Sorry nha, các rds. Vì ăn chơi tết quá đà nên au quên viết truyện, hè hè, sorry nhé!
Sau khi đã chăm sóc nó xong thì hắn quay qua với ánh mắt khó hiểu. Nhỏ và cô hiểu ý liền nhắm mắt, ngả lưng vào sofa, cô nói với giọng thản nhiên:
- Chắc anh cũng muốn biết lí do tại sao Băng lại bỗng chốc hóa thành ác quỷ phải không? Thật ra gia tộc Băng là gia tộc đứng đầu, hùng mạnh và bí ẩn nhất. Anh có lẽ cũng biết gia tộc của sáu người chúng ta đều sở hữu một sức mạnh huyền bí. Như anh, anh có thể thay đổi màu mắt theo tâm trạng hay Như có khả năng nhìn xuyên thấu, Băng cũng vậy nhưng lại mạnh hơn nhiều. Sức mạnh của Băng bị đánh thức khi kí ức chỉ còn mỏng như sợi tơ và trải qua một giai đoạn ngay anh cũng phải run sợ thì hỏi tại sao mà không bị đánh thức?....
Nói tới đây thì nhỏ nói tiếp thay cô:
- Vì đây là sức mạnh khá lớn nên Băng vẫn chưa kiểm soát được mình. Mỗi khi tức giận cô ấy sẽ biến hình và...như anh đã thấy vào tối hôm nay, những người xúc phạm đến lòng tự trọng hay vết thương con tim của nó đều có kết cục chung...là chết. Hình như anh muốn biết tới quá khứ mà nó đã chôn vào góc tối con tim đúng không?
Hắn hết sức ngạc nhiên khi nhỏ có thể xuyên thấu qua tâm tư của mình nhưng khi nghĩ lại sức mạnh của nhỏ thì không hề ngạc nhiên, hắn hết sức bình tĩnh để tiếp tục nghe tiếp, cô bắt đầu nói:
- Băng không phải con ruột của hai người kia mà chính là chủ nhân thật sự của cái gia tài đồ sộ này. Trong một lần bị bắt cóc, mẹ Băng đã đỡ viên đạn cho chồng mình mà chết trước mặt một đứa trẻ còn quá thơ dại khiến nó mãi mãi bị lấy đi nụ cười và kí ức. Khi nó bắt đầu học không níu kéo quá khứ nữa thì sóng gió lại kéo đến, người cha và cô chị ba Cindy đã chết trong một trận hỏa hoạn có sắp đặt, lại một lần nữa nó lại mất đi người thân chỉ vì bảo vệ mình, thử hỏi anh có đau đớn không? Sau khi sóng gió ấy cuốn đi thì bão này lại ùa về. Nó bị lưu lạc và được nhận làm con nuôi cho một gia đình nghèo khó. Đi học đều bị bọn con gái tẩy chay vì sắc đẹp mặn mà của Băng thành dần Băng tự bao bọc lấy mình cái vỏ bọc lạnh lùng với trái tim đã đóng băng rồi cô bị đưa đẩy vào tay một ông trùm Mafia và..
Cô chưa nói hết thì một giọng nói sắc bén vang lên:
- Được rồi!
Nó vừa tỉnh giấc sau. Hắn vẫn còn đứng hình, tim bỗng nhói lên vì nỗi đau mà nó đã trải qua. Ngồi dậy, nó lê từng bước chân nặng nề về ban công. Cơn gió đêm ôm ấp lấy thân hình mảnh mai, cô độc. Mái tóc bay lượn, níu kéo lấy cánh tay của gió, nó như là một thiên than, một thiên thần rất đẹp nhưng lạc lõng giữa nhân gian, giữa những sự giả dối của đời người.
Hắn ngồi đây, tâm nhìn nó mà đau lòng, hứa rang sẽ bảo vệ cô gái này dù không hiểu vì sao. Trời đã tối, hai con người, hai suy nghĩ.
Chương này hơi ngắn nhỉ
CHƯƠNG : SỰ CỐ BẤT NGỜ! THIÊN THẦN GÃY CÁNH! (//)