Ngày hôm sau:
Nó thức dậy trong sự hối thúc và ép buộc của con bạn, trên đường đi hai con bạn nói đủ chuyện trên trời dưới đất nhưng cái quan trọng là tụi hắn không có ở đây, tụi nó quay về nhà ( nhà của nó và hắn), vừa bước vào nhà hai con bạn nhanh chóng đầy nó vào ghế rồi nhanh chóng rót cho nó ly nước, ép nó uống hết rồi mới nói:
-Mày biết gì chưa? – nó lắc đầu, nó mới ra viện có biết cái gì đâu mà sao sắc mặt của hai con bạn có vẻ căng thẳng lắm, Trang nghiêm mặt thở ra một cái nói:
-Minh Minh, em mày, không tầm thường là bị bắt cóc. – ngeh Trang nói chắc nịch nó bỏ ly nước xuống, nó cũng không nghĩ là nó đoán đúng nhưng nó nhớ lúc khi nói chuyện vs Minh Minh nó thấy ánh mắt của Minh Minh không tầm thường là muốn thăm nó mà là một ánh nhìn vô cùng căm hận, nó cứ nghĩ là nhìn nhầm nhưng có thật là nhầm? Trúc lấy nước mà nó vừa uống bỏ vào một thứ chất lỏng màu xanh vào, ly nước hoà vs màu xanh tạo thành một chất lỏng rất kỳ lạ, Trúc nói:
-Chị Ý Mỹ nói là đưa cái này cho mày để mày cho ba chồng mày uống, nhưng cái này chỉ là nói cho mày biết thôi chứ dùng không được, lọ này mới dùng được, mày phải hoà vs nước rồi cho ông ấy uống nhưng phải gấp rút trong ngày hôm nay nếu không coi như khó lòng mà cứu! – nghe Trúc nói nó nahnh chóng lên lầu thay quần áo về nhà hắn nhưng nó chưa đi được nữa cái lầu thì “ Đinh Đoang Đinh Đoang” tiếng chuông cửa vang lên cả nhà, nó xốn xắn đi lên lầu, Trang và Trúc mở cửa vừa mở cửa thì gặp ngay một cô gái xinh xắn, cô chào Trang và Trúc rồi bước vào nhà, cô nói:
-Chị Thư đâu ạ? – nghe có vẻ lễ phép nhưng Trang và Trúc thấy nghi ngờ sau ấy, Trang chả lời:
-Nó không có nhà! – ngay lúc đó Trúc chạy lên phòng báo cho biết là Minh Minh tới và nó nên tránh gặp đi để tới nhà hắn nhanh nhất, nó biết là rất gấp nhưng mà sao mà từ tầng trốn ra khỏi nhà được vs lại phòng nó không có cửa sổ, nó thở dài nói:
-Sao mà trốn! – Trúc nhìn dáo dác căn phòng, đúng là phòng này cầm tù người ta thì có làm cái gì mà cái cửa sổ cũng không có, Trúc nói:
-Ừm! Hay mày xuống đó nói mày bận đi! – nó nhất trí là thế nó cầm cái lọ màu xanh đó bỏ vào vì rồi nhanh chân chạy xuống nhà, nó vừa xuống thí cũng là lúc hắn, Tiểu Hân và mẹ hắn bước vào, sau xuôi thế không biết nếu mọi người đã ở đây thì làm sao mà nó đi đây hả? Có cần phải ép người quá đáng thế không?Nó bước xuống nhìn Tiểu Hân bằng ánh mắt hình viên đạn, Tiểu Hân còn cố đưa bàn tay có đeo vòng mà hắn mua đưa lên cho nó nhìn, nó nhìn sang hắn tahy mặt hắn trầm còn hơn nó, hắn sợ nó giận mà nhưng mà nó giận thiệt. Nó không nói câu nào vs hắn mà chỉ chào mẹ hắn một cái rồi nói:
-Minh Minh, em tới gặp chị có chuyện gì à? – Minh Minh cười một cái, một nụ cười thanh nhã, cô nói:
-Em muốn về nhà chị thôi mà! Thăm chị thôi! – thăm mà cũnglựa ngày quá, Tiểu Hân tự nhiên nấm tay vì lực mạnh quá nên chiếc ví trên tay nó từ từ rơi vs tốc độ khó đỡ, Trang và Trúc đang ngồi trên gếh sofa nhanh chóng chụp lại nếu không lọ thuốc vỡ mất, Tiểu Hân che miệng không ngừng nói xin lỗi, nó cũng giả vờ cao cao tạithượng nói:
-Không sao! Không sao! – nó cười nhẹ khiến Tiểu Hân tức điên lên, mẹ hắn bây giờ mới nói:
-Cô là dâu mà cô còn bắt tôi phải tới đây rước cô về nhà à? – thôi rồi! Nó đang trong tình thế lo âu mà còn dính vào mấy cái việc này, nó nhăn mày rồi lại giãn ra nói:
-Con chỉ chuẩn bị vài thứ rồi mới về nhà ạ! – nó nói giọng ngọt và cực kì lễ phép, ngay lúc đó Trang và Trúc nói là muốn về, thì ngay lúc đó Minh Minh cũng muốn về, Trang và Trúc lấy chiếc ví của nó mà chạy về trên đường đi Trang và Trúc nghe thấy tiếng xe môtô dữ dội, quay lại đằng sau thì thấy Quân vs Hạo, phóng lên xe Trang và Trúc chạy tới nhà hắn, nhưng thật là không may, thật đúng là tụi nó xui thật, chiếc ví của nó không biết bị ai chơi xấu mà rạch một lỗ to đùng khiến mọi thứ torng ví rơi hết xuống và đương nhiên cả lọ thuốc cũng rơi xuống và vỡ tan tành đi lúc nào mà chẳng hay. Trang và Trúc thất vọng nảo nề, thật chẳng biết nói vs nó thế nào, cũng trên con đường đó một nụ cười thâm độc ẩn sau một thân ảnh xinh đẹp, cô đi lên tới chỗ Trang và Trúc cười nói:
-Á Cái gì vở nè chị! – Trang và Trúc nhìn theo đôi chân đang giẩm lên mảnh vỡ của lọ thuốc, gương mặt lo lắng của Minh Minh khiến Trang và Trúc càng thêm khẳng định Minh Minh trở về không phải thăm nó mà là hại nó thì đúng hơn!
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tặng cho mấy bạn một chap nữa! Hôm nay rảnh mà!!