Em không có nhiều bạn cũng chẳng có nhiều bè, em cũng chả thích chỗ đông người, em là người it nói nhưng không phải là người vô tâm chỉ muốn lặng mình trong nỗi cô đơn em là người lười muốn làm qurn với một người nào khác vì lúc đó em sẽ phải quan tâm về họ nhiều hơn em không muốn như vậy.
..........
......
Sau khi căng trại đã hoàn tất người ai nấy đều lôi thôi nrechs nhác đầy mồ hôi, những cô tiêu thư thì chỉ ngồi trong bóng mát quát tháo rồi sau hưởng lợi nó nhìn thấy vậy cũng không ưa cho lắm không chịu dựng trại sau độc việc ngồi mát ăn bát vàng thig còn gọi gì là tình đoàn kết nữa đã sống trong một tập thể thì đừng lôi cái quyền ra uy hiêls nhue vậy bạn sẽ bị đá đít ra khỏi một tập thể.
- băng uông nước này
Nó đang ngồi bệt xuống thảm cỏ tay đưa lên quyệt giọt mồ hô rơi lã chã, thì thấy má mình được hơi lạnh truyền đến ngẩng mặt lên thì gặp hắn đang đưa trai nước lại gần má cô mỉm cười trông hắn có vẻ vui cô cầm lấy trai nước gật đầu cảm ơn.
- lần đâu tiên thấy cậu đưa nước cho con gái nha huy
Cậu đi tơia bĩu môi nhìn hắn cứ thấy nó là bắt đầu thay đổi hắn đưa con mắt hình viên đạn lên nhìn cậu khiêna cậu chỉ kịp vớ tay nhỏ kéo một mạch đi trả lại không gian cho nó với hắn.
- có khi nào họ thành một cặp không
Hắn quay mặt sang hỏi nó chỉ thấy nó nằm xuống bãi cỏ vẻ mệt mỏi hiện lên trên khuôn mặt trái xoan ấy.
- có chứ
Nó hững hờ đáp trai nước hắn đưa cho nó cũng đã vơi đi.
- anh huy anh ở đây àk em tìm anh suốt
Thiên di từ xa chạy tới chỗ hắn khí thấy người cạnh hắn là nó thì nét mặt có vẻ không được vui lắm biền liếc xéo nó nhưng nó đang nhắm mắt nào có để ý tới thiên di.
- chào bạn thiên băng bạn cũng ở đây ak
Thiên di lấy lại nụ cười nói với nó trong lòng không ngừng bực bội sao nó có thể nằm một cách thoải mái khi hắn vẫn ngồi cạnh nó chứ.
- em tìm anh có việc gì sao
Hắn hỏi khi thấy thiên di tới tìm hắn mà cứ đứng nhìn chằm chằm vào nó không đếm xỉa tới cậu
- cùng em đi dạo nhá
Thiên di phấn khới lôi hắn kéo đi trước sự bất ngờ của hắn. Hắn còn chưa được lên tiếng đã bị lôi đi rồi, lúc hắn với thiên di đi nó có nở nụ cười buồn rồi cũng thả hồn vào với thiên nhiên lúc này nó cảm thấy bình yên nhất khi không có ai làm phiền nó cả.
- sao cậu nằm đây một mình thế không đi đâu đó sao
Cô thả người xuống bãi cỏ kế bên nó cũng nhắm mắt để tận hưởng khung cảnh yên bình đó
- cậu sao ở đây
Nó hững hờ đáp
- vì thấy cậu nên tớ lại gần thôi
- àk mà cậu thấy minh huy thế nào
Cô quay người lại nhìn nó
- ổn
Chỉ một từ thốt ra từ môi xinh xắn đã làm cho cô mất hứng.
- nếu cậu thích một ai đó sao cậu không cố gắng thể hiện ra mà lại trốn tránh nó.
Cô cố gắng nói hêta những gì cô nhìn thấy từ thái độ của nó
- những câu này nên dành cho cậu đó cô bạn khờ ak
Cô hóa đá trước những gì nó nói lần đầu tiên nó nói nhiều với cô thế cô mỉm cười rồi cũng im lặng cô là người nhắc nhở nó mà bây giờ chính nó bảo những lời cô nói là dành cho cô sao.
.........
......
Nó cứ đi loanh quanh nhìn ngó linh tinh để tìm nhỏ mà mãi không thấy bóng dáng của nhỏ đâu.
- cậu tìm gì vậy băng
Cậu từ đâu lù lù xuất hiện trước mặt nó.
- ngọc đâu
Nó lạnh lùng nhìn cậu
- không biêta ngọc lúc nẫy chạy đi đâu ý cậu gọi thử xem.
Nghe cậu nói vậy nó liền mở con dế yêu quý ra điện cho nó nhưng không liên lạc được làm nó thập phần lo lắng.
Đang cố gắng tìm nhỏ thì nó va phải một người đội mũ lưỡi trai nắm lấy tay nó rồi đưa vật gì vào tay nó rồi bỏ đi.
Nó cũng định vứt đi thì tự nhiên nó tò mò mở sắc mặt biến đổi liên tục khiến nó tự nhiện chạy đi đâu đó.
Hắn đang ngồi nói chuyện với thiên di thì thấy nó cứ đi tim cái gì đó rồi thấy nó chạy nhanh vê phía khu rừng.
- thiên băng
Lúc nó chạy khuất đi thì là lúc hắn cất tiếng ý thức thôi thuca hắn chạy thro nó nên hắn đã nhanh chóng bật dậy.
-thiên băng đứng lại