Cô Nàng Lính Đặc Chủng Xinh Đẹp

quyển 2 chương 34-1: con riêng (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"A ~!"

Lam Thiên Tình che lỗ tai của mình, giãy giụa như kẻ điên rồi hô to,âmthanh nữ cao bén nhọn vang vọng màn đêm.

Kiều Âu nhanh chóng phản ứng, đau lòng nhìn bảo bối bên dưới, nhắm chặt hai mắt, dáng vẻ cũng muốn điên rồi chết, đột nhiênmộttay lấy đẩy người phụ nữ trong ngực ra, nhanh chóng đóng cửa phòng.

côgáilúc trước cũng bối rối, quay mặt tức giận nhìn Lam Thiên Tình, ánh mắt kia giống nhưđangnói..., nếu nhưkhôngphải làcôchợt đến quấy rốithìhiệntại phó đoàn trưởngđãđemcôta dẫn vào trong phòng vui vẻ ấm áp rồi.

Lần này, Liệt Diễm đoàn coi như là náo nhiệt.

Cửa của phòng ngủ rối rít bị mở ra, từng nhóm nữ binh thò đầu dò dẫm đến cửa phòng phó đoàn trưởng xem,mộtngười mặc trang phục mỏng dính có thể nhìn thấyrõđường nét cơ thể thấp thoáng bên trong cònmộtngười mặc quần áo ngủ bảo thủ Laury hình hoanhỏ. Chỉ nhìn qua, họsẽhiểu khẳng định có quan hệ với phó đoàn trưởng về chuyện danh ngạch diễn tập.

"Nhất định hai người này là tranh nhau nếu được phó đoàn trưởng cho vào phòng chứ?"

"thậtghê tởm, nếu có bản lãnhthìbằng bản lãnhthậtsựđi!"

"Đókhôngphải là trong truyền thuyết thiên tình sử con nít ư, đây chính là cơ hội để phó đoàn trưởng tìm bạngáichứ?"

"Có trò hay để nhìn!khôngphải là bị bắt gian tại giườngđi?"

. . . , . . .

Đủ loạiâmthanh bàn tán truyền vào tai Lam Thiên Tình.côsiết chặt quả đấm cắn răng, nhịnkhôngla hét nữa!

cônàng kia vẫn còn ở nơi này muốn nhúng chàm người đàn ông củacô? Xemcônhư chết? !

Trong nháy mắt khuôn mặtnhỏnhắn thanh lệ tuyệt luân trở lên ám, đôi mắt trong veo lại chuyển sang tăm tối nhàn nhạt máu đỏ,mộtcỗ khát máu bắn ra từ thân thểnhỏnhắn mềm mại , cả người an tĩnh đứngkhôngnhúc nhích, khí phách căm giận dâng trào!

côgáiđối diện nhìn bộ dáng này của Lam Thiên Tình, trong lòngđãbắt đầu e sợ, hơn nữa vốn cảm thấy nha đầu này nhìnthậtquen mắt, vừa nghe tiếng xì xầm bàn tán sau lưng đó là bạngáicủa phó đoàn trưởng nên càng e sợ hơn rồi.

Nhưngcôta cũng chẳngthậtsựnể mặt Lam Thiên Tình, nha đầu này, mặc kệ là dạng gì thể năng và kỹ năng huấn luyện, cơ hồ đềukhôngcó thành tích gì, vừa nhìn chính là ngườiđibằng cửa sau để vào trường, nếu là đánh nhauthật,thìchỉ với cánh tay bắp chân củacôta căn bản cũngkhôngthể thương tổn được người nào.

Lam Thiên Tình ngực hô hấp phập phồng càng ngày càng lợi hại, cơ hồ giận đến có chút run rẩyđivề phía trướcmộtbước.

côgáiăn mặc hở hang nuốtmộtngụm nước bọt, mất tự nhiên lui về saumộtbước, đồng thời chuẩn bị tinh thần chiến đấu.

Lúc này,khôngbiết là người nào đem tất cả đèntrênhành lang bật sáng, ánh đèn chiếu rọi dáng vẻ tức giận của Lam Thiên Tình, mỗimộtbướcđiđều giống như giẫm lên trái tim, chậm rãi và dùng sức như vậy giống như hậnkhôngthểmộtcước liền đem trái tim của người nào đó đạp cho vỡ nát ra!

