ( =_=; )

- Cái thằng điên này!! Mày tính cho cả trường này biết chuyện bí mật quốc gia hay sao hả??? - Tuấn xách ngược lỗ tai Hùng lên đầy bạo lực

- Mày có tin tao nhét đôi giày ba tháng chưa giặt của thằng Phú vô mồm mày không hả Hùng???

" phụt "

- Khụ khụ khụ!!! Cha chả, thằng nào dám chê giày tao??? - Phú bị sặc nước, vừa hắng giọng vừa chửi

" RẦM " - ĐỀ NGHỊ CÁI LŨ ĐỰC RỰA KIA NÍN NGAY!!!

Chà chà, phải công nhận tiếng gầm của Thảo " bà chằn " ngay lập tức có hiệu quả, tụi con trai tái mặt ngồi im thin thít, chẳng dám hó hé lời nào. Bọn con gái tụi tôi phải ra sức kéo nhỏ Thảo đang " ngự " ở trên bàn xuống kẻo nó nổi điên lên thì dự là tối nay lũ " đực rựa " kia sẽ bị bay mất nóc nhà! Thảo lấy tay quạt quạt cho hạ hỏa rồi lườm lũ kia muốn rách mặt:

- Cứ tưởng có mình ông Hùng " nhây - nhầy - nhụa " thôi chứ, không ngờ đến cả mấy người cũng muốn bạo loạn! Grrrr, bộ muốn ăn mấy đòn của Thảo này mới chịu " ngoan " hả??

Tụi con trai lắc đầu nguầy nguậy! Aixxx, ai biểu quậy làm gì, cứ phải để tới khi " nhe nanh múa vuốt" mới biết sợ cơ đấy. Bọn con gái nhìn nhau mà phì cười

- Hừ, đúng là mất thời gian! - Thảo hừ mũi, sau nhìn qua chúng tôi thông báo - Bây giờ chúng ta sẽ tổ chức phân vai cho vở " Lọ Lem "! Ánh My đâu? Đưa tui " thành phẩm " chúng ta chuẩn bị nãy giờ nào

Ánh My ra dấu Ok rồi lôi ra từ trong hộc bàn một chiếc hộp đựng đầy những tờ giấy nhỏ được gấp lại thật kín đáo. Tôi há mồm kinh ngạc:

- Tụi bây làm cái hộp thăm này hồi nào vậy???

- Còn hồi nào nữa, dĩ nhiên là trong tiết của thầy Trí rồi! - Thảo bình thản trả lời

- HỞ?????

- Ủa, bộ hồi nãy trong tiết thầy Trí bà không thấy có cả đám máy bay giấy bay tới lượn lui từ bàn này sang bàn khác lúc mà thầy quay lên viết bảng sao? Là bọn tôi đấy, làm vậy để bàn xem nên phân vai theo cách nào cho công bằng!! - Tuấn vỗ vỗ vai tôi giải thích

À, hèn gì mà hồi nãy ngồi học cứ thấy tụi nó phóng máy bay ì xèo mà cứ tưởng chúng đang " đại chiến trên không " . Chậc, đúng là không thể xem thường cái lớp này mà!

- Rồi, bây giờ người nào muốn tham gia thì lên bây bốc thăm hén. Mà tui nói trước, lỡ mà bốc trúng vai mình không thích thì cũng phải an phận, cấm phản đối vì đấy là ý trời!! Trong mỗi lá thăm sẽ có một con số, sau khi mọi người bốc xong thì tui sẽ đọc vai diễn ứng với con số đấy! Điều này sẽ bảo đảm tính chất công bằng cho tất cả mọi người

Tôi cũng xếp hàng để bốc thăm vì bản thân cũng ham hố mấy cái vụ kịch cọt này lắm. Con Huyền dĩ nhiên cũng tham gia do lời rủ rê lôi kéo của tôi. Úi giời, nói thì nói vậy chứ tôi biết thừa lời năn nỉ của tôi chỉ trọng lượng cỡ % thôi, % còn lại đó là do Tuấn Quang - người trong mộng của nó cũng có tham gia vụ này.

