Sau khi cất đồ xong, nó xuống giúp mẹ và ạnh dọn cơm lên. Trong mâm cơm gia đình nó ăn và nói chuyện rất vv:
cơm xong xuôi, mẹ nó nghiêm giọng:
Đây là thành tích do ai gây nên?? - Mẹ nó hỏi, chỉ tay vào mặt anh nó, mắt bị bầm tím.
Mẹ àk! Do phù thủy!! - Anh nó chỉ tay về phía nó.
K phải con! Do anh thích làm cướp biển Caribê nên nhờ con trang điểm, ( nó nghĩ k dại gì khai là sáng nó ngủ muộn thì mẹ lại phạt nặng thêm mất) nó vênh mặt cười tươi như hoa.
Không giải thích gì thêm - mẹ nó lạnh giọng nói
Nó chỉ kịp ú ớ, mặt ngệt ra, mẹ nó nói tiếp:
Con phải rửa bát và làm cơm tuần vì tội ám sát anh con - mẹ nó đứng dậy bỏ ra ngoài.
Sau câu nói nó hoàn hồn:
Ơ !!! mẹ ơiiii, huhu. Mẹ k thương con àk???? - Nó giả khóc cứu vãn tình thế.
Không thấy mẹ đáp lại lời nó. Nó đành lê lết tấm thân tàn ma dại này đi là sự nghiệp cách mạng vĩ đại, vừa đi vừa chủi rủa thằng anh nó.
Đúng là thằng anh chết dẫm! Nhìn mặt chỉ muốn đạp cho phát- nó mặt hậm hực.
Anh nó mặt cười vênh lên đi ra ngoài, trông đểu rõ gét.
Chịu thua với ba mẹ nó quá, có những hình phạt quái dị.
xong mọi việc nó lên phòng, nó thấy mệt mỏi( căng cơ bụng trùng cơ mắt) nó nằm xuống chiếc giừơng thân yêu ngủ cách ngon lành.