"Tinh nhi!"

Cung Ngọc Gia chợt vọt lên, tóchắnướt nhẹp vẫn cònnhỏnước,trênngười tản ra mùi sữa tắm nhàn nhạt. Cũng là khi nghe thấy tiếng gào thét kinh thiên Khiếp Quỷ của Lam Thiên Tình nên vội vàng từ trong phòng phóng ra.

Vừa ra tớiđãnhìn thấymộtmàn này,hắntự nhiên biết là xảy ra chuyện gì.

Ngay cả có thểnói, trong lònghắnđãvô số lần cầu xin cha mẹ ông bà phù hộ chomộtmàn này diễn ra, rốt cuộc đột nhiênđãđược như ý nguyện trước mắt.

Cung Ngọc Gia tự tay đỡ Lam Thiên Tìnhđangtức đến run rẩy, chỉ sợcônhất thời đứngkhôngvữngsẽbị té xỉu. Bởi vì giờ khắc này, trừ cặp mắt phiếm màu đỏ nhạt, còn cả khuôn mặtđãtrắng bệchkhôngcòn tia máu.

"Tinh nhi, ngoan,đingủ lạiđi, chuyện này để tôi xử lý có đượckhông?"

Lờinóinhỏnhẹ, dịu dàng cẩn thận từng li từng tí, giống như gió xuân khiến toàn bộ nữ binh nghe thấy đều giật nảy mình.

Hôm nay trùng hợp cả đội trưởng và phó đội trưởng đềukhôngở đây, hoặc lànóido Cung Ngọc Gia cố ý an bài bọn họ đềukhôngở trong trường. Hôm nay là buổi tối đầu tiên Lam Thiên Tình trở về, cũng là buổi tối đầu tiên Kiều Âu có thể bị nữ binh quấn lấy, nếu có kịch hayhắncó thể nào bỏ qua?

hắnnghĩ thầm,hắnnhất định phải ở cạnh Lam Thiên Tình lúccôđau lòng muốn chết kia.

Vậy mà Trung tá đoàn trưởng khi đối mặt với Lam Thiên Tình lạisẽdùng ánh mắt và giọngnóinhư thế để tất cả mọi người chứng kiến mơ hồ đoán đến cái gì.

Sớm có lời đồn đãi,nóiđoàn trưởng là cậu của phó đoàn trưởng, vì vậy cho dù phó đoàn trưởng cấp bậc cao hơn đoàn trưởng, có nhiều hơnmộtngôi saotrênquân phục nhưng đành phải giữ chức phó đoàn. Hơn nữa Lam Thiên Tình là bạngáicủa phó đoàn trưởng, như vậy đoàn trưởng giúp đỡ bạngáicủa cháu ngoại mình, chăm sóc tốtmộtchút cũngkhôngphải làkhôngđược.

Sắc mặt củacôgáiăn mặc hở hang càng khó càng khó nhìn, lần này mới bắt đầu sợ.

Khẽ giơ tay quơ quơ: "Cái đó, vị chiến hữu này, tôi...tôi chỉ là ở túc xá pháthiệncó con chuột, bị sợ cho nên chạy đến đây. Tôi nghĩ muốn tìm phó đoàn trưởng giúpmộttay,khôngcó ý tứ gì khác!côngàn vạn lầnkhôngđược hiểu lầm!"

Vừanóixong, mọi người cười to. Ăn mặc như vậy rồi, hơn nửa đêm chạyđigõ cửa phó đoàn trưởng, cũng là bởi vì nhìn thấy con chuột? Lấy cớ như vậy màcôta chịu thua thiệt chạy ra ngoài.

Lam Thiên Tình tránh tay Cung Ngọc Gia, nghiêng tròng mắt lạnh nhìnhắn, từng chữ từng câu, giống như giống như là dao găm đâm vào trong lòng củahắn: "anhhài lòng chưa ?"

Cung Ngọc Gia có chút bất đắc dĩ, có chút chột dạ: "Tinh nhi ~"

Giờ phút này Lam Thiên Tình nhìnhắn, ánh mắt tràn đầy khinh bỉ.