- Hồi hộp quá mày, không biết bốc trúng vai nào nữa! Hí hí, ước gì tao được là công chúa và....

- Quang là hoàng tử chớ gì? Xời, tao biết thừa ý của mày mừ. - tôi bĩu bĩu môi

- Uầy, mày đâu cần phải nói trắng trợn... sự thật ra như thế đâu chứ!!

Haizzz, thật ra tôi cũng hồi hộp dữ lắm, hồi còn là đứa con nít đọc truyện Lọ Lem tôi đã cực kì ngưỡng mộ..... bà tiên trong truyện. Trong trí óc non nớt của tôi bấy giờ ước mình có thể trở thành một bà tiên nhiều phép màu để giúp đỡ mọi người khỏi những bất hạnh. Ờ thì.... nói thật chứ ước mơ này thỉnh thoảng cũng còn cháy bỏng đấy chớ. Ước gì tôi được thủ vai bà tiên một lần nhỉ?!

- C... cậu cũng tham gia sao Minh Khôi??

Ánh My há miệng như không tin vào mắt mình, đám con gái thì gương mặt lộ rõ nét hân hoan. Đúng là khó tin, không ngờ một người như hắn lại chịu tham gia vở kịch này. Nhẹ nhàng xoay người lại, hắn hạ giọng:

- Có vấn đề gì sao?

- À không... không! Tại mình hơi bất ngờ thôi

My bẽn lẽn nhìn hắn. Cậu ta chẳng mấy để ý, thong thả thò tay vào hộp lấy lá thăm của mình rồi quay về chỗ ngồi. Nhưng mà hình như... hình như thôi nhé, lúc mà cậu ta bốc thăm xong thì tôi thấy.... ánh mắt cậu ta nhìn Thảo có chút gì đó kì lạ. Còn Thảo thì khẽ gật gật đầu đáp lại ánh nhìn ấy. Hành động đó rất nhanh, rất chớp nhoáng nên tôi cũng không chắc mình có nhìn nhầm không nữa. Hơi tò mò nên tôi lén nhìn trộm cậu ta một chút. Cơ mà... vẻ mặt hài lòng đấy là sao?

- Nè Nguyên, tới lượt mày rồi đó, ngẩn ngơ gì vậy? - Thảo huơ huơ tay

- À không! Tao bốc đây

Tôi xoay xoay cổ tay rồi thò tay vào hộp. Cầu trời lạy phật cho con trúng vai bà tiên. Con thề sẽ về cúng ông nải chuối thiệt bự để tạ ơn!

Lầm rầm cầu nguyện xon thì tôi cũng lấy được một lá cho mình. Kín đáo mở ra, nhìn con số trong thăm mà mắt tôi suýt lòi

- Số hả Nguyên?

Tôi giật mình thấy Thảo đang ngó vào lá thăm tôi. Nhỏ vỗ vỗ vai tôi ra chiều an ủi:

- Không sao đâu Nguyên, chắc không xui mấy đâu!

Hic, sao tôi có cảm giác không hay về chuyện này tí nào!

Vài phút sau thì tất cả mọi người cũng đã bốc được lá thăm cho riêng mình. Chà, trông mặt ai cũng hồi hộp hết trơn á. Nhất là mấy đứa con gái, mặt ai cũng tràn trề hy vọng. Uầy, chắc là mong được trúng vai Lọ Lem chớ gì. Nhỏ Thảo gõ gõ bút vào cuốn sổ, mắt lấp lánh nhìn các thần dân A:

- Ok! Bây giờ để coi coi ai trúng vai nào nhá!

Nhỏ bước tới chỗ của Tuyết đầu tiên, sau khi dò bút vào cuốn sổ, Thảo mỉm cười:

- Số thì trúng vai người em cùng cha khác mẹ của Lọ Lem!

