Bây giờ tới cái cặp im lặng nhất trong cặp nà!
Nó đang đứng dựa vào cái cây thì thấy có ai đó nắm cái tay, nó mở mắt nhìn xuống cái tay, rồi nhìn theo cánh tay thì gặp ngay hắn, nó thầm thờ dài rồi nhàn nhạt hỏi:
- Chuyện gì?
- Có sao hông? – hắn nhìn nó quan tâm hỏi, nó hơi ngạc nhiên, càắn cũng ngạc nhiên tại sao mình hỏi thế nữa ( Nảy tới giờ có anh mới nói câu có lương tâm nhất á! Anh Bảo). Nó ngẩn người một lúc rồi nói:
- Tôi đâu có bị đánh!
- Ừm! – Dù vẫn lạnh nhạt nhưng trong lòng nó thấy rất ấm áp khi có người quan tâm nhưng cái mấ áp đó chỉ là một phần nhỏ của một phần nhỏ thôi. Hắn thì thấy lòng hổn độn vì tại sao mình lại quan tâm một thằng con trai, chắc tại Khánh là anh trai của Thư nên mình mới thế, chắc là thế, hắn cứ thế đứng ngây người phủ nhận cái cảm nhận của mình.
GIỜ VỀ.
Tụi nó thông dong đi về thì thấy một bản thông báo, tụi nó chả hứng thú nên đi tiếp chợt con nhỏ bà tám lớp nó từ trong đó bước ra, nhào tới nó, nói một tràng, làm tụi nó chả hiểu con nhỏ này nói cái gì chỉ nghe loáng thoáng:
- Ghê nha! Diễn “ Công chúa ngủ trong rừng” vs hội hs luôn!
- Gì? – Tụi nó ngu ngơ nghe con bé đó nói thì ngu hơn, chen lấn vào xem cái bản thông tin nhìn xong tụi nó thấy trời tối sầm, đầu óc trống rỗng, CÁI Gì ĐANG XẢY RAAAAAAAAAAAAA???
Cái bảng thông báo thế này: “ Thể lệ cuộc thi không như những năm trước, sẽ có đội, đội gồm: HS lớp A và hội hs. Đội gồm những học sinh còn lại. Và tôi muốn đội một diễn vở kịch: “ công chúa ngủ trong rừng” . Đội là: “ Tấm và Cám”
Tụi nó như tá quả chả hiểu cái gì? Mà tuần sau sẽ bắt đầu thi, phải giễn saooo?
Tụi nó về nhà, ngồi phịch xuống ghế, đang tính đi tấm rửa thì tiếng chuông cửa vang lên, người làm liền chạy ra mở cổn, mto lúc sao tụi hắn vào nhà, tụi nó nhìn rồi hỏi đồng loạt:
- Gì nữa đây?
- Phân vai diễn- Tụi hắn cũng đồng loạt nói
Nghe tới cái vụ phân vai tụi nó nhìn xong rồi nói:
- Nói đi!
- Tôi sẽ nói nghe! Không đổi vai được đâu! Kiệt( Trúc) diễn vai hoàng hậu
- Cái gì? Tôi dầu gì cũng là “con trai” Chứ bộ! – Trúc bức xúc nói, kịch liệt không đồng ý nhưng hắn vẫn không chịu soi nên đành ngậm ngùi nhận.
- Hạo là hoàng thượng
- Ừm – hạo không nói gì ngoài việc đồng ý một cách nhàn nhã
- Tuấn ( Trang) vai công chúa! – Trang hơi ngơ người vì nó nghĩ nó phải là công chúa chứ lị
- Quân vai người bảo vệ công chúa! Tôi vai hoàng tử! – MỌi người đang chờ đợi vai diễn của nó nhưng hắn vận chưa nói, nó mừng thầm vì nghĩ nó không có diễn…………nhưng sai lầm, nó cũng được xướng tên;
- Khánh vai………….phù thuỷ _ Trời vai ác vậy, nó nghe xong thì cũng gật gù không nói cái gì?
Vậy là trong một tuần tụi nó và tụi hắn, tập cho vỡ diễn rồi ngày diễn cũng chính thức đến, hắn đứng trong canh gà dặn dò:
- Nè! Nè ! Mấy người diễn tốt lên! Khánh phải ác một chút nhe!
Vừa dứt lời thì màn sân khấu kéo lên, vừa kéo lên đã thấy Hạo và TRúc đứng giữa sân khấu nhìn hai người hết sức là đẹp đôi! Người dẫn chuyện bắt đầu khởi đầu câu chuyện:
“ Ngày xửa ngày xưa, xưa thiệt là xưa, xưa tới nỗi không biết là xưa cỡ nào( Nhãm), tại một vương quốc nọ, tôi cũng không biết là nơi nào luôn, có một người hoàng hậu lâu thế mà chưa có con, một hôm nọ bà dạo quanh bên con kênh, bỗng bà gặp một chú ếch, chú ếch phán rằng: “ Bà á! Là bà sẽ mang thai và hạ sinh một nàng công chúa”, bà hoàng hậu vui mừng khôn siết, bà chạy về hoàng cung kể cho hoảng thượng nghe, ông vừa nghe hoàng hệu kể thì ông nhìn hoàng hậu trân trân rồi thốt lên:
- Nàng uống thuốc chưa? _ hoàng hậu tức giận, lấy guốc tát vào mặt hoàng thượng, mấy ngày sau, đúng thật là bà có thai, hoàng thượng từ đó thương hoàng hậu hết mức, và cuối cùng hoàng hậu cũng đã hạ sinh một tiểu công chúa, vì để chúc mừng cho sự ra đời của tiểu công chúa nên hoàng thượng mới mở một bữa tiệc, Ông đứng trước ngai vàng, lấy chiếc chiếc điện thoại đời mới gọi cho ai đó:
- NHóm F đúng hông?
- Dạaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!
- Ngày mai là ngày chúc mừng công chúa, nhóm mấy người nhớ tới!
- Dạaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
- Ừm!
Đúng là thủng não vs cái nhóm này, nói mà thủng cả tai. Hoàng hậu từ trong bước ra thắc mắc hỏi:
- Tại sao là F ạ?
- Vì tụi nó là nhóm con điên, ủa lộn bà tiên đó nàng! F viết tắt của từ Fairy !
- Vậy sao lại là ! À chắc là có người đúng không, hoàng thượng?
- Ừm! Một phần đúng! Còn do tụi nó hâm mộ SNSD nữa!
- Thần thiếp đã hiểu!
- TƯởng không hiểu nữa thì đi chết đi! – Hoàng thượng quay mặt đi nói nhỏ
- Ngài nói gì? – Hoàng hậu ngờ vựt hỏi lại
- Không có gì
Ngày chút phúc cũng tới, con điên nhảy như mới trốn trại, sao đó chúc công chúa. Người đầu tiên:
- Ta chúc công chúa sinh đẹp như hoa
- Ta chúc công chúa tài năng suất chúng
- Ta chúc công chúa tài lanh như Trấn Thành
- Ta chúc công chúa có gu ăn mặc như một Playgirl
- ………………………………..
- ……………………..
Có nhiều lời chúc vang lên, chợt đèn vụt tắt, một cô gái, mặc chiếc áo tím sẫm đen, mặc đầy sát khí xuất hiện ngay chỗ đèn sáng. Người đó là phù thuỷ:
- Coi bộ vui quá há! Ăn tiệc mà không mời ta! Đáng giận! Đáng giận! – Phù thuỷ từ từ đi đến chỗ con bé đang nằm trong nôi, nói
- Ta có nên chúc gì không? _ Phù thuỷ cười lạnh hỏi
- Ừm! Kh………..ng………..- hoàng hậu và hoàng thượng như đúng hình nói không nên lời
- Ta chúc đây! Đúng vào ngày con bé tròn…tròn………….tròn
- Sao không nói tiếp! – cả đám kinh ngạc hỏi
- Ừm! Ta đang lựa tuổi! Rồi! Đúng vào ngày con bé tròn tuổi con bé sẽ bị sa quay đâm vào tay và die. Hô hô hô hô hô- nó lấy tay che miệng cười rồi biến mất theo làn khói, hoàng hậu gục xuống khóc nức nở, bỗng một bà điên trong con điên hiện ra nói:
- Đừng lo! Tôi sẽ giúp tiểu cong chúa! Ta xin sửa lời nguyền, vào ngày công chúa tròn t sẽ bị sa quay đâm vào tay nhưng không chết chỉ là ngủ và nếu có một vị hoàng tử đến cứu nàng, nàng sẽ tỉnh giấc.
Và rồi tiểu công chúa lớn lên, khoẻ mạnh rồi cái ngày đó cũng tới, tiểu công chúa đã ngủ vùi, nghe được tin đó một vị hoàng tử từ một vương quốc xa xôi chạy đến cứu nàng, vừa đến nơi, chàng thấy một người lính canh đang ngồi kế bên giường công chúa, hoàng tử hỏi:
- Sao ngươi lại ở đây?
- Ta là người thân cận của công chúa nhưng công chúa bậy giờ đã ngủ vùi.
- Ta sẽ cứu nàng
- Vô ích thôi! Đã cóp nhiều người cũng nói thế nhưng kcong chúa vẫn không tỉnh
- Tại sao?
- Ngươi vô đi rồi biết!
Hoàng tử bước vào, vì bất thình lình vào nên khi thấy công chúa thì té ngửa, đúng là đẹp như hoa mà là hoa ‘ Giả Quỳ” . Hoàng tử hoảng quá chạy ra, trong lúc lính canh đi vào vì thế người đụng nhau và một chuyện động trời xảy ra là Quân hôn Trang lần , vì gấp gáp mà hoàng tử luốn cuốn x lính canh vào người công chúa, Trang mở to mắt nhìn, Quân cũng thế, cảnh này kịch bản đâu có. Vì thấy nguy cơ nên nó xuất hiện:
- Chàng hoàng tử! Chàng muốn đi chơi vs tôi không? – Nó nói, hoàng tử thấy được dung nhan của phù thuỷ thì đổ liền, người nắm tay đi vs nhau trên con đường hoa hồng. Chuyện đến đây là kết thúc