Miệnghắnluôn miệngnóimuốn cùngcôtrở lại thời điểm ban đầu mới vừa quen, giống như bạn bè, (dieen đan lee quý đôn) nhưng sau lưng lại tính toán, cũng tàn nhẫn tổn thươngcô, nhìncôkhổ sở đau lòng rơi lệ, sau đósẽnhìncôvà Kiều Âu giận dỗi, lấy tư thái giúp đỡ đểcôchú ý đến, thừa lúc vắng mà vào.

Người đàn ông này, ngoài mặt tao nhã lịchsựhào hoa phong nhã nhưng trong nội tâm lại ác tục bẩn thỉu!

Khi Lam Thiên Tình có lòng dạ độc ác chỉ do người khác nhiều lần khiêu khích đến giới hạn củacô!côchưa từng chủ độngđihại người khác, cũng chưa từng nghĩ tới dùng thủ đoạn ác độc để được cái gì!

"Tôi lại cảm giác buồn ngủ rồi."

Ngoài dự đoán, Lam Thiên Tìnhkhôngkhóc,khôngnáo, cũng chưa vung tay đánhcôbé kia, chỉ an tĩnhnóimộtcâu, sau đó xoay người định rờiđi.

Cung Ngọc Gia kinh ngạc nhìnmộtmàn này trước mắt, hoàn toànkhôngtheo dự đoán kịch tình củahắn!

Mặc dùkhôngcó nhiều thời gian ở cùng Lam Thiên Tình, nhưng lúcthậtlòng muốn có đượcmộtngười người phụ nữ,sựquan sát của người đàn ôngsẽđột nhiên trở nên cực kỳ nhạy cảm. Cung Ngọc Gia có thể cảm nhận được nỗi đau của Lam Thiên Tìnhđangđượccôche giấu.

Mà giờ phút này Lam Thiên Tình lựa chọn làm nhưkhôngthấy, còn trầm mặc quá khác thường!

mộtloạt kế hoạch đều thất bại, tự nhiên sinh ra cảm giác phiền muộn, Cung Ngọc Gia ảo não nắm chặt hai tay thành quả đấm, thở dài.

Mà lúc này, mỗimộtbướcđicủa Lam Thiên Tình đềuẩnnhẫn đau lòng.

Lúc trước đánh nhau với bốn người trực ban,côđãcảm thấy mình có thể làm bất cứ giá nào. Nhưng bây giờ ở cửa phòng Kiều Âu, có rất nhiều nữ binhđãtỉnh dậy đứng xem, nếucôthậtsựgây náo loạn, khóc, đánh nhau, cuối cùng chỉ trúngâmmưu của Cung Ngọc Gia.

Nhiều người xem như vậy, chuyệnmộtkhi động tĩnh quá lớnthìsẽkhôngthể phong tỏa tin tức,khôngcần đến ngày thứ hai khắp mặt báo chísẽxuấthiệntin tức kiểu "Người nối nghiệp quân quyền nhà họ Kiều là tâm điểm tranh giành của nữ binh dưới quyền" , hoặc là đủ loại mặt trái xì căng đan về Kiều Âu .

Cung Ngọc Gia , quá độc!

Lam Thiên Tình biếtrõKiều Âu tới nơi này nhậm chức là vìcô,côtừng nghe Tư Đằng nhắc qua, Kiều Âu từmộttiểu tử chưa ráo máu đầuđitới hôm nay rấtkhôngdễ dàng, đều là dựa vào bản thân tâm huyết cùng mồ hôi mới có thành tích,thậtvất vảđãôm đồmmộtchút xíu lòng quân, bỏ chạy tới nơi này coi chừngcô.

Ngay cả Kiều Nhất Phàm còn nhắc nhở Kiều Âu, trong lúc ở Liệt Diễm đoàn mọi việc nhất định phải thận trọng từ lờinóiđến việc làm,khôngcần phá hủy tiền đồ của mình.

Lam Thiên Tình trong đầukhôngngừng nhớ lại hình ảnh Kiều Âu ômcôgáikia,côthậthận!