- HỞ?????

- Hehehe, chúc mừng cưng!

Tiếp theo, nhỏ dừng chân trước Thế Hùng:

- Ông là số hả? Ừm....trong sổ số thì là vai mẹ kế!

Cả đám nghe xong thì ôm bụng cười sặc sụa. Tôi cũng chẳng ngoại lệ, cười đau hết cả ruột ấy chứ. Còn chàng Hùng nhà ta thì khóe miệng giật giật, mặt đơ như trái bơ. Sau khi định thần lại được thì Hùng nhảy dựng lên:

- TẠI SAO CHỨ?????

- Số trời đã định rồi Hùng ạ, đừng buồn

Cứ như thế, lần lượt các vai như nhà vua, quan cận thần, v.v... đều đã có chủ. Có các nàng nhận vai xong thì mặt buồn rười rượi, trông thất vọng lắm. Con Huyền như bị chạm nọc khi biết mình đóng vai một trong những khách mời của bữa tiệc trong vở kịch. Nhưng sau khi nghe Thảo nói là lúc đó nó sẽ được khiêu vũ với bất kì người nào trong vở kịch - y chang phim luôn ý. Quang cũng gặp vai y chang Huyền nên nó cười mãn nguyện lắm kìa.

Tới lượt Ánh My, tôi thấy Thảo hơi nhíu mày khi nhìn vào sổ. Nhỏ My nôn nóng lắc lắc tay Thảo:

- Sao? Sao? Tui trúng vai gì?

- Ờ... bà số , trúng vai.... bà tiên!

" Đoàng " - một phát súng nổ trong đầu tôi

- Thế à? - My lí nhí, trông rất thất vọng

- Ừm, vai bà tiên!

Hic, vai diễn mơ ước của tôi, giờ đã tan thành mây khói mất rồi! Huhuhu T_ T

- Minh Khôi, cậu số phải không? - Thảo nhìn cuốn sổ mỉm cười - Chúc mừng Khôi, vai hoàng tử đấy nhé!!

- Á Á Á Á

Đám con gái hét lên đầy tiếc nuối. Bọn con trai thì như không tin vào tai mình, mồm rơi xuống tận đầu gối luôn đấy. Tình trạng của tôi cũng chẳng khá gì hơn, mắt lòi ra cả khúc vì quá kinh ngạc. Thật không thể ngờ kẻ vốn được xem là hoàng tử của mọi cô gái lại cũng trúng ngay vai hoàng tử! Đời quả là nhiều chuyện khó thể ngờ. Nhưng sao tôi có cảm giác có cái gì đấy... kì kì. Rõ ràng là được trúng vai khá " ngon lành ", vậy mà nhìn hắn lại chẳng có vẻ gì là ngạc nhiên lắm. À mà đúng thôi, người lạnh lùng như hắn thì đâu để ý gì ba cái chuyện này đâu!

Rồi cũng đến lượt tôi...

- TÈN TÉN TEN, nhiệt liệt chúc mừng mày, số : vai Lọ Lem nhá!!!!! ^^

Hở?

Cái gì cơ?

còn tiếp.....

ĐÔI LỜI TÁC GIẢ: mấy ngày nay Như thật sự rất bức xúc vì có nhiều nơi không những lấy truyện của Như đăng trái phép mà còn xuyên tạc nội dung truyện vô cùng... trắng trợn! Chính vì vậy để tránh cho các độc giả đọc nhầm phải một "Cô nàng cá tính " phiên bản lỗi, Như xin thông báo: chỉ có hai nơi uy tín để các bạn đọc truyện của Như đó là "sstruyen.com " và " santruyen.com " . Ngoài hai nơi này ra thì còn lại chính là những nơi lấy truyện trái phép. Mong các độc giả thân iu hãy chịu khó đọc hết những dòng này để tránh nhưng nơi như vậy nhé. CẢM ƠN MỌI NGƯỜI RẤT NHIỀU ^^

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio