Đã hơn tháng rồi kể từ khi đụng độ với hắn ở shopping. Tụi nó chỉ ở nhà ăn rồi ngủ hểt ngủ rồi xem phim. Bây giờ nó đang ngồi ở cửa sổ ngắm sao, nó cũng ngồi đây hơn h rồi mà vẫn không thấy chán có lẽ đó đã là thói quen hàng ngày của nó rồi không thể bỏ đuợc nó có thể ngồi cả ngày để tự kỉ đuợc."Rầm" cánh cửa phòng nó mở ra nó chả thèm quay mặt lại xem hung thủ là ai
- mày không thể nhẹ nhàng hơn đuợc àk
Nó nói với nhỏ vì trong nhà này từ khi nhỏ đến đây ở tòan đạp cửa đi vào. Nhỏ chỉ nhún vai đáp
- gõ làm gì đau tay mày cũng Khôn lên tiếng
- mày làm cánh cửa của tao đau đây ra xin lỗi nó đi
-Mày...mày...mày.. Hứ không thèm chấp
Có ai như nó không tự dưng lại bảo nhỏ ra xin lỗi cái cửa trả khác nào bảo nhỏ điên. tíên tới đứng cạnh nó nhỏ nói
- cũng đã đi học được hơn tùân rồi sao tụi mình còn chưa đi, ở nhà chán lắm
Nhỏ đứng than vãn với nó
- mai đi
Nghe nó nói vậy nhỏ mừng chảy nuớc mắt nuớc mũi
- thật hả
Nhỏ hỏi lại cho nó trắc chắn thì nhận đuợc cái gật đầu của nó
-thôi tao không làm phiền mày nữa tao về phòng đây
Nói xong nhỏ về phòng thì nghe nó nói
- mở tủ ra lấy qùa
Nhỏ tiến tới kéo tủ ra lấy hộp màu hồng mang về không quên nói cảm ơn nó. Nhỏ về thì nó ngồi một lúc rồi cũng đi ngủ
Hôm nay là ngày nhập học nên nó dậy sớm hơn mọi khi.
Nhỏ bước xuống nhà đã thấy nó thì ngạc nhiên hỏi
-hôm nay mày ăn nhầm gì àk mà dậy sớm thế
Nhỏ nói xong Liền nhận đuợc ánh mắt thân thuơng của nó về phía mình biết điều thì ăn đi.ăn xong tụi nó lái xe tới trường ngôi truờng cấp dành cho cô chiêu cậu ấm và những nguời nghèo may mắn đuợc học bổng. Nó cho xe chạy thẳng vào sân truờng vừa xuống xe tụi nó đã nhận không ít gạch đá nhưng tụi nó chả quan tâm đi thắng lên phòng hiệu trưởng.
"Cốc...cốc...cốc"
- mời vào
Giọng hiệu truởng nghiêm nghị lên tíêng rồi tụi nó buớc vào
- tụi e học lớp nào
Nhỏ nói
-a. lát sẽ có cô chủ nhiệm đưa các em lên
Nói xong thì cô gíao cũng tới đưa tụi nó lên lớp
- bảo mật tất cả
Giọng nó lạnh lùng cất lên thầy hiệu trưởng vâng vâng dạ dạ tới khi tụi nó ra khỏi cánh cửa mơí thở phào nhẹ nhõm.
Bây giờ tụi nó đang đứng trước lớp a dành cho qúy tộc. còn cô gíao thì vào lớp nói gì đó vơí lớp rồi mời tụi Nó vào
- hôm nay lớp ta có bạn mới các em cho các bạn chàng pháo tay chào mừng nào
Các bạn nam thì vỗ tay nồng nhiệt con nữa đa phần là không ai vỗ. Vỗ tay xong là bao nhiêu lời bàn tán về tụi nó
-cac em tự giới thiệu về mình đi
-chào các bạn tớ tên trần bảo ngọc gọi tớ là bảo ngọc đuợc rồi còn đây là thiên băng bạn của tớ
Nhỏ giới thiệu luôn phần của nó vì nhỏ biết nó sẽ chả lên tiếng nói xong nhỏ mỉm cuời làm mâay bạn nam ở duới ôm tim nghẹn thở
-tụi em ngồi đâu vậy cô
Nhỏ mỉm cuời hỏi cô
- nam nữ Ngồi với nhau ngọc ngồi tổ bàn cuối còn băng em ngồi tot thứ bên trong cùng nhá
Cô nói xong tụi nó tien tới chỗ của mình. vừa cuông tới nơi nó nó vứt túi sách xuống bàn cắm tai phone nằm ngủ nhỏ thì luớt fa chán rồi cũng nghe nhạc ngủ. chợt ngoài cửa có hai thân hình to lớn đứng ngòai cửa chưa xin phép cô mà đã tự tiện vào lớp. mà cô cũng chả giám nói gì tụi hắn. Vừa tới nơi hắn đã thấy có nguời to gan gíam ngồi chỗ hắn bực bội quát
- BIẾN
Cái con nguời kia vẫn không có động tĩnh gì là thức dậy khíên hắn bực mình nói to hơn
- ai cho cô ngồi chỗ này bíên cho tôi
Hình như có ảnh hưởng tí tới nó nó ngóc đầu dậy nhìn hắn với ánh mắt nai tơ. Hán nhìn thấy nó thì ngạc nhiên nghĩ là cô ta sao sao cô ta lại ngồi đây
- cô ra khỏi bàn tôi ngay
Hắn nói giong lanhn lùng xen lẫn bực tức
- mất lịch sự
Nói xong chả thèm quan tâm hắn nữa nó nằm ngủ tíêp
-cô...cô...cô
-thôi minh huy àk e tạm thời cho bạn ngội đó đi vì lớp ta hết chỗ rồi
Hắn đưa mắt về chỗ cô nói
- chuỷên càng nhanh càng tốt
Nói xong hắn cũng ngồi xuông bực bội chút lên cái điện thoại.còn nhỏ với cậu thì đang trò truyện rất vui vẻ nhỏ đanh chán lại không ai nói chuyện may bắt được bà nhất duy nên nguời mơí quen mà đã nói chuyên trên trời duới đất lắm lúc cuời to qúa bị cô gíao nhẵc nhở