Cho dù có biếtrõlà bị hãm hại, cho dù có biếtrõbọn họ chỉ là ở chungmộtchỗ ôm có thể vẫn chưa tới mười giây đồng hồ, nhưngcôchính làthậthận!

côtrầm mặckhôngnóigì, lựa chọn an tĩnh xoay người rờiđi, trong lòng chua xót cùng uất ức, phẫn hận cùng đau lòng, nào có ai biết?

Nước mắt cứ như vậy ở trong hốc mắt xoaymộtvòng chuyển, tay siết chặt thành quả đấm, vẫn chưa từng nhìn Cung Ngọc Giamộtcái.

Người đàn ông này, quá ác!

Mới vừađiđược hai, ba bước, cửa phòng Kiều Âu chợt bị mở ra.anhđãđổi xongmộtbộ thường phục sạchsẽ, khuôn mặtanhtuấn tràn đầy khẩn trương cùng đau lòng. Đảo qua tầm mắt của mọi người, pháthiệnLam Thiên Tìnhđangchậm rãi quay về , trong lòng hung hăng đau đớnmộtchút!

Tính tình Lam Thiên Tình là dạng gì,anhlàm saokhôngbiết?côđãnóiqua, muốn trong lònganhchỉ cócô, ngay cả sợi tóc cũngkhôngđể người phụ nữ khác cầm, kể cả emgáicũngkhôngđược. Kiều Âu thậm chí cũng chuẩn bị xong tình huống phải giúpcôđánh nhau, nhưng vừa mở cửa,đãnhìn thấycôlặng lẽđivề.

Nhìn Cung Ngọc Giađangđứng giữa bọn họ, Kiều Âu lập tức hiểu hết mọi chuyện.

"Bà xã ~"

Mặc kệ người ta nghĩ như thế nào, Kiều Âu đuổi theo về phía Lam Thiên Tình, ôm lấy từ sau lưngcô. Dụi đầu thân mật mè nheo ở giữa cần cổ Lam Thiên Tình,nhẹnhàng nhắm hai mắt, dịu dàng nỉ non: "Bà xã ~ bà xã ~"

Cứ như vậy, trong hốc mắt Lam Thiên Tình nước mắt như mưa tầm tả vỡ đê,thậtvất vả để lấy lại bình tĩnh, lại bắt đầu từ từ run rẩy theo tiếng ngẹn ngào của mình.

mộtđôi tay trắng chậm rãi giơ lên ôm lấy cánh tay Kiều Âu.

Tựa như ảo mộng, phiêu đãng ởkhônggian tĩnh mật mà quỷ dị: "Emkhôngsao,anhđingủ lạiđi, em mệt mỏi cũng muốnđingủ rồi."

Kiều Âu cau mày, sức lựctrêncánh tay cũng càng ngày càng gấp. Cứ như vậy nhìn nhau chẳngnóigì, chợt xoay Lam Thiên Tình lại, nâng gương mặt mơ màng củacôlên rồi cúi đầu động tình hôn lên.

Trongkhôngkhíkhôngbiết bao nhiêu người ở đây đều hít sâumộthơi.

Kiều Âu hôn rất sâu, cũng rất dịu dàng, Lam Thiên Tình khóc đến nghẹt mũi, bị hôn như vậy, thiếu chút nữakhôngthở nổi, chờ lúcanhbuôngcôra,côcơ hồ vô lực xụi lơ ở trong lònganh.

Cung Ngọc Gia cảm thấy tan nát cõi lòng. Mà mọi người chung quanh vây xem, đều là vẻ mặt pháthiệngian tình.

Kiều Âu cũngkhôngxấu hổ, thoải mái ôm Lam Thiên Tình xoay người nhìn mọi người:

"Tôi biết trong đoàn vẫn có người suy đoán về mối quan hệ của tôi và Lam Thiên Tình, cũng biết mọi người vẫn cho làcôấy chen ngang, gọi là tình sử trẻ con trong truyền thuyết. Tôikhôngngạinóicho các mọi người biếtcôấykhôngphải lời đồn, cũngkhôngphải là người tình của tôi,côấy là vợ của tôi. Tôi vàcôấy có hôn thú vợ chồng hợp pháp."

"A!"

khôngbiết trong đám người là ai thét chói tai, dù saokhôngchỉmộtnữ binh.

Kiều Âu hiểu ý cười cười: "Về vấn đề danh ngạch tham gia diễn tập đoạt đảo, tôiđãsắp xếp xong rồi, trước giờ cơm tối cũngđãđệ trình lên cấptrên, có thểnóichắc chắn rồi. Cho nên các vịcônươngkhôngcần uổng phí tâm cơ làm những chuyệnkhôngcần thiết ảnh hưởng đến hình tượng của mình. Về phần đoàn trưởng Cung, quảthậtđó là cậu của tôi, cho nên vợ tôi chính là cháu dâu của đoàn trưởng nên ngài ấysẽchăm sóc vợ tôi, là cần phải làm vậy. Đây là lần đầu tiên, cũng làmộtlần duy nhất tôi công khai quan hệ của chúng tôi, vì muốn mọi người hiểurõ,khôngbát quái tin tức nghe đồn bậy bạ, có thời gian rảnh rỗithìôn tập bài tập của mình xemthậtkỹmộtchút!"

"Khó trách, thành tích củacôấy dở như vậy còn có thể ở trường quân đội hoàng gia.thìra là có hậu đài a!"

Kiều Âu vừa mớinóixong, liền xuấthiệnmộtgiọng nữ chất vấn. Lập tức,khôngkhí xung quanh an tĩnh đến đáng sợ.

nhẹnhàng sửa sang lại mái tóc của Lam Thiên Tình, Kiều Âu cưng chiều nhìncô, khóe miệng khẽ nhếch: "Vợ tôi vừa tốt nghiệp trường trung học đệ nhị tốt nhất Trung Hoa, trường trung học Đức Nặc. Liên tục năm năm đều là học sinh đứng đầu trường. Với thành tích củacôấy, đừngnóitất cả các trường đại học trọng điểm trong nước đều nguyện ý mờicôấy trúng tuyển, ngay cả đại học danh tiếng như Cambridge Oxford cũngkhôngphải là việc khó. Nếu nhưkhôngphải là vì tôi,côấy hoàn toànkhôngcần thiết chạy tới trường quân đội chịu khổ như thế, cuộc đời của ấy hoàn toàn có thể có sáng lạng và đặc sắc kiểu khác. Cho nên, trong mắt của tôi,côấy làcôgáicó tình thâm ý trọng nhất làtrênđời, cũng là người duy nhấttrêncõi đời này khiến để cho tôi cảm thấy kiêu ngạo."

Kiều Âunóidịu dàng động tình, trong lònganhmềm mại, xúc động.

Nếukhôngphải vìanh, Lam Thiên Tình nào đến nỗiẩnnhẫn chịu uất ức, an tĩnh lựa chọn lui ra khỏi chiến trường?côấy quan tâm danh dự chồng mình trước mặt cấp dưới như thế, mà đem cảm xúc đè nén, người phụ nữ tốt như vậy, ở trong mắt Kiều Âuđãquá hoàn mỹ, ngộ nhỡ mất rồi,anhbiếtđinơi nào tìm?

Thâm tình ngắm nhìn tròng mắt Lam Thiên Tình hơi có vẻ kinh ngạc, hiểu được toàn bộ những điều trong lòngcômuốnnói.

Khóe miệng khẽ nhếch, Kiều Âu ômcôvào trong ngực, trước mặt mọi người, liền đưacôvào phòng của mình.

Cung Ngọc Gia đứng ở đó, sắc mặt rất khó coi, khuôn mặtanhtuấn xẹt qua u tối. Vốn muốn khiến những nữ binh kia nhằm hướng phòng Kiều Âu mà đến, coi như Kiều Âuthậtkhôngmắc câu nhưng ít nhất khiến Lam Thiên Tình hiểu lầm,hắnsẽthừa lúc vắng mà vào, huyên náo lớn khiến danh dự Kiều Âu hủy hết nhưngkhôngbiết hình ảnh củahắnđangxây dựng cũng lập tức tiêu tan. Bản ý củahắn, là muốn phá hủy tìnhyêubọn họ và cả tương lai của Kiều Âu.

Rất nhiều ngườikhôngcách nào thể nghiệm, Cung Ngọc Gia và Kiều Âu cùng năm ra đời, nhưng cho tới nay, Cung Ngọc Gia vẫn phải chung sống trong bóng ma ưu tú trác tuyệt của Kiều Âu. Có Kiều Âu ở đây, càng khiến hình ảnh Cung Ngọc Gia bị che mờ.

Cung Ngọc Giahắnkhônghiểu, mình là con ruột duy nhất, mà Kiều Âu chỉ cháu ngoại của nhà họ Cung. Hay lànói, đây chính là cách đại hôn trong truyền thuyết,?

"Cũngđingủ lạiđi! Giải tán!"

Cung Ngọc Giakhôngnặngkhôngnhẹtrách cứmộtcâu, xoay người trước, mắt lạnh liếc nhìncôgáiăn mặc hở hang kia: "Thu dọn đồ đạc, ngày maiđivề nhàđi!"

Lam Thiên Tình bị Kiều Âu mang vào phòng liền ôm lên giường lớn. Vừa kéo chăn mỏng đắp lên chocôvừa dụ dỗ: "Chờmộtlát,anhđilàm cho emmộtly sữa nóng."

Lam Thiên Tình khéo léo đápmộttiếng, nhưng đợi đến lúc Kiều Âu quay lại, lại pháthiệncôđãngủ rồi.

Tự trách mà đau lòng nhìn dung nhan mỹ lệ ngủ say củacô, chuyện xảy ra đến bây giờ,côkhôngcó trách cứanhmộtcâu,khôngcó giận dỗi,khôngcó oán trách,khônghề tức giận. Lam Thiên Tình dẹp an tĩnh mà khéo léonóichoanhbiết, trong lòngcôbiếtrõanhkhôngcó lỗi.

Nhưng thân là đàn ông, lại muốn người phụ nữ của mình bởi vì chút chuyện này mà lại lần nữa bị thương tổn khiếnanhcảm thấy rất đau lòng.

Nắm trong tay ly sữa tươi, Kiều Âu thở dài, đem đặt lên tủ đầu giường, sau đó chui vào trong chăn, ôm chặt lấycô.Ngửi mùi thơmtrênngười Lam Thiên Tình, Kiều Âu biết, mặc dù độcmộtchút, nhưngkhôngthể nữa giữ lại Cung Ngọc Gia nữa!

Thời gian cứ như vậy lẳng lặng trôi, hôm sau ánh mặt trời sángrõấm áp Lam Thiên Tình thoải mái duỗi lưngmộtcái, toàn thân thư thái vươn vai giãy dụa .

Kiều Âu có chút bất đắc dĩ cảm thụ thân thể mềm mại của Lam Thiên Tình chậm rãi đụng chạm thân thể mình, mê người mà mập mờ quyến rũ, dễ dàng đốt lên ngọn lửa trong bụnganh.

Có chút trừng phạt tính cắn lên tai củacô, lật người lênmộtkhắc, liếc thấy nơi khóe mắt bầm đen, trái timanhlại tràn đầy đau lòng. Thương tiếc hônnhẹmộtcái lên trán củacô, Kiều Âu lười biếng mở hai mắt, lại ôm Lam Thiên Tình, từ từ tuột xuống.

"Có đói bụng haykhông? Đứng lên ăn cơmđi?"

Lam Thiên Tình giống như con mèo cọ xát trong ngựcanh: "Hoàn hảo. Bây giờ mấy giờ rồi, em muốn huấn luyện."

Kiều Âu ngước mắt liếc mắtmộtcái đồng hồ treotrêntường, khóe miệng khẽ nhếch, dùng sức cuốn lấy tay châncô,khôngđể chocôlộn xộn, sau đó xấu xa cười: "Chín giờ."

"Cái gì? !"

"Ha ha."

"Buông em ra á!"

mộthồi cãi nhau ầm ĩ ngọt ngọt ngào ngào, cắn cắn cổ và tai lẫn nhau, lại vòng eo và nách, đối phương, từng trận tiếng cười vui êm tai dễ nghe. Kiều Âu đem lấy khuôn mặtnhỏbé lúc lắc, nghiêm trang nhìn chằm chằm: "Bà xã, hôm nayanhmuốnđimộtnơi mà trước kia em thườngđi. Có muốn haykhôngcùng vớianhkhông